Võng Du Chi Bộ Xương Khô Cũng Điên Cuồng

Chương 47: Khiêng hòm, lên đường




Tô Thừa lúc tỉnh lại, toàn thân đau nhức như bị xe nghiền qua. Sau đó không ngạc nhiên chút nào chuyện lỡ máy bay.

Cố Diễn vẻ mặt thỏa mãn lúc này đi tới, hôn một cái lên mặt của y, “Thừa Thừa em tỉnh rồi?”

Tô Thừa: “…” Trong lòng lão tử thật đau khổ.

May mắn làm một công, Cố Diễn vẫn rất có năng lực làm việc, đã sớm mua xong vé máy bay đêm nay cho hai người. Nói đùa, hắn có khả năng cho phép Tô Thừa không đi cùng chuyến bay với mình sao?

Buổi trưa Tô Thừa mang hắn tới quán cơm nhỏ ăn cơm trưa, kể cho hắn chuyện cấp ba, Cố Diễn nghe rất vui vẻ. Tỏ vẽ nếu nếu thời cấp ba biết y thì tốt rồi, Tô Thừa nửa ngọt ngào nửa phiền não nghĩ, đây chẳng phải cấp ba sẽ bị ủ như dưa muối ngâm sao, nghe tới còn khiến xấu hổ. Tô Thừa ăn cơm xong phải về nhà một chuyến, nắm lấy hành lý của mình. Đối mặt với đồng phục bị dính tinh dịch hai người phía trên, Tô Thừa quả thực không thể bỏ mặc, không thể làm gì khác hơn là trong quán rửa một chút.

Cố Diễn vẻ mặt thuần lương, nói sẽ chờ y về.

Hai người ở trước cửa trao đổi nụ hôn, triền miên vô cùng. Cố Diễn bộ dáng bị người chiếm đủ tiện nghi, thấy Tô Thừa tình dục khơi lên, xác thực thời gian không đủ mới ôm trong chốc lát rồi rời khỏi.

Cố Diễn chép miệng một cái, cảm giác vô cùng thỏa mãn, thế nhưng hắn không nghĩ tới, chuyến đi này của Tô Thừa, thật đúng là sẽ không trở về.

Qua thời gian hai người hẹn, Cố Diễn vẫn không đợi thấy người.

Gọi điện thoại qua, rất nhanh bị treo. Sau đó liền trả lại đây, hắn nhanh chóng nhận, bên kia truyền tới tiếng nam nhân già, “Chính cậu đi thôi, Tô Thừa không đi.” Ngữ khí có chút lạnh lùng, Cố Diễn biết sự tình không đúng.

“Bác chờ một chút, con muốn nói chuyện với Tô Thừa.”

“Tô Thừa cùng cậu không có gì để nói.”

Điện thoại liền bị treo.

Tô Thừa bên kia cũng xui xẻo, ban đêm chuyện hai người nắm tay trên đường bị người quen nhìn thấy, kết quả liền bóc trần với cha mẹ Tô Thừa. Hai lão cũng coi như là người công cuộc giáo dục, sớm nhìn thấy Tô Thừa nhiều năm không nói chuyện yêu đương cùng con gái, khi nói tới chuyện này, càng thấy Tô Thừa có vấn đề.

Hỏi y ngày qua ở trong nhà người bạn học nào, Tô Thừa thuận miệng nói một cái.

Ba Tô Thừa lập tức cho người gọi điện thoại qua, đối phương vô cùng nghĩa khí nói, ”Ai u chú hỏi Tô Thừa à, cậu ấy qua ở nhà con, con bảo cậu ấy đến nhận điện thoại ha, a? Đi nhà cầu rồi. Nha xin lỗi chú a, con chờ một lúc rồi trả Tô Thừa về cho chú…”

Tô Thừa vẻ mặt mơ hồ nghe xong, sau đó liền nghe thấy tiếng chuông di động của minh reo lên.

Thực sự là, nhân sinh nơi nào không xấu hổ.

Ba Tô Thừa nghiêm mặt: “Con còn gì để nói?”

Tô Thừa cũng không muốn kiếm cớ nữa, thẳng thắn nói mình là người đồng tính luyến ái, hai người quan hệ hiện tại rất ổn định. Bộc lộ bất ngờ không kịp chuẩn bị, ba Tô Thừa hiển nhiên phút chốc không tiếp thu được. Lại nghĩ đến nhi tử mình nuôi nhiều năm lại lấy hành lý trở về là vì người kia đi, tức giận đem y nhốt trong nhà, không cho đi ra ngoài. “Ba cho con ra ngoài đọc sách, con chế giễu, ra ngoài chơi nam nhân!”

“Tụi con không phải chơi, tụi con là nghiêm túc nói chuyện yêu đương.”

“Tình yêu của hai nam nhân nói được sao?”

Tô Thừa thật sự không nói thông với ông, lại không thể trực tiếp mạnh bạo cùng lão nhân. Mẹ Tô Thừa tuy rằng đối với việc y là gay chuyện này xin miễn thứ cho kẻ bất tài, mà rốt cuộc đau lòng Tô Thừa, khuyên can đủ đường không muốn cùng ba Tô Thừa trực tiếp xung đột, liền đợi ở nhà mấy ngày chờ lão nhân hết giận nói sau.

Tô Thừa oan ức.

Trở lại trong phòng của mình, đầu giường còn đôi gấu mặt đồng phục học sinh. Y cố ý chuẩn bị cho Cố Diễn, hai con gấu lớn nhìn rất ngu xuẩn, mặc đồng phục cao trung của Tô Thừa, trên mặt một con viết một chữ Tô, một con viết chữ Cố, cho Cố Diễn là con trên đầu có một cái nơ con bướm.

Thế nhưng hiện tại không có cách nào cho Cố Diễn, điện thoại của y đều bị lão nhân tịch thu, cũng không biết Cố Diễn bên kia có khổ sở không.

Cố Diễn gấp muốn chết, muốn hắn không quản Tô Thừa đi về trước đương nhiên là không thể nào.

Hắn không biết nhà Tô Thừa ở chỗ nào, điện thoại Tô Thừa bị giữ, giữa hai người nhất thời mất đi liên hệ. Cố Diễn hết đường xoay xở một hồi, sau đó rốt cuộc nhớ tới sự thật mình là một tổng giám đốc bá đạo.

Vì vậy hắn gọi điện thoại cho thư ký đại thúc, từ chỗ phụ đạo viên của bọn họ lấy được địa chỉ nhà Tô Thừa.

Ba Tô Thừa mới nhìn thấy nam nhân trước mắt này như cẩu dạng, tuy rằng nghi hoặc, nhưng vẫn khách khí mời vào.

Cố Diễn tự giới thiệu mình, là chủ tịch của công ty XX, gần nhất biết phòng làm việc của đám Tô Thừa cần giúp đỡ, đối với hạng mục của bọn họ hết sức coi trọng. Ba Tô Thừa hoàn toàn không biết lai lịch người này, nghe hắn nói chuyện, trong lòng đối với chuyện Tô Thừa làm gay căm giận ba phần, nhưng vẫn cảm thấy con của mình rất có bản lĩnh.

Nhìn người thanh niên trước mắt này anh tuấn cũng vô cùng coi trọng, cảm thấy hắn tuổi còn trẻ có thể quản được nhiều công ty thật sự rất có tiền đồ.

“Con trước khi tới có cùng Tô Thừa trao đổi, cậu ấy cần phải ở nhà.”

Ba Tô Thừa xoắn xuýt một hồi, “Tôi gọi nó ra cho cậu, nó ngày hôm qua cùng bạn học tụ họp, ngày hôm nay ngủ dậy hơi trễ.”

“Không sao, con có thể chờ một lát.” Cố Diễn nho nhã lễ độ, ba Tô Thừa đối với hắn hết sức hài lòng.

Tô Thừa đầu tóc rối tung, đi ra nhìn thấy Cố Diễn sợ đến từng tế bào, “Anh…”

Cố Diễn đi tới thay y sửa tóc một chút.

Lúc này mới chuyển hướng ba Tô Thừa, vô cùng bình tĩnh mở miệng: “Xin chào ngài, một lần nữa nhận thức một chút, con là bạn trai Tô Thừa, Cố Diễn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.