Vũ Lâm Linh

Chương 5




Thiển Thiển đang ở nấu sữa bò, nghe được tiếng gọi ầm ĩ của Mặc Diễm Nhi liền đi tới, dụng chiếc đũa gạt gạt bọt trứng gà mà nàng đang đánh, lắc đầu, nói: "Như vậy không được, còn phải đánh tiếp một lát nữa, bằng không khi kem đông lại sẽ không nhẵn mịn đâu."

Vân Ngụ Ý nhân cơ hội nói châm chọc nói: "Ngươi xem ngươi, bộ dáng xinh đẹp như vậy, làm việc lại không xinh đẹp như vậy, xem ta, ta đã dựa theo yêu cầu của Thiển Thiển đánh cũng nhanh hơn."

Mặc Diễm Nhi nghiêng đầu nhìn xem trong chén bạc của Vân Ngụ Ý, quả thật màu sắc so với của nàng đều đầy đủ hơn, trong lòng không phục, không nói tiếng nào lại động thủ đánh trứng, bởi vì động tác kịch liệt, thanh âm so với vừa rồi muốn lớn hơn rất nhiều.

Vân Ngụ Ý lại nở nụ cười, nói: "Diễm Nhi, ngươi phải dè dặt cẩn thận một chút nha, ngộ nhỡ không cẩn thận đem đánh đổ bát, như thế chỉ tốn công nhọc sức!"

Thiển Thiển cũng cười nói: "Đúng vậy, Vân muội muội nói rất đúng đấy, ngươi xem ngươi thiếu kiên nhẫn như vậy, tương lai làm sao mở kỹ viện a!"

Vân Ngụ Ý tò mò hỏi: "Cái gì kỹ viện? Diễm Nhi muốn mở kỹ viện a? khà khà ha..."

Mặc Diễm Nhi vừa nghe đến hai chữ kỹ viện, lại hưng phấn lên, như là thấy được tiền bạc, bắt đầu khí định thần nhàn đánh trứng, động tác cũng dần dần thành thạo, đắc ý nói: "Ta nhất định sẽ mở một kỹ viện lớn nhất toàn kinh thành, các ngươi cứ đợi tương lai tới kỹ viện của ta đùa giỡn mỹ nam tử đi!"

Vân Ngụ Ý ngừng công việc trong tay, vỗ tay cười nói: "Diễm Nhi thật có chí khí, ta cảm thấy ngươi nhất định sẽ thành công, chỉ bằng ngươi có một phụ thân làm tướng quân, ngươi mở kỹ viện, không người nào dám qua đó tìm phiền toái, chỉ sợ cha của ngươi cửa ải này có thể trôi qua hay không nữa nha?"

Mặc Diễm Nhi chẳng hề để ý, nói: "Một năm ông ấy khó có được ở nhà vài lần, đâu có thể quản chuyện của ta đâu, ta muốn làm cái gì, bản thân ta quyết định thì tốt rồi, mới mặc kệ cha thấy thế nào!"

Thiển Thiển cười hỏi: "Như thế tương lai Vân muội muội ngươi muốn làm cái gì đây?"

Vân Ngụ Ý nghĩ nghĩ, nói: "Ta nha, ta bây giờ còn chưa có nghĩ kỹ chuyện tương lai, chẳng qua là cảm thấy ta nên xem tất cả các bộ sách khắp thiên hạ."

Thiển Thiển nói: "Nếu ngươi chỉ nghĩ muốn phải làm một cái danh môn tài nữ vậy thì thật không có ý tứ rồi, ta cho ngươi một đề nghị, ngươi có thể thu thập tư liệu, tự mình mở một cục bảo mật, đến lúc đó giang hồ, thậm chí là quốc gia bí mật đều đã nắm giữ ở trong tay ngươi, ngươi có thể hô phong hoán vũ, thậy là uy phong đấy!"

Vân Ngụ Ý bắt đầu say mê, nói: "Những thứ này vậy mà cho tới bây giờ ta đều không có nghĩ qua đâu, nhưng mà nghe ngươi nói giống như cực kỳ có ý, ta phải đi về thật tốt suy nghĩ một chút." - -

Hai cái nữ hài tử đợi một hồi thì đi về nhà. Thiển Thiển đem thành quả của ba tỷ muội lấy tới cho Hiên Viên Triệt ăn, Hiên Viên Triệt nhìn khối băng màu trắng trong tay Thiển Thiển không ngừng tỏa ra hàn khí, nhìn nhìn lại Thiển Thiển một bộ tràn đầy tự tin tươi cười, nói: "Đây là vật gì?"

Thiển Thiển không nói lời gì dùng muỗng nhỏ múc lên một khối, liền muốn hướng trong mồm Hiên Viên Triệt đưa qua, vẻ mặt cười cực kỳ quỷ dị. Hiên Viên Triệt ngửa đầu ra sau, thấp mắt thấy một vật nhỏ, tựa hồ lại vẫn tỏa ra hương khí.

Thiển Thiển cười nói: "Người ăn đi! Ăn ngon lắm! !"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.