Võng Du Kiếm Tam Chi Nhiệm Vụ Quán trà

Chương 8




Công ty Thần Phàm.

"Tuyết Nhi, đi ăn cơm đi, cậu xem cậu kìa, kể từ khi đi theo Tổng giám đốc, ngày ngày phải làm thêm giờ sao? Lúc này mới có mấy ngày, cậu đã gầy đi trông thấy, cẩn thận bạn trai cậu ghét bỏ cậu không thích ôm quê củi. " San San nhanh chóng lấy được tài liệu trong tay Tuyết Nhi, gương mặt nổi giận đùng đùng, sớm biết là khổ như vậy thì lúc đầu không nên vui mừng thay Tuyết Nhi, hay là mình tốt như vậy, những ngày sau này sẽ thư thản thoải mái, hiện tại San San càng thêm hiểu bản lãnh càng lớn, thì chuyện càng nhiều, cô còn là loại yên lặng vô danh cuộc sống gia đình vẫn tạm ổn thoải mái.

"Được rồi, San San bệ hạ, nô tỳ sai lầm rồi, chúng ta đi ăn cơm đi, không đi làm nữa" Tuyết Nhi dùng vẻ mặt lấy lòng hướng về phía San San nói.

"Lúc này mới biết sai sao, trẫm từ bi nên bỏ qua cho ngươi, nhưng mà tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, trẫm suy nghĩ một chút, liền phạt ngươi buổi tối theo ta đi xem phi, gần đây mới ra một bộ phim bom tấn Hollywood"

"A, xem phim á." Tuyết Nhi vẻ mặt khổ sở, San San xem phim cùng mình không khác gì trống đánh xuôi nha, còn nhớ rõ lần trước khi cùng cô đi xem phim, cô thiếu chút nữa ngủ thiếp đi.

"Ừ, , , , , , , lời của trẫm cũng không nghe sao, "San San cố làm ra vẻ tức giận.

"Dạ, tạ ơn bệ hạ, nô tỳ tuân lệnh." Tuyết Nhi kéo San San đi ra ngoài cửa. Không biết sau lưng có một đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm.

"Tiểu Huệ, tại sao cô không đi ăn cơm, tìm Tuyết Nhi à, cô ấy mới vừa cùng San San đi ra ngoài."

"Không có á..., chỉ là hai ngày trước tạp chí bị Tiểu Dương mượn đi, nên đến tìm, tôi lập tức đi ăn. Cô đi trước đi." Tiểu Huệ cố làm vẻ bình tĩnh nói, nhất định không thể bại lộ bí mật, đây chính là một cơ hội tuyệt hảo .

"Ừ, vậy cũng tốt, vậy cô tự tìm đi, tôi phải đi ăn rồi. Bái bai." Gia Di cầm túi xách ra cửa.

"Ừ, được, mình muốn đi ra ngoài." "Tuyết Nhi bảo bối ngày mai sẽ là hạn kết thúc bản thảo, chuẩn bị thế nào rồi."

"Ừ, đều tốt, không thành vấn đề, yên tâm đi."

"Mình còn không yên lòng về cậu sao? Mình muốn đi chơi một chút rồi, hai ngày nay không có Tổng giám đốc ở đây thật tốt mình và ông xã cùng giết hai bàn." San San có chút hưng phấn nói.

"Cái gì, ông xã?" Tuyết Nhi buồn bực.

"Trò chơi á..., đứa ngốc." San San xoay người đi tới chỗ ngồi của mình.

"Trời ạ. Đã xảy ra chuyện, mọi người mau đến xem này." Gia Di bình thường có xem các trang giới thiệu các mẫu thiết kế, hôm nay vừa mở websites ra liền nhìn bản thiết kế lần này đã công bố tại trên web, hơn nữa còn là thiết kế của một người ở công ty khác, chủ quảng cáo tuyên truyền thiết kế lần này thu hút sự chú ý cùa bên Paris, công ty còn thần bí tuyên bố nên nhà thiết kế phải giữ bí mật, ngày mai sẽ là hạn đóng bản thảo, trong lúc nhất thời tất cả tác phẩm cũng bị đăng, vậy ngày mai thế nào đóng bản thảo, việc này còn liên quan đến vi phạm quy ước phải mất một khoản tiền lớn, mấu chốt nhất vẫn là vấn đề uy tín của Thần Phàm , Thần Phàm mặc dù mới thành lập mấy năm ngắn ngủn như vậy, nhưng trong ngành ai cũng biết Thần Phàm rất chú trọng uy tín, hơn nữa thiết kế của Thần Phàm chất lượng tuyệt đối là số một , hôm nay xuất hiện chuyện như vậy sẽ khiến cho Thần Phàm chịu tổn thất thật lớn.

"Tại sao có thể như vậy? Trời ạ. Tuyết Nhi đây không phải là thiết kế của cậu sao?" San San kêu lên, bản thiết kế làm sao bị lấy mất, vậy bây giờ phải làm sao nhỉ?

Tuyết Nhi vừa nhìn báo cáo trước mặt cũng là một phen kinh ngạc, tác phẩm của mình tại sao đều ở đây, Tuyết Nhi cẩn thận nghĩ lại mấy ngày này, nhưng không nghĩ đến khi nào để cho người khác lấy đi bản thảo của mình, đêm hôm đó, , , , , , , đụng vào người kia, nhưng không thể nào, đêm hôm đó mình vốn không có cầm tài liệu kia ở trên tay, như thế nào có thể đây? Tuyết Nhi thật sự là trăm mối vẫn không có cách giải, Tổng giám đốc lần đầu tiên hoàn toàn giao hạng mục cho mình, liền xuất hiện chuyện như vậy, không được, nhất định phải nghĩ biện pháp bổ túc, nhưng ngày mai sẽ phải đóng bản thảo rồi.

"Ồ, thật khó hiểu nha, lần này nhiều thiết kế như vậy chỉ có thiết kế của Tuyết Nhi bị trộm rồi." Lúc mọi người đang lo lắng, tiểu Huệ như vô ý nói ra một câu, lập tức giống như một điếu thuốc châm ngòi cho đám người nổ tung, ánh mắt của mọi người xem nhìn Tuyết Nhi cũng từ từ thay đổi, chẳng lẽ chính là Tuyết Nhi cố ý mang bản thiết kế đi cho công ty khác, bởi vì có thể đưa tới chú ý của bên Paris có tiền đồ tốt hơn.

"Tuyết Nhi, là cô sao?" Phó Tổng Giám đốc Huyên Huyên hỏi. Đối với Tuyết Nhi lúc ban đầu cô cũng có chút đồng tình, dù sao đây là giới thời trang, dung mạo và cách ăn mặc của Tuyết Nhi ở Thần Phàm cũng sẽ bị bài xích, Huyên Huyên mặc dù đồng tình nhưng làm Phó Tổng Giám đốc cũng không có biện pháp, ở đây có rất nhiều việc cô đều phải phải dựa vào chính mình, người khác trợ giúp chỉ là nhất thời, quả nhiên Tuyết Nhi sau đó rất cố gắng cùng biểu hiện tốt làm cô rất là hài lòng, cho nên Lưu Phàm giao hạng mục này cho Tuyết Nhi phụ trách, cô cũng không phản đối, bởi vì cảm thấy cần bồi dưỡng người có năng lực, mà bây giờ hành động của Tuyết Nhi không thể không hoài nghi, thật ra thì Huyên Huyên cũng có chút tin tưởng Tuyết Nhi, nhưng tất cả mọi người ở nơi này, mà Tuyết Nhi quả thật có động cơ này.

Âu hỏi của Huyện Huyên giống như nói ra suy nghic của tất cả mọi người trong phòng thiết kế, nếu như mới vừa rồi mọi người chỉ phỏng đoán ở trong lòng, vậy thì hiện tại tất cả mọi người đã mang đề tài lên trên mặt bàn mà nói rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.