Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 15: Phích Lịch Bối Bối (2)




Trước vô vàn ánh mắt chăm chú của mọi người, hai chùm sáng với sức mạnh đáng sợ cuối cùng đã hung hăng đâm sầm vào nhau!

Phụt!

Vào khoảnh khắc ấy, những tiếng nổ kinh thiên động địa không hề xuất hiện như trong tưởng tượng, những tia sáng đan xen vào nhau rồi điên cuồng xâm thực đối phương!

Tĩnh lặng, nhưng lại lan tỏa sự hung hãn kinh hồn động phách!

Mọi ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai chùm sáng chiếm hai nửa bầu trời. Bọn họ biết rõ một chiêu này sẽ phân định được thắng bại!

- Lão đại, sao vậy?

Tiểu Linh Vương Linh Chân bỗng thấy vẻ mặt Nguyên Thương biến sắc, hơi khựng người, không kìm được hỏi.

- Đòn công kích của hắn có gì đó không ổn!

Nguyên Thương nhìn chùm sáng bắn ra từ quang trận. Tuy hắn không biết cái không ổn là ở đâu, nhưng dựa vàio trực giác hắn cảm nhận được chùm sáng đó không phải thứ bình thường.

Linh Chân cũng giật mình một cái, nhưng ngay lập tức cười nhạt:

- Lẽ nào huynh cho rằng công kíich của tên tiểu tử đó chặn được Lôi Đế Điển của Lôi Thiên sao?

Sắc mặt Nguyên Thương tối sầm lại, nhưng không nói gì.

- Không thể nào!

Thấy hắn phản ứng như thế, đồng tử Linh Chân thoáng co rút lại, giọng nói lẩm bẩm với chút chấn động.

- Công kích của Lôi Thiên đang yếu đi!

Ngữ khí Nguyên Thương trầm xuống.

Nghe thế Linh Chân vội ngẩng đầu, sắc mặt tái đi. Hắn có thể cảm nhận lôi quang vốn rất cuồng bạo đang giảm thanh thế, ngược lại chùm sáng của Lâm Động vẫn như cũ, nhưng lại tỏa ra với thanh thế không thể lay chuyển!

- Sao có thể?

Ánh mắt Linh Chân lúc này đã triệt để tối sầm lại.

Câu nói đó cùng lúc cũng vang lên trong đầu Lôi Thiên. Đương nhiên hắn là người đầu tiên nhận ra công kích của mình đang bị yếu đi. Gương mặt hung hăng của hắn hiện lên vẻ không thể tin nổi.

- Không thể nào!

Thần thái đó chỉ hiện lên trong thoáng chốc rồi vẻ hung hăng hơn lập tức thay thế. Hắn tuyệt đối không tin, với thực lực của hắn thi triển ra Lôi Đế Điển lại bị Lâm Động chỉ với thực lực Thất Nguyên Niết Bàn chặn đứng được!

Uỳnh!

Nguyên lực hùng hồn dường như bùng phát toàn bộ từ cơ thể Lôi Thiên, rồi biến thành lôi quang tràn vào nơi hai đạo công kích đang xâm thực nhau, hòng phá hủy sự phản kháng của Lâm Động.

Thế nhưng dù hắn có làm gì thì chùm sáng kỳ dị bắn ra từ quang trận của Lâm Động vẫn không hề lay động. Còn lôi quang thì bị phân giải với tốc độ kinh người!

Vẻ mặt Lâm Động từ đầu chí cuối vẫn bình tĩnh không hề có chút dao động, dường như cảnh tượng trước mặt chẳng có gìT kỳ lạ cả. Nguồn: http://truyenfull.vn

Lâm Động hít sâu một hơi không khí nóng nóng, ngay sau đó hai mắt hắn bắn ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ, thủ ấn biến hóa nhanh chóng.

- Phá!

Sau tiếng hét ấy, chùm sáng kỳ dị bỗng phát ra công kích kinh người. Đối mặt với chùm sáng bỗng nhiên trở nên cuồng bạo, lôTi quang nhanh chóng tan đi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy!

Vút!

Chùm sáng kỳ dị xuyên thủng lôi quang, cuối cùng trước bao ánh mắt chấn kinh, lao thẳng về phía Lôi Thiên.

- Lôi Thiên thua rồi!

Lăng Thanh Trúc vẫn quan sát chiến cục, lúc này đột nhiên lên tiếng. Gương mặt dưới tấm mạng mỏng hơi rung động, hiển nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng đó, ngay cả nàng cũng khó lòng giữ bình tĩnh!

Vẻ mặt Tô Nhu cũng đầy sự vui sướng, nàng cười tươi rói:

- Ta biết Lâm Động ca sẽ không thua mà!

Ngô Quần ở bên cạnh khẽ xoa mặt, rồi cười không được tự nhiên lắm để che đi vẻ chấn động của mình.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì thực sự hắn không thể tin được Lâm Động lại có thể giành được phần thắng khi giao đấu trực diện với cường giả đẳng cấp như Lôi Thiên!

Lần này tuyệt đối không phải dựa vào mưu kế như trước, Lôi Thiên đã dùng đến cả Lôi Đế Điển, nhưng kết quả…

oo

Uỳnh!

Chùm sáng kỳ dị xé rách lôi quang, lao thẳng vào người Lôi Thiên.

Vào khoảnh khắc đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy nguyên lực lôi quang trên người Lôi Thiên đã nhanh chóng biếin mất!

Bùm!

- Phụt!

Âm thanh chói tai vang lên trong không trung, sắc mặt Lôi Thiên tái nhợt, một ngụm máu phun ra, rồi hắn như con chim gãy cánh, rơi thẳng xuống mặt đất.

Ánh mắt Lâm Động lạnh như băng nhìn chằm chằm Lôi Thiên,đôi Long dực đập mạnh, thân hình lao vút tới trước mặt Lôi Thiên, gốc hắc thụ hiện ra trong tay rồi hung hăng giáng thẳng xuống!

Rầm!

Gốc hắc thụ mang theo sức mạnh đáng sợ đập thẳng lên người Lôi Thiên, thậm chí còn nghe được tiếng xương gãy từ ngực Lôi Thiên!

- Phụt!

Lại một ngụm máu nữa phun ra, Lôi Thiên kinh hoàng nhìn gương mặt trẻ tuổi gần ngay trước mặt mình, vẻ mặt hung hăng tàn nhẫn còn hơn cả hắn. Hơn nữa trong mắt Lâm Động hắn còn có cả sát ý!

Lâm Động thật sự muốn giết hắn!

Ý nghĩ đó khiến Lôi Thiên lạnh toát người. Mức độ hung hãn của Lâm Động đã vượt ngoài dự liệu của hắn!

Nhìn gương mặt kinh hoàng của Lôi Thiên, Lâm Động nở nụ cười càng thêm tàn nhẫn. Trước nay hắn chưa từng nhẹ tay khi giao đấu, hắn cũng biết Nguyên Môn có địch ý với Đạo Tông đến mức nào, nó không thể giải trừ, vì thế hắn chắc chắn cuối cùng Nguyên Môn sẽ ra tay với Đạo Tông. Nếu đã thế thì nhân cơ hội này giải quyết trước một tên!

Giết tên Tiểu Lôi Vương Lôi Thiên này rồi nói sau!

Sát ý bùng phát trong mắt Lâm Động, hắn giơ gốc hắc thụ lên định giáng thẳng xuống đầy Lôi Thiên.

- Tiểu tử, ngươi dám!

Thế nhưng khi Lâm Động định đánh thì một giọng quát mạnh mẽ vang lên, rồi Tiểu Nguyên Vương Nguyên Thương lao thẳng tới!

- Thần Khôi sư huynh!

Thanh Đàn thấy Nguyên Thương nhúng tay vào, hàn ý hiện lên trên gương mặt.

Xoẹt!

Vừa dứt lời thì Thần Khôi ở bên cạnh đã lao vút đi, cuối cùng xuất hiện trước mặt Nguyên Thương chặn hắn lại.

Xoẹt xoẹt!

Ngay khi Nguyên Thương bị chặn lại, sắc mặt Linh Chân kịch biến, hắn vung tay lên, sau đó lao vút đi, theo sau là Lục Linh Tướng cùng một số đệ tử thực lực khá mạnh khác của Nguyên Môn.

- Động thủ!

Ứng Tiếu Tiếu từ nãy đến giờ vẫn quan sát người của Nguyên Môn, thấy vậy cũng không chút do dự, hét lên một tiếng rồi lao ra. Theo sau là Vương Diêm, Ứng Hoan Hoan và Thanh Đàn. Trong tay Ứng Hoan Hoan cũng đã xuất hiện Thiên Hoàng Cầm, rõ ràng là nàng cũng có ý định chuẩn bị khai chiến.

Hai bên đều là các tinh anh động thủ, khi đó, ánh mắt các đệ tử của cả hai phía đều ánh lên hung quang, nguyên lực hùng bùng phát khắp thiên địa.

Gần như chỉ trong chốc lát mà không khí trở nên căng thẳng dị thường!

Một trận hỗn chiến sắp sửa xảy ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.