Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 6: "Hòa thượng" bắt quỷ?




- Chậm đã.

Tùy Qua nhẹ nhàng nói ra hai chữ, Tây Môn Long nghe được trong lòng thoáng cái lạnh lẽo phân nửa.

Tây Môn Long vốn cho là mình hạ thấp ý khí bồi tội, hơn nữa hắn vẫn còn giá trị lợi dụng, Tùy Qua nhất định sẽ thu hắn làm người hầu, sau đó thu được tín nhiệm của Tùy Qua, kế tiếp lại phản bội hoặc giả một mình chạy thoát cũng được. Dù sao, nam tử hán đại trượng phu co được dãn được mà. Nào nghĩ tới, Tùy Qua căn bản không cho hắn cơ hội.

- Chủ nhân...

- Đừng gọi ta là chủ nhân.

Tùy Qua cắt đứt lời Tây Môn Long nói:

- Nếu như ngươi là chủ nhân, ngươi sẽ nuôi một con chó căn bản không nghe lời sao?

Tây Môn Long sắc mặt trầm xuống, sau đó nói:

- Tùy Qua, mọi việc lưu lại một đường, ngày sau dễ dàng gặp lại! Tây Môn Long ta tuy rằng độc lai độc vãng, thế nhưng cũng có mấy người bằng hữu tín nhiệm, nếu để cho bọn họ biết ngươi giết ta...

Ba!

Một đạo tiên ảnh màu tím hung hăng quất vào trên miệng Tây Môn Long, để lại một đạo vết roi rõ ràng.

- Mạnh miệng!

Tùy Qua lạnh lùng nói:

- Quả nhiên, hơi thử dò hỏi một chút, ngươi đã lộ ra chân diện mục. Thử hỏi, con chó như ngươi, ta dám nuôi sao?

- Ngươi mới vừa rồi là thử ta?

Tây Môn Long quả thực muốn tan vỡ.

- Không sai, đương nhiên là đang thử ngươi.

Tùy Qua bỗng thay đổi một bộ biểu tình thành khẩn:

- Ngươi nói không sai, nếu có một người tu hành Trúc cơ kỳ làm nô bộc cho ta, đích thật là một sự tình rất có mặt mũi. Bất quá, ta đương nhiên không thể để cho một kẻ lòng dạ khó lường, rắp tâm bất lương làm nô bộc cho ta a. Nói vậy, ta hẳn là ăn ngủ không yên không phải sao? Do đó, ta trước hết thử thăm dò một chút, ngươi có phải là thành tâm hối cải, thật tình đầu nhập vào ta hay không. Thế nhưng, ta chỉ là hơi chút thử thăm dò, ngươi cư nhiên liền đem răng nanh lộ ra rồi. Kỳ thực, ngươi chỉ cần lại vất vả diễn xuất một chút nữa, nói mấy lời nịnh bợ trái với lòng mình, tỏ ra trung tâm một ít, có lẽ bây giờ ta đã buông tha cho ngươi.

- Ngươi...

Tây Môn Long tựa hồ đã triệt để hỏng mất:

- Tùy Qua...ngươi...ngươi còn có thể cho...ta một lần cơ hội nữa không?

Trong suy nghĩ của Tây Môn Long tựa hồ có dấy lên một tia hi vọng, sau đó ánh mắt hi vọng nhìn Tùy Qua, mong muốn có thể cầu xin một đường sinh cơ.

- Ai, thực sự xin lỗi, con người của ta không quá thích thay đổi quyết định.

Tùy Qua hướng về phía Tây Môn Long than thở:

- Ngươi đã muốn làm nô bộc cho ta như vậy. Kiếp sau đi, chính như câu nói của cổ nhân kia.... Kiếp sau ngươi lại làm trâu làm ngựa để báo đáp ta đi!

- Súc sinh!

Tây Môn Long cắn răng nghiến lợi nói, thế nhưng hậu quả trực tiếp lại là trúng thêm một roi.

Bị Hồng Mông Tử Khí ngưng tụ thành roi quật trúng, hiển nhiên không phải là một chuyện sung sướng gì, do đó Tây Môn Long chỉ có thể lựa chọn câm miệng.

Tùy Qua lại vẫn không có buông tha Tây Môn Long, mà nói:

- Bất quá nói đi vẫn phải nói lại, tu vi Trúc cơ kỳ này của ngươi, nếu quả như thật đem ngươi giết đi, còn thật là có chút đáng tiếc, có chút đáng tiếc a. Phế vật lợi dụng sao, cũng phải lợi dụng một chút.

Tây Môn Long không ngờ lại bị Tùy Qua đùa bỡn, do đó hừ một tiếng, tiếp tục trầm mặc.

- Là không thể giết a, giết đi đáng tiếc.

Tùy Qua nói:

- Tây Môn Long, giới thiệu cho ngươi một người bạn để làm quen.

Tùy Qua vẫy vẫy tay, tâm ma đã bị vây khốn thật lâu trước kia bị di dời đến bên cạnh Tây Môn Long.

- Đây là thứ quỷ gì?

Tây Môn Long mặc dù biết tâm ma, nhưng là lại chưa từng thấy qua diện mục vốn có của nó.

- Đây là tâm ma.

Tùy Qua hướng phía Tây Môn Long nói:

- Chưa thấy qua bao giờ sao? Đây là lão tử bắt được.

- Ngươi cư nhiên bắt được tâm ma?

Tây Môn Long nói:

- Thảo nào...tinh thần lực cùng tu vi của ngươi lại cường hoành như vậy!

- Ngươi bây giờ coi như là vỗ mông ngựa cho ta cũng đều vô dụng.

Tùy Qua nói rằng:

- Bất quá, tu vi tinh thần của ta đích xác mạnh mẽ hơn so với người bình thường. Lại nói tiếp, còn may mà đầu tâm ma này ở đây.

- Ngươi muốn làm gì?

Tâm ma hướng tới Tùy Qua hỏi, trong khoảng thời gian này, nó đã bị Tùy Qua hành hạ đến không còn nóng nảy được nữa.

- Nga, ta chính là chợt nhớ tới một việc, trước đây không lâu, ta hình như đã nói với ngươi một đề nghị.

Tùy Qua nói:

- Hình như là đề nghị liên quan tới làm một kiện thân thể cho ngươi, có chuyện này chứ?

- Có! Có!

Tâm ma vội vàng nói:

- Ngươi đã từng nói qua.

- Ta cũng nhớ kỹ, hình như đích xác có nhắc tới chuyện này.

Tùy Qua chậm rãi nói:

- Bất quá, lúc đó ta hình như có điều kiện. Đáng tiếc là, lúc đó ngươi chưa thỏa mãn điều kiện của ta đấy, ngươi nói như thế nào?

- Ta thề, sau khi ta chiếm được thể xác, về sau ta sẽ phụng ngươi làm chủ, ta là thuộc hạ của ngươi! Nếu như vi phạm lời thề, thiên lôi đánh xuống, vạn kiếp bất phục! Trọn đời không được siêu sinh...

Tiểu tâm ma vội vàng phát thề độc trước mặt Tùy Qua, sau đó cầu xin nhìn qua Tùy Qua.

Dù sao một cỗ thân thể, một thân thể người tu hành Trúc Cơ Kỳ đối với tâm ma như nó mà nói thật sự quá mức hấp dẫn.

Tuy thời điểm người tu hành Trúc Cơ có rất nhiều tâm ma có cơ hội tiến lên, chiếm cứ thân thể người tu hành. Nhưng mà không nói đến người tu hành cũng không phải ngu xuẩn, không dễ dàng bị tâm ma xâm lấn thành công. Cho dù xâm lấn thành công, những tâm ma này cũng sẽ cạnh tranh với nhau, cuối cùng chỉ có một tâm ma thành công, thậm chí là có tâm ma đồng quy vu tận, sau đó người tu hành cũng trở thành ngu ngốc.

Như vậy là đương nhiên, tuy đồng thời có vô số "Nòng nọc nhỏ" giết vào sào huyệt, tìm được mục tiêu, nhưng mà cuối cùng chỉ có con "Nòng nọc nhỏ" may mắn nhất là có thể chiếm cứ sào huyệt, trở thành chân mệnh thiên tử duy nhất. (DG: thằng tác giả này ví dụ thật thâm sâu)

Nhưng mà nếu có Tùy Qua hỗ trợ thì tâm ma này có thể trăm phần trăm chiếm cứ thân hình của Tây Môn Long.

Một trăm phần trăm thành công đấy!

Mà không phải một phần ngàn, một phần vạn như lúc trước.

Đối với tâm ma này mà nói, đây là hấp dẫn không cách nào hình dung.

Cho nên đừng nói bảo nó thề độc, cho dù bảo nó thè lưỡi liếm gót giày của Tùy Qua nó cũng nguyện ý.

Tùy Qua biết rõ, tâm ma này đã động tâm.

Hơn nữa đối với Tây Môn Long mà nói, Tùy Qua cảm thấy tâm ma có tiềm lực hơn. Đúng vậy, là càng có tiềm lực hơn, mà không phải càng đáng tin cậy hơn. Cho dù như thế nào, Tùy Qua cũng sẽ không đi tín nhiệm một ma đầu.

Tùy Qua cần là một khôi lỗi sợ hãi hắn, hơn nữa bị hắn khống chế.

- Ách... Nếu như ngươi đã phát tâm ma thề, như vậy chuyện này không phải không thể cân nhắc

Tùy Qua đi tới trước mặt tâm ma lớn nhỏ như một em bé, dùng tay vuốt ve đầu trọc của nó, nói:

- Nhưng mà xét thấy đều phải xem biểu hiện của ngươi có tốt hay không, ta thật sự có chút không tín nhiệm ngươi đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.