Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Chương 48




Lộc không ly hôn được. Trục hiểu. Vì tình mà lụy, cô chấp nhận. Làm người tình trong bóng tối của Lộc, cô cũng chấp nhận. Cô biến mình thành một cô gái tao nhã trí tuệ mà si tình trên mạng internet, thu hút được biết bao nhiêu người cảm thông. Trục tựa như một vị đạo diễn tài ba, cô và Lộc diễn đi diễn lại bao lần hợp hợp tan tan. Họ cứ ôm nhau đau đớn như đứt từng khúc ruột, nói rằng chia tay đi, không liên hệ nữa, nếu em còn gọi điện cho anh, anh cứ thẳng tay dập máy đi. Thế nhưng chẳng mấy hôm sau, ham muốn lại càng mãnh liệt hơn. Rồi họ lại quấn vào nhau còn nồng nhiệt hơn nữa, như keo như sơn.

Hoa tiều tụy hơn không đừng được. Chị bất lực trước cảnh chồng thay lòng đổi dạ, nhà tan cửa nát. Chị không biết mình đã làm gì sai, cũng không biết phải làm sao cho đúng. Người phụ nữ thiện lương yếu đuối này, sống ở vực thẳm của khổ đau mà không ai đoái thương.

Hồng vẫn cố gắng dùng tình yêu và lòng vị tha để cảnh tỉnh Trục. Nhưng Trục và Lộc đã là hai kẻ trúng độc tình lang chạ, đã không thể quay đầu lại. Không thể quay đầu, mà cũng không có dũng khí dứt khoát ly hôn. Họ đã rơi vào thứ gọi là tình yêu đích thực đến không màng gì cả. Có lẽ họ đã quên, trong tình cảnh này, chân tình thế nào cũng đều bị lên án và dè bỉu thôi.

Trong lúc đám người lớn luẩn quẩn giữa vòng vây tình cảm, họ đều không để tâm tới một đứa trẻ, đó là Dung Dung. Trong hai năm nay, cô bé Dung Dung bỗng trở nên nhạy cảm đến quái gở. Nhật ký của cô bé chỉ toàn hận thù chán ghét với thế giới này, khiến thầy cô giáo vô cùng lo lắng. Nhưng Hoa và Lộc đã quá mệt mỏi rồi, những góp ý của thầy cô giáo về Dung Dung họ nhìn mà không thấy. Trục thì càng quên mất Lộc vốn có một cô con gái xinh xắn đáng yêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.