Vong Linh Thư

Chương 1




“nực cười, ngươi coi bổn công chúa ta là gì, đừng có giả tình giả nghĩa trước mặt ta, ta không cần sự bố thí của các ngươi.” Vân Nhu công chúa phẫn nộ nhìn TDD.

BTN hung ác trừng mắt nhìn HVN, ngữ khí lạnh băng nói: “nếu công chúa đã nói không cần sự bố thí, vậy nàng còn muốn liên hôn không?”

“Ngươi….”

Vân Nhu công chúa tức giận định giơ tay muốn cho hắn một cái tát, nhưng khi nhìn thấy sự lạnh lùng cùng đe dọa trong mắt hắt, không tự chủ lùi lại một bước, những lời vừa nãy muốn mắng ra cũng nuốt trở về.

“Bệ hạ, việc này lẽ nào thật sự không còn cách nào khác sao?” TDD khuôn mặt tràn đầy kỳ vọng nhìn HVT.

Chỉ hy vọng HVT có thể nể tình hai ngươi đều là người tương lai mà giúp bọn họ lần này.

Ánh mắt HVT có chút bối rối, nhìn thấy sự kỳ vọng trong mắt TDD, khiến hắn chút nữa đã mở miệng đáp ứng, nhưng ở một bên lại vang lên tiếng nói cảnh cáo của HVN.

“Hoàng huynh, không cần thương lượng nữa! bọn họ đã coi thường ta như vậy, còn thương lượng cái gì.” Vân Nhu công chúa phẫn nộ nhìn HVT.

TDD đêm tất cả niềm hy vọng của nàng đặt trên người HVT, HVT nhìn TDD, nhưng khi nhìn thấy biểu tình cao ngạo của BTN, nỗi tức giận ngay lập tức trào lên.

“Các ngươi về di! Việc mà các ngươi nói, Trẫm không cách nào giúp được.” HVT lạnh lùng nói, sau đó trực tiếp quay người đi, hoàn toàn không cho TDD một chút cơ hội nào.

Vân nhu công chúa đắc ý nhìn 3 người bọn họ,sau đó cũng nghênh ngang rời đi.

Khách điếm, 3 người sau khi ra khỏi hoàng cung, liền trở về khách điếm, dự định sáng ngày kia sẽ xuất phát trở về.

“Chủ tử”  đột nhiên một tên ám vệ từ bên ngoài nhảy vào, đi đến bên cạnh BTH.

Ánh mắt BTN có chút sáng lên, một mình cùng ám vệ ra khỏi khách điếm, TDD hiếu kỳ đừng nhìn theo hướng hai người họ biến mất, cũng không biết hai người đó có việc gì, nàng cảm thấy sắc mặt tên ám vệ lúc nãy vô cùng nghiêm trọng, lẽ nào xảy ra chuyện gì sao?

“ngươi tại sao lại nói với Vân Nhu công chúa những lời như vậy, thật sự khiến trái tim của nàng ta bị đả kích rất lớn.” TDD tùy tiện tìm một cái ghế ngồi xuống, BTN cũng ngồi xuống bên cạnh nàng, sau đó hai ngươi uống mấy chén trà, chuẩn bị dùng cơm.

“ta chỉ muốn làm nàng ta tỉnh ngộ ra, hơn nữa, ta cũng đã nói ròi, đối với việc liên hôn này, ta tuyệt đối sẽ không đồng ý.” BTN lạnh lùng nói với TDD.

Hắn đã bày tỏ quan điểm của mình ngay từ đầu rồi, chính là HVT lại không hề để tâm, muốn tự mình làm chủ, đến bây giờ sự tình đã trở nên rắc rối như vậy, cũng không thể trách hắn.

“vậy tiếp theo chúng ta phải lam sao?” TDD lo lắng hỏi.

Không có sự giúp đỡ của Đông Hưng quốc, bọn họ phải làm thế nào để ngăn chặn đội quân cuả Trữ vương đây.

Lẽ nào, thật sự phải nhìn thấy cảnh Trữ vương làm phản sao?

“đừng lo lắng, đợi sau khi trở về Thiên Liệt quốc chúng ta sẽ tiếp tục nghĩ cách.” BTN nói.

TDD nghe thế gật gật đầu, nhưng khi đang muốn nói gì đó, đột nhiên BTN ôm nàng tránh xa chỗ đó, chỉ nhìn thấy từ bên ngoài có mười mấy chiếc ngân châm được bắn vào, đâm trúng những người khác trong khách điếm.

TDD kinh ngạc nhìn ra bên ngoài, lại phát hiện Trữ Vương đang cười cười tiến vào, phía sau còn có hơn 30 tên áo đen.

“đứa con ngoan của bổn vương, quả nhiên ngươi trốn ở đây.” Trữ vương lạnh lùng nói.

Trên trán BTN lúc này chảy đầy mồ hôi, toàn thân cũng đột nhiên phát run, kỳ thực lức hắn ôm lấy TDD, hẵn phát hiện có một chiếc ngân lao về phía lưng của TDD, nhưng lúc đó thật sự không kịp để tránh đi, hắn đành phải lao thân mình ra đỡ cho nàng.

__Hồng Trần__

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.