Vũ Nương Thập Phu

Chương 11: Không thể nhường nhịn




Bên ngoài Tam Nguyên điện, trưởng thôn lão phiêu phù trên không trung, Thanh U sơn nhân liếc nhìn hắn một cái:

- Đạo huynh hiện tại rất thong dong, dường như không chút lo lắng đệ tử của mình không vượt qua khảo nghiệm của Tam Nguyên điện, tin tưởng vào hắn mười phần đó nhỉ.

Trưởng thôn có chút hoài niệm Tần Mục cho hắn làm xích đu, mỉm cười nói:

- Ta rất có lòng tin vào tài năng của Mục nhi. Tuy khảo nghiệm Tam Nguyên điện rất khó. Trong lịch sử có không ít nhân vật tiến vào Tam Nguyên điện, thông qua khảo nghiệm Tam Nguyên điện cũng không ít. Mục nhi không kém hơn bọn họ.

Ánh mắt Thanh U sơn nhân lóe sáng, nói:

- Khảo nghiệm của Tam Nguyên điện là thần linh Tam Nguyên, đạo huynh cũng biết lợi hại trong đó. Dù sao năm đó ngươi cũng là một trong những người tiến vào bên trong.

- Chẳng phải ngươi lúc đó cũng như ta sao?

Trưởng thôn nhớ lại trước kia, hắn hơi thổn thức:

- Năm đó ta lựa chọn đột phá Thiên Nguyên, ngươi lựa chọn đột phá cái gì?

- Đột phá Thủy Nguyên.

Thanh U sơn nhân nói:

- Ta bại, ngươi thắng. Đây là nguyên nhân ngươi vượt qua ta.

- Ta vượt qua ngươi không phải vì ta đột phá Thiên Nguyên, mà là ta có tâm phấn đấu hơn ngươi.

Trưởng thôn nhìn hắn, thần thái vô cùng nghiêm túc:

- Ý chí chiến đấu của ta còn mạnh hơn ngươi, năng lực chịu đựng đả kích của ngươi kém hơn ta. Tính cách thua kém một ít cũng đủ làm cho ta đi xa hơn ngươi. Tiểu Ngọc Kinh truyền thừa, kỳ thật cũng không kém Nhân Hoàng điện, nếu như ý chí chiến đấu của ngươi mạnh hơn nữa, thành tựu cũng không kém gì ta.

Thanh U sơn nhân hừ một tiếng, nội tâm hắn có một chút không thoải mái, nói:

- Đột phá Thiên Nguyên, đột phá Địa Nguyên, đột phá Thủy Nguyên, ngươi cảm thấy Nhân Hoàng chọn loại nào?

Trưởng thôn không cần nghĩ ngợi nói:

- Hắn sẽ lựa chọn loại mạnh nhất.

Thanh U sơn nhân kinh hãi, hắn không dám tin tưởng:

- Đột phá Tam Nguyên?

Trưởng thôn gật đầu, thản nhiên nói:

- Tín niệm của hắn còn mạnh hơn ta năm xưa, ý chí chiến đấu và tự tin cũng mạnh hơn ta năm xưa, hắn có tự tin thiên hạ vô song và ý chí chiến đấu kinh thiên, nhất định sẽ lựa chọn đột phá Tam Nguyên!

- Ngươi không lo lắng?

Thanh U sơn nhân nói:

- Ngươi đã trải qua khảo nghiệm, ngươi cũng biết khiêu chiến đột phá Tam Nguyên đáng sợ cỡ nào! Hắn không có chút phần thắng nào.

- Kỳ thật...

Trưởng thôn cười, gương mặt nhăn nheo như vỏ cây nên khi cười rất xấu xí:

- Mục nhi đã mạnh hơn ta năm đó, bản thân hắn chưa ý thức được mà thôi. Chẳng những còn mạnh hơn ta năm xưa, lại còn mạnh hơn rất nhiều! Đột phá Tam Nguyên, hắn có thể vượt qua.

Đột nhiên sắc mặt của Thanh U sơn nhân lạnh lẽo, hắn cười nói:

- Đạo huynh, ta thấy hắn không có lòng tự tin vô địch, mà là ngươi tin tưởng hắn vô địch! Dù sao ngươi không phải người Tiểu Ngọc Kinh ta, không biết đột phá Tam Nguyên khủng bố. Đột phá Tam Nguyên, trực diện với thiếu niên thần linh cùng cảnh giới với hắn!

Trưởng thôn nói:

- Bá thể, chưa bao giờ thua thần thông giả cùng cảnh giới!

Thanh U sơn nhân phát điên, lại là Bá thể!

- Trong lịch sử chỉ có một người thông qua khảo hạch đột phá Tam Nguyên! Chính là người được Thiên Ma giáo vinh dự gọi là Thánh Nhân xuất hiện trong năm trăm năm, khi hắn tiến vào Tam Nguyên điện đã lựa chọn đột phá Tam Nguyên, chỉ có hắn thông qua đột phá Tam Nguyên.

Thanh U sơn nhân cười lạnh nói:

- Sau đó hắn chết, bị Đạo Môn và Lâu Lan Hoàng Kim Cung cùng đám người gọi là chính đạo trong thiên hạ đánh chết! Về sau, cũng có mấy vị được vinh dự gọi là Thánh Nhân tiến vào Tam Nguyên điện, ngươi đoán, bọn họ có thông qua khảo hạch hay không? Không có! Bọn họ bị đánh thành đầu heo, cuối cùng được mang ra khỏi Tam Nguyên điện, thậm chí còn không thể tiến vào Ngũ Khí điện sau đó!

Trưởng thôn kinh ngạc nói:

- Có Thánh Nhân phế như vậy?

Thanh U sơn nhân tức giận, hắn trợn mắt và nói:

- Vị thần linh kia không phải một trong những bán thần trong Thượng Thương, mà là thần linh chân chính, nếu không Thượng Thương Hư Sinh Hoa cũng không chạy tới ở lại trong Tiểu Ngọc Kinh lâu như vậy, trong Thượng Thương có không ít cái gọi là thần linh. Ngươi biết chênh lệch giữa bán thần và thần linh lớn cỡ nào không, thần linh chính thức, mỗi một phương diện đều là Thần cảnh, mà ngươi, chỉ chiếm được đầu của Kiếm Thần mà thôi!

Trưởng thôn im lặng, đột nhiên cười nói:

- Mục nhi chưa bao giờ bại, hắn thất bại một lần cũng là chuyện tốt. Hắn không đánh lại, nói rõ hắn không đủ cố gắng, không phát huy ra toàn bộ thực lực của Bá thể.

Thanh U sơn nhân triệt để phát điên, thế gian còn có lão sư như vậy sao?

- Ta rất muốn biết lai lịch của vị thần linh kia.

Ánh mắt trưởng thôn lóe sáng, nói:

- Không biết đạo hữu có thể nói hay không?

Tam Nguyên điện.

Vẻ mặt Tần Mục đầy ngưng trọng, ba thiếu niên thần linh, kỳ thật mỗi một thiếu niên thần linh đặt trong Duyên Khang quốc đều là nhân vật tuyệt đỉnh cảnh giới Lục Hợp, sẽ không yếu hơn Đạo tử hay Phật tử, thậm chí còn mạnh hơn nữa.

Điểm mấu chốt chính là, cho dù từ kinh nghiệm hay tầm mắt, thiếu niên thần linh đều vượt qua Đạo tử và Phật tử, đây mới là điểm đáng sợ nhất.

Một thiếu niên thần linh đại biểu cho Nhất Nguyên, Tam Nguyên hợp thể, thực lực thiếu niên thần linh không kém gì cảnh giới Lục Hợp, kỳ thật thực lực còn tăng lên gấp vài lần!

Ba lão tiên nhân cũng không phải không có gặp được có người can đảm khiêu chiến Tam Nguyên, dù sao nhân vật thiên kiêu đều có được tự tin cường đại.

Nhưng tự tin thì tự tin, chỉ có vài người hoàn thành khiêu chiến Tam Nguyên mà thôi.

Nếu Tần Mục đã có lựa chọn, như vậy chỉ có thể xem tạo hóa của hắn như thế nào.

Gương mặt thiếu niên thần linh không mang tình cảm, giống như một bộ máy móc chiến đấu, hắn bộc phát lực lượng, bước chân di động tới trước mặt Tần Mục.

- Tốc độ ngang với ta!

Nội tâm Tần Mục kinh ngạc, bên tai nghe được tiếng nổ lớn như lôi đình, giọng nói của thiếu niên thần linh truyền vào tai hắn, tiếng sấm bị thiếu niên thần linh bỏ lại sau lưng.

Ầm ầm!

Thiếu niên thần linh đánh ra một quyền, không gian chấn động, lôi âm bộc phát, đây không phải uy lực của thần thông, mà là dị tượng do lực lượng thân thể thuần túy bộc phát tạo thành.

Thân thể thần thông, dựa vào không phải thần thông, mà là thân thể cường đại!

Tần Mục không tránh không né, hắn đánh ra một quyền nghênh tiếp, nắm đấm của hai người đánh trúng thân pháp sắp tránh né của nhau, di động thật nhanh trên không trung, hiện ra từng đạo ảo ảnh, cũng tránh né nắm đấm của đối thủ.

Đột nhiên đồng tử Tần Mục co rút lại, Thần Thâu Thần Thoái của người què lần đầu tiên gặp được đối thủ.

Với tư cách thần thâu đệ nhất thiên hạ, tốc độ chạy trốn phải nhanh, nhanh đến mức khổ chủ và kẻ đuổi giết tuyệt đối không thể đuổi theo, bởi vậy người què cũng luyện hai chân của mình nhanh tới mức tận cùng.

Nếu như nói trên người của hắn có bộ phận thành thần, như vậy tuyệt đối là hai chân của hắn.

Tần Mục thuở nhỏ đi theo người què tu hành, hắn cũng luyện hai chân của mình đến cảnh giới Lục Hợp, chỉ dựa vào tốc độ, Ban Công Thố còn kém hắn nhiều..

Nhưng tốc độ của thiếu niên lại không chậm hơn hắn chút nào.

Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên, nắm đấm hai người va chạm nhau, Tần Mục thi triển ra thức thứ tám trong Lôi Âm bát thức, cả ngàn cánh tay Phật Đà to lớn, vô số nắm đấm tấn công đối thủ, nhanh đến mức hoa mắt, làm cho ánh mắt người ta không mở ra được!

Mã gia quyền, được vinh dự gọi là Phật Đà quyền!

Phật cảnh cũng tức là Thần cảnh, toàn bộ tu vi của Mã gia đều đặt vào quyền, quyền của hắn bá đạo trầm ổn nhưng biến hóa đa đoan, hắn chỉ có một cánh tay nhưng không khác gì cả ngàn cánh tay!

Cho dù hắn không sử dụng pháp lực, lực lượng thân thể của hắn cũng có thể mạnh hơn chiêu số thần thông!

Thời điểm Tần Mục đi theo Mã gia tu hành là khổ nhất, Lôi Âm bát thức cũng là quyền pháp hắn dụng tâm nhiều nhất, nhưng thiếu niên thần linh lại có thể ngăn cản công kích của hắn, không chỉ ngăn cản, thậm chí còn có thể phản công!

Tần Mục quát lớn, khí thế cuồng dã bá đạo bộc phát, thiếu niên đến từ Đại Khư cũng thừa kế cuồng dã bá đạo, hung ác dã man của Đại Khư, trong quyền pháp của Tần Mục lại xuất hiện đao pháp, lấy tay làm đao, vượt mọi chông gai, bổ ra tất cả trở ngại, bổ ra tất cả bất công, chém nát tất cả ngăn cản!

Đồ tể đao, điên cuồng đao!

Thiên Đao, đó là tên điên dám xuất đao với ông trời, đao pháp của hắn là đao pháp người điên, sát khí trùng thiên, song đao nơi tay, có can đảm chém giết tất cả quyền quý kể cả hoàng đế, có can đảm xuất đao lên trời, xuất đao với chúng thần!

Không trung, hai bóng dáng đang ẩn hiện trên không trung, âm thanh ầm ầm ầm dày đặc như mưa, Tần Mục xuất đao điên cuồng, giống như tái hiện cảnh tượng đồ tể xuất đao chém ông trời, mắng chửi lão tặc thiên!

Thiên Đao, thần đao, bị ngăn cản.

Nội tâm Tần Mục trầm xuống, từng đạo trận văn xuất hiện, đồng tử xuất hiện tứ trọng thiên, Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp!

Cảnh giới Lục Hợp, pháp lực chỉ có thể đủ thi triển đến trình độ Đan Tiêu Thiên Nhãn, nhưng như vậy là đủ, Đan Tiêu Thiên Nhãn, Bích Tiêu Thiên Nhãn, Thanh Tiêu Thiên Nhãn, Thần Tiêu Thiên Nhãn, thiên nhãn tứ trọng thiên có hiệu quả điệp gia với nhau, đôi mắt của hắn bắn ra năm loại sắc thái, màu đen ở giữa đồng tử càng thâm thúy, nhất cử nhất động của đối phương cũng bị thiên nhãn bắt lấy.

Mù lòa là thần nhãn!

Đôi mắt này có được khám phá tất cả hư ảo, khám phá tất cả chiêu pháp, khám phá tất cả năng lực thần thông, có thể bắt được nhất cử nhất động của đối phương, dự đoán động tác tiếp theo của đối phương, khám phá tất cả ảo diệu trong thần thông của đối phương, phá giải thần thông của đối phương, trực chỉ tử huyệt đối phương.

Nhưng vào lúc này, hắn nhìn thấy đôi mắt đối thủ mở ra nhãn pháp hoàn toàn khác với Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp, trán của thiếu niên thần linh vỡ ra, lộ ra con mắt thứ ba, trong ánh mắt xuất hiện năm ngôi sao.

- Không thể nào...

Tần Mục đã nhìn thấy thần nhãn của đối phương tỏa ra hào quang óng ánh, đây là tình huống mở uy năng của thần nhãn!

Đối phương cũng tinh thông thần nhãn, tuy không giống Tần Mục, thần nhãn của hắn có được năng lực tương ứng mù lòa không truyền thụ cho Tần Mục thần thông đồng pháp của Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp!

Chân nguyên hội tụ vào hai mắt của Tần Mục, hoa văn thiên nhãn nhất trọng biến thành Thần Tiêu hoàn, Thanh Tiêu hoàn, Bích Tiêu hoàn và Đan Tiêu hoàn.

Hắn không phải lần đầu tiên sử dụng đôi mắt thành chân nguyên pháo, hắn đã từng thử qua uy lực thần nhãn của mình tại Khánh môn!

- Ngươi cũng có Bá thể sao?

Trong hai mắt Tần Mục bắn ra ánh lửa hừng hực:

- Vậy thì xem thần nhãn của ai mạnh hơn!

Thần nhãn của hai người mở ra, năm đạo hào quang chói mắt bay ra khỏi đôi mắt của hắn, tốc độ cực nhanh, không cho phép đối thủ tránh né.

Thời điểm Tần Mục khởi động thần nhãn tấn công thiếu niên thần linh, lập tức phân biệt thuộc tính thần nhãn của, trong mắt hắn bắn ra ánh sáng năm màu, khác với kiếm nhãn của Long Du, thần kiếm năm màu quấn quít lẫn nhau và đâm tới.

Hắn có ba mắt, trình tự năm màu khác nhau, uy lực ba đạo hào quang năm màu không phải chuyện đùa!

Oanh!

Hai đạo thân ảnh từ trên trời rơi xuống, hai người bị thần nhãn của đối phương bắn trúng nên vào xuống đất.

Mặt đất xuất hiện hai đám mây hình nấm.

Tần Mục thả người nhảy lên, hắn đau tới mức hít khí lạnh, hắn dùng pháp môn luyện thể luyện khí của Cửu Chuyển Tam Chứng Huyền Công trong Đại Dục Thiên Ma Kinh ngăn cản một kích. Cửu Chuyển Tam Chứng Huyền Công cực kỳ hung hiểm, lúc trước Tần Mục tu luyện môn công pháp này đã bị rút sạch năng lượng toàn thân, trong khoảng thời gian ngắn đã gầy như que củi, thiếu chút nữa chết đi.

Tu luyện môn huyền công này nhất định phải có đầy đủ linh đan bổ sung năng lượng. Trải qua lần gặp nạn trong tu luyện, hai năm qua, hắn cẩn thận sử dụng môn công pháp này tu luyện thân thể và tinh luyện nguyên khí, đã luyện đến tứ chuyển nhị chứng.

Nhất chứng xương chặt chẽ, nhị chứng thân như sắt.

Nguyên khí tứ chuyển, nhất chuyến khí như cầu vồng, nhị chuyển như thủy ngân, tam chuyển như hỏa long, tứ chuyển mở hồng lô.

Trong cơ thể hắn như cất giấu một lò luyện đan cực lớn, tròn trùng trục, chân nguyên bị hồng lô thiêu đốt, bảo vệ thân thể của hắn, hơn nữa thân thể như thép như sắt, hắn mới có thể ngăn cản một kích đáng sợ lúc nãy.

- Ta có Đại Dục Thiên Ma Kinh, công pháp tổ truyền!

Tần Mục thả người nhảy ra khỏi hố, hắn tiến lên vài bước đã tiến lên một ngọn núi, hắn nhìn vào khu vực thiếu niên thần linh rơi xuống, thấp giọng nói:

- Ta không tin ngươi có thể tiếp được thần nhãn của ta!

Đột nhiên, đồng tử hắn co rút kịch liệt, hắn nhìn thấy một bóng người bò ra khỏi hố, bóng người dần dần rõ ràng.

- Còn chưa có chết?

Tần Mục thét dài, thúc dục Vô Ưu Kiếm, lại phát hiện không thể vận dụng Vô Ưu Kiếm tại nơi này, nguyên khí bộc phát và lao nhanh về phía thiếu niên thần linh:

- Không thể sử dụng Linh binh, vậy thì luyện binh!

Bên ngoài Tam Nguyên điện, Thanh U sơn nhân tươi cười, ung dung nói:

- Vị thần linh này tên là Sùng Minh, nhắc tới cũng trùng hợp, hắn cũng đến từ Vô Ưu Hương. Ngươi đoán, hắn họ gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.