Võng Du Chi Bộ Xương Khô Cũng Điên Cuồng

Chương 38: Chứng minh bằng thực lực




Ngày kỷ niệm tròn một năm, Tô Thừa là người có nội tâm thuộc loại thẳng nam, thật sự không sắp xếp được một tiết mục yêu đương gì. Thế nhưng kết quả không sắp xếp, nhất định sẽ làm Cố Diễn không cao hứng, vì vậy y liền đi thỉnh giáo nữ sinh của hội học sinh. Dưới ánh mắt mập mờ của bạn học nữ, Tô Thừa không thể không thừa nhận mình đang yêu, đối phương là một tinh anh, hỏi thăm đối tượng Tô Thừa bao nhiêu tuổi, trong lòng Tô Thừa một trận ha ha, nói “Anh ấy còn nhỏ.”

Vì vậy nhắm vào yêu thích của mấy bạn gái, theo số phiếu cao nhất, phải đi ngồi vòng quay, lúc đứng ở nơi cao nhất, đem người kéo đến trong lồng ngực cưỡng hôn. Tô Thừa được kiến nghị, quyết định làm việc này.

Tô Thừa mang theo hoa hồng phấn đi theo Cố Diễn đến ăn một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến.

Cố Diễn cố gắng khắc chế bản thân, thế nhưng hắn không thể không thừa nhận bầu không khí quả thực quá màu hồng, làm cho hắn không nhịn được muốn cứng lên. Hắn đang cố gắng thuyết phục mình, hắn và Tô Thừa ngoài quan hệ thân thể, còn có tình yêu thuần khiết, liền mới khống chế không cứng lên đến nỗi không dời nổi bước chân.

Chờ Tô Thừa mang Cố Diễn đi đến nơi giải trí, lúc ngồi trên vòng quay, Cố Diễn đã khắc chế không nổi, chuyện này quả thật giết tâm thiếu nữ a, gào gào ngao, Cố Diễn nói ngạnh lên liền cứng.

Tô Thừa làm theo từng bước nhấc cằm hắn lên, muốn cùng hắn trao đổi cái hôn thuần khiết, lại phát hiện trong mắt Cố Diễn nóng rực cháy gần tổn thương hắn, hai người răng dây dưa hôn môi gần như mãnh liệt. Tô Thừa nhạy bén vật lửa nóng kia của hắn.

Cố Diễn nhìn hắn, “Anh muốn em, ở đây.”

Tô Thừa bi kịch phát hiện mình không đành lòng từ chối, thế nhưng dù sao động tác quá độ không tốt, y chủ động đưa tay xuống, cách quần nắm chặt cái kia của Cố Diễn. Cố Diễn bị tập kích không chịu được, trong mắt có chút ướt át, “A, giúp anh lấy ra.” Tiếng Cố Diễn rất nhỏ, nhưng từng chữ vẫn đi vào lòng Tô Thừa.

Tô Thừa tăng nhanh động tác, mở dây kéo của hắn ra, đem hai tay đều duỗi vào, Cố Diễn phát ra thở dốc thoải mái.

Vải quần lót bị thấm ướt chất lỏng rỉ ra, Cố Diễn chưa bao giờ thấy mình động tình như vậy. Vòng quay lúc lên tới chỗ cao nhất, khóe miệng Tô Thừa hạ xuống hôn hắn, nhẹ nhàng nói “Em yêu anh.”

Sau đó Cố Diễn liền bắn.

Tựa hồ vì nhanh bắn ra mà ảo não, Cố Diễn gần như hung ác gặm miệng Tô Thừa, không tha thứ đứa nhỏ này. Tô Thừa ôn nhu đáp lại hắn, tay Cố Diễn lại không thành thật tiến vào, chà đạp quả quả trứng ngực y. Tô Thừa cũng sớm cứng, thân thể dần bay lên, như bị lắp đầy. “Về lại làm, có được không?”

Cố Diễn từ chối cho ý kiến, tình sắc như trước liếm láp đôi môi y, trong mắt nóng rực như muốn nhóm lửa.

Lúc vòng quay xuống dưới, Tô Thừa sắp bị đùa giỡn mềm mại thành một vũng nước.

Y một bên lặng lẽ mình một bên dùng hành động chứng minh không tìm đường chết sẽ không chết, một bên vì Cố Diễn vui vẻ mà cảm thấy hạnh phúc.

Lúc hai người bọn họ mới vừa xác định quan hệ, mẹ Cố Diễn tới tìm Tô Thừa.

Tô Thừa bị người hướng dẫn mang tới người quý phụ này hù, một đường nghĩ bà sẽ tìm cách nào để mình rời xa Cố Diễn. Người hướng dẫn dẫn người tới liền để hai người bọn họ ở lại nói chuyện, ai biết mẹ Cố Diễn như tìm được đứa con ruột thất lạc nhiều năm, nắm chặt tay y. Hiển nhiên hai mẹ con này cũng sẽ không dựa theo hệ thống bài bản nào cả.

Mẹ Cố Diễn thể hiện hy vọng Tô Thừa có thể chăm sóc Cố Diễn thật tốt. Bà nói Cố Diễn từ nhỏ đã bị bà cùng ba hắn nuôi như con gái, lớn rồi cá tính không được tốt, không hợp bất kỳ ai, may mắn gặp được con, dì biết con là đứa trẻ tốt.

Tô Thừa mờ mịt, nhịn không được vén tóc dài của mình lên, nói “Dì, cái kia… Con, con là nam.”

Trong mắt mẹ Cố Diễn chứa đầy lệ nóng gật đầu, “Dì biết nó không thể yêu đàn bà.”

Đứa con tự tay mình nuôi lớn, mắt thấy trong phòng đứa con giấy dán tường hình cây anh đào cùng ga trải giường hình Sailor Moon, đã sớm không ôm hy vọng con trai mình thẳng.

Bà biết rõ, người sống một đời, thẳng có cách sống của thẳng, cong có cách sống của cong. Không tồn tại bởi vì điểm ấy khác nhau, đứa con mình cho dù là một người thiếu sót trong tình yêu, Cố Diễn không quan tâm yêu thích nam nữ, đều không ảnh hưởng tới việc hắn là người ưu tú, một một người mẹ, bà chỉ hy vọng hắn có thể tìm được một người yêu có thể khiến cho cuộc sống sau này của hắn không tiếp tục cô quạnh.

Hiển nhiên Tô Thừa là lựa chọn tốt, sinh viên tài cao của đại F, năng lực tốt, dáng dấp tốt, cùng người hướng dẫn của y nói chuyện, cảm thấy phẩm hạnh của y cũng quá tốt. Mẹ Cố Diễn thậm chí đối với công thụ đều đã nhìn được, cảm thấy người có thể chịu được tính khí của Cố Diễn, Tô Thừa nhất định là công tốt. Sau nói với y không đủ tiền xài có thể tới tìm dì.

Tô Thừa lau mồ hôi một chút, tuy rằng y tình cờ làm việc ngoài giờ, thế nhưng tình cảnh trong nhà cũng không tồi, chẳng qua là muốn trải nghiệm chút chuyện nhân sinh mà thôi, mẹ Cố Diễn vì y hiểu chuyện mà cảm động một phen.

Trước khi đi bà còn mờ ám chỉ nơi đó của Cố Diễn khả năng có chút vấn đề, không cần có đứa con, nhưng tương lai cần thiết mang thai, đem đứa con Tô Thừa làm cháu trai ruột của mình bà cũng có thể tiếp nhận.

Đêm đó, Cố Diễn ngồi khóa trên người Tô Thừa, mặt ngạo kiều, nhìn từ trên xuống Tô Thừa nói mẹ anh tìm em?

Tô Thừa cố ý đùa hắn, “Ừ, muốn bảo em rời anh đi.”

Cố Diễn cứng đờ, có chút khẩn trương “Vậy em nói gì?”

Tô Thừa giả vờ đau buồn, thở dài một hơi, sau đó ôm chặt hắn, “Em sẽ không đi, bất kể có người nào đem chúng ta tách ra. Em từ lần đưa anh trở về cũng đã thích anh, khi đó em tự nói với mình, em muốn cả đời bồi anh về nhà…” Rõ ràng chỉ là muốn đùa một chút, nói đến chỗ tình thâm, lại không chút nào giả dối.

Đôi mắt Cố Diễn có chút đỏ lên, yên lặng ôm lấy y. Sau đó Tô Thừa phát hiện, Cố Diễn lại cứng.

Nha, đáng yêu, ai bảo thổ lộ này của y phù hợp yêu cầu tâm thiếu nữ cơ chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.