Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 4: Phân biệt thuốc




Nghiêm Phi Dương nói không ngại quả thật là không ngại, chỉ cần không phải tên ngốc đều biết được Thần Đạo Quả phi phàm, muốn tranh đoạt ai cũng sẽ ra tay! Mà bọn hắn chỉ cần cung cấp đủ chỗ tốt cho Nam Nhược Hoa, để cho nàng buông tha việc tranh đoạt Thần Đạo Quả là được.

- Nam tiên tử, một Thần Đạo Quả đủ chia cho mười người cùng ăn, ăn nhiều hơn chỉ vô ích! Phi Dương có thể làm chủ, phân cho Nam tiên tử một phần!

Nghiêm Phi Dương bắt đầu lộ ra khả năng quan hệ xã hội của mình, ở trước mặt lợi ích lớn chính là khảo nghiệm trọng đại cho một đội ngũ có bị hỏng mất hay không, mà có thể thông qua hay không là phải xem năng lực của người đứng đầu đội ngũ.

- Hai phần!

Nam Nhược Hoa chỉ chỉ Lâm Lạc, trong lòng nói vị kia các ngươi có thể xem nhẹ, nhưng ta thì không thể ah!

Gian…phu…dâm…phụ!

Trong lòng mọi người nghiến răng nghiến lợi, Nam Nhược Hoa lại có thể đối đãi tốt tới mức độ như vậy đối với Lâm Lạc, ngay cả Thần Đạo Quả cũng giúp hắn tranh thủ một phần! Mà nhìn dáng vẻ, Nam Nhược Hoa cũng đầy mình đắng chát, nàng cũng không muốn làm cho người ta hiểu lầm!

Nghiêm Phi Dương lắc lắc đầu, nói:

- Nam tiên tử, việc này xin thứ cho Phi Dương không thể đáp ứng! Người này…

Hắn chỉ Lâm Lạc:

- Là phản đồ của tộc ta, tứ đại tộc cùng hắn không đội trời chung!

Lâm Lạc ha ha cười, nói:

- Đừng vội phân tang, các ngươi bãi bình được đầu quái vật kia sao?

Đầu Cửu Túc Quái kia đã đạt tới thực lực gần Tinh Hoàng cấp, tuyệt đối là tồn tại cực mạnh! Lúc trước Lâm Lạc đánh chết một đầu mẫu trùng ngay thọ nguyên cũng tổn hao thật nhiều, tên gia hỏa kia căn bản không biết rõ Cửu Túc Quái mạnh bao nhiêu đã dám sốt ruột lo phân tang, thật sự là buồn cười!

Nam Nhược Hoa gật gật đầu, nói:

- Trước tiên giết quái vật, sau đó thương nghị!

Nàng đã nói như vậy, nhóm người Nghiêm Phi Dương cũng sẽ không phản đối, mà bọn hắn người đông thế mạnh, đánh hạ Cửu Túc Quái xong khi phân thành quả cũng có thể chiếm được vị trí có lợi, không cần sợ hãi.

Trước mắt quái vật chưa diệt, tự nhiên không phải thời gian đấu tranh nội bộ, mọi người nhìn nhau, đồng thời từ động khẩu đánh vào!

- Ngang…

Cửu Túc Quái mặc dù đang ngủ ngáy, nhưng với tu vi Tinh Vương cảnh làm sao có khả năng bị người không chút tiếng động tiến đến gần? Nhóm người Nghiêm Phi Dương vừa tiến vào huyệt động, nó đã lập tức tỉnh lại, ngẩng đầu lên phát ra tiếng gầm giận dữ, rõ ràng đang phẫn nộ vì lãnh địa của mình bị xâm nhập.

Trí tuệ tiến hóa của Tinh Vương cấp thật sự làm người khẩn trương, rõ ràng đã tiếp cận Tinh Hoàng cấp nhưng Cửu Túc Quái chẳng khác gì dã thú, sau khi phát ra một tiếng rít gào chín chân đã động, lập tức phát khởi công kích.

Đi như gió, nhanh như điện!

Tuy rằng chân nhiều không nhất định chạy trốn nhanh, nhưng tốc độ đầu quái vật kia lại nhanh tới cực điểm, mọi người vừa nhìn thấy nó chợt động ngay sau đó đã xuất hiện trước người một gã Tinh Vương Thiên Khí tộc, chiếc sừng trên đỉnh đầu húc tới, không hề có chút cản trở đâm thẳng vào ngực gã Tinh Vương kia, đem cả người hắn đều hất lên trên.

- Ah…

Tinh Vương kia phát ra một tiếng hét thảm, bị Cửu Túc Quái lắc mạnh đầu, hắn cũng không ngừng bị lắc mạnh trên không trung, máu tươi màu tím cuồng phun không dứt.

- Tâm Minh!

Trần Nguyệt kinh hô một tiếng, trong khoảnh khắc cũng không kịp nghĩ ngợi vì sao Tinh Vương kia không hề có lực đánh trả, nàng lập tức xuất ra Ngũ Hành Thiểm Lôi Châu hướng Cửu Túc Quái đánh tới.

Một thế giới nhanh chóng tạo dựng, hai đạo thiểm điện bắn ra, uy lực so với lúc còn tại nhị trọng khí đã gia tăng ít nhất gấp mười lần!

Ba! Ba!

Trong điện mang chớp động, trên người Cửu Túc Quái hiện ra từng đạo vết cháy, song giác trên đỉnh đầu nó chiếu sáng, thương thế trên người nó lập tức dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khép lại, mà Tinh Vương kia tinh khí thần đều tổn hao thật nhiều, ngay tiếng kêu thảm cũng yếu hơn vài phần!

- Quái vật kia có thể hút nguyên khí của đối thủ để tẩm bổ cho mình!

Lâm Lạc đứng ngoài cuộc nên tỉnh táo, nhìn Nam Nhược Hoa thong dong nói.

Nam Nhược Hoa buồn bực trừng mắt liếc hắn, mấy ngày nay có thể nói nàng đã bị hắn làm tức giận không ngừng, nhưng nàng lại không thể phát tác, làm trong lòng nữ nhân vốn có tính cách lãnh đạm cũng không nhịn được phải trừng mắt với hắn.

- Cùng nhau ra tay!

Không giống như Lâm Lạc chỉ xem náo nhiệt, tứ đại tộc chẳng khác gì huynh đệ tỷ muội, làm sao có thể trơ mắt nhìn Tinh Vương kia bị hút khô, lập tức hướng Cửu Túc Quái công tới.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Giao chiến kịch liệt, Cửu Túc Quái cũng hiển lộ ra một mặt dữ tợn của nó!

Luận phòng ngự nó thúc ngựa cũng còn kém hơn mẫu trùng, nhưng nói tới tiến công đối phương không sao theo kịp!

Hai sinh vật này đều đã tiếp cận Tinh Hoàng cấp, trên đường tiến hóa hoàn toàn ngược nhau, một bên toàn bộ phát triển vào lực phòng ngự, một bên thì toàn bộ dùng trong tiến công.

Nhưng theo ý Lâm Lạc, quái vật chủ công vẫn luôn dễ đối phó hơn một chút, dù sao không cần phải tiêu hao tuổi thọ mới có thể oanh chết đối phương! Mà đối với đám người Nghiêm Phi Dương, vô luận là chủ công hay là chủ thủ đều là tồn tại ác mộng!

Tuy phòng ngự của Cửu Túc Quái yếu hơn, nhưng cặp sừng trên đỉnh đầu lại có thể hút lấy nguyên khí của võ giả trị liệu thân mình! Nhóm người Nghiêm Phi Dương mặc dù tạo thành một ít thương tổn đối với nó, lại bị nó hấp thu nguyên khí từ gã Tinh Vương kia bồi bổ thân mình, như vậy chẳng khác gì những công kích kia toàn bộ đánh lên trên người gã cao thủ Tinh Vương kia!

Mà trong quá trình hút bổ khẳng định không có khả năng không bị hao tổn, nói không chừng muốn trị liệu tổn thương phải chia đôi hai phần nguyên khí, chỉ cần một chút thời gian thì gã Tinh Vương kia đã không còn kêu ra tiếng, tay chân xụi lơ, chỉ còn bảo lưu lại một tia ý thức.

- Nghiệp chướng!

Nam Nhược Hoa phi thân bay ra, triển khai công pháp thời gian, cố gắng suy giảm tốc độ của quái vật cường đại kia.

- Ngang…

Cửu Túc Quái bị kiềm hãm, nhưng lập tức hét lớn một tiếng, nhất thời liền khôi phục tốc độ như trước, mà sắc mặt Nam Nhược Hoa trắng nhợt, thân thể run rẩy, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.

Đây là do công pháp cắn lại, lực lượng của Cửu Túc Quái thật quá cường đại, nếu có thể đi ra bên ngoài, nó tuyệt đối có thể lập tức độ kiếp thành tựu Tinh Hoàng vị, so với Tinh Vương tam trọng thiên đỉnh phong cường đại hơn không biết bao nhiêu lần!

Nhưng lần này Nam Nhược Hoa bị thương cũng không đến nỗi không có thu hoạch, ngay khi Cửu Túc Quái thoáng dừng lại, Nghiêm Phi Dương đã chọn đúng thời cơ cứu được gã Tinh Vương hấp hối kia. Nhưng tình thế của người nọ thật sự là đáng buồn, sinh mệnh căn nguyên bị hút gần như khô cạn, chỉ còn lại hai ba trăm nguyên thời gian!

Nói cách khác, trừ phi hắn có thể đột phá trong giai đoạn này, nếu không nhất định phải chết! Mà không quản ngày sau hắn đạt tới cảnh giới nào, tuổi thọ bị mất đi vĩnh viễn không thể bù đắp lại, đây là chỗ trân quý của sinh mệnh căn nguyên.

- Giết!

Tứ đại tộc huyết mạch tương liên, chứng kiến hình dạng của người nọ, ánh mắt mỗi người đều đỏ, vội vàng tế ra công kích cường đại nhất hướng Cửu Túc Quái công tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.