Vụ Bí Ẩn: Con Rắn Hát Lầm Rầm

Chương 5




Trong Mặc Hương cung , màn che hồng nhạt nhẹ nhàng buông xuống , bình phong hình trăm điểu bay lượn , bình hoa cổ trân quý , mộc tú thảm khắc một hoa chương thật lớn ,tất cả đều được một tầng ánh sáng màu vàng chiếu qua , trong phòng tràn ngập mùi hoa thơm, mơ hồ có một chút hương vị ái muội

Lúc này , Tiêu Cẩn Du đang ngồi trên Long ỷ của hắn , bên trái là một nữ tử xinh đẹp , dáng người đẫy đà yểu diệu ,miệng cười như mùa xuân , đôi mắt mị hoặc , trên người chỉ mặc một lớp quần áo màu đỏ mỏng manh , bộ ngực đẫy đà như ẩn như hiện ,đôi mắt phượng câu hồn . Ngón tay non mịn của nữ tử đang cần một quả nho , cẩn thận bóc vỏ , vài giọt nước theo đầu ngón tay mỹ nữ chảy xuống , nữ tử đưa quả nho đã được bóc sạch sẽ đến bên miệng Hoàng đế

Tiêu Cẩn Du cười tà khí , mắt hoa đào giống như phóng ra điện , làm cho nữ tử trước mặt sắc mặt đỏ bừng , một cảnh sắc diễm lệ . Hắn nhẹ nhàng mở miệng , đem quả nho trong tay mỹ nử cho vào miệng , hương vị quả thực ngọt ngào , sau đó lại có chút ý vị câu dẫn , đầu lưỡi khẽ liếm ngón tay mỹ nữ . Đem ngón tay mỹ nữ cắn vào một ngụm , đầu lưỡi ôm lấy đầu ngón tay không ngừng đảo quanh

Thủ đoạn tán tỉnh như vậy , nữ tử lập tức nhận , ưm một tiếng , mềm mại ngã vào lòng hắn , cái lưỡi thơm tho mời gọi một tiếng “Hoàng thượng…..”

“Ái phi, làm sao vậy? Sinh bệnh sao? Sao người lại nóng như vậy a?……” Tiêu Cẩn Du ôm eo nhỏ của mỹ nhân , tay đặt lên trán nàng xem thử , như muốn khiêu khích , lời nói lại ẩn ý . Ánh mắt nhìn chằm chằm nữ tử , không buông tha một biểu tình gì trên mặt nàng

“Hoàng thượng, nô tì….. nô tì……….” Thanh âm nữ tử ngọt lịm , thân thể mễm nhũn như không có xương , ngón tay vô lực đặt trên ngực Tiêu Cẩn Du khẽ vân vê vòng vòng , môi anh đào hồng nộn hé mở , chờ đợi nam tử giúp mình giải nhiệt

Tiêu Cẩn Du lửa nóng trong mắt càng sâu , cúi đầu hướng môi hồng hôn tới……

Đúng lúc này , nghe phịch một tiếng , cửa Mặc Hương cung mở ra . Chuyện tốt bị đánh gãy , Tiêu Cẩn Du thật muốn đem cái tên dám xông vào này chặt làm bảy khúc , nhưng lại nhìn thấy người đến là ai , lông mi buông lỏng hơn . Nhưng vẫn là quát lớn:

“Lê Hân , lá gan của ngươi thật lớn , nơi này là nội cung , người vào làm cái gì?”

“Hoàng thượng tha mạng! nô tài không cản được Tướng quân…..” Một đám thái giám cung nữ theo sau Lê Hân quỳ sụp trên mặt đất , không ngừng dập đầu

Tiêu Cẩn Du bất đắc dĩ xua tay , có chút đau đầu lấy tay xoa huyệt thái dương , nói “Các ngươi lui ra đi!”

Hắn đương nhiên biết những người này làm sao cản được Lê Hân , hắn xuất nhập cung giống như nhà mình , ai có thể ngăn cản chứ . Thật sự là càng lúc càng lớn mật mà , bât quá hiện tại hắn có điểm tò mò , cơn gió gì lại thổi hắn đến đây

“Tạ Hoàng thượng!” Chúng nô tài nghe câu nói đó đều thở phào nhẹ nhõm ,lui ra ngoài . Chỉ còn lại nữ tử xinh đẹp trong lòng Hoàng thượng

“Hoàng thượng…….” Nữ tử không đồng ý khẽ chu môi đỏ mọng lên , càng yêu mị hơn . Vừa rồi Hoàng thượng mém chút nữa sẽ sủng hạnh nàng . Đều tại người kia , nàng trừng mắt nhìn hắn , lại thấy Lê Hân hai mắt âm lệ , hoảng sợ dựa sát vào người Tiêu Cẩn Du

Tiêu Cẩn Du đã sớm không còn hứng thú gì , đẩy nữ tử trong lòng ra , sau đó đứng dậy , nữ tử không có chỗ dựa chật vật ngã xuống đất , vừa định oán giận lại nhớ tới lời đồn đãi trong cung , Hoàng đế mặc dù háo sắc , nhưng là cực kì hỉ nộ vô thường (tính cách bất thường) , hơn nữa chán ghét nữ tử phiền phức , không có chừng mực . So sánh quốc sự với nữ nhân ,đương nhiên nữ nhân đối với hắn là có cũng được mà không có cũng không sao . Nàng thiếu chút nữa phạm sai lầm rồi

“Đi ra ngoài!” Tiêu Cẩn Du đối với nữ tử thét lên một tiếng chói tai

Nữ tử đứng dậy , thướt tha hành lễ , nói nhỏ “Nô tì cáo lui” Mặc dù không muốn , nhưng là hiện tại không có biện pháp, về sau tìm cơ hội khác.

Đến lúc nữ tử kia đi ra ngoài . Tiêu Cẩn Du liếc mắt nhìn Lê Hân một cái , tùy tay lấy một trái nho trên bàn bỏ vào miệng . Không hờn giận hỏi :

“Tiến cung gấp như vậy có chuyện gì? Biên cảnh có người xâm nhập ,có gian tế nước láng giềng , con cún nhà ngươi sắp sinh , hay là heo muốn lên trời”

Hắn là cố ý , hắn chính là cố ý

Thiên hạ thái bình , đâu ra nhiều chuyện như vậy? Ai kêu tên kia đến không đúng lúc như vậy , làm cho hắn mất hứng . Một đêm tốt như vậy liền biến mất . Hắn tức nghiến răng

Lê Hân nhướng mi , bỏ qua sự châm chọc của hắn . Xoay người ngồi lên một cái ghế , giống như đây là nhà mình , đợi một lúc mới mở miệng nói

“Thần muốn thành thân!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.