Với Gia Tài Bạc Triệu, Tôi Cầm Kịch Bản Đoản Mệnh

Chương 127




Từng ngày trôi qua, tình hình thú triều ngày càng rõ rệt, người trong cả vương thành gấp gáp chuẩn bị tất cả mọi thứ để đối kháng thú triều.

Do trận chiến vừa qua của 4 đại gia tộc, Lý gia cùng Thạch gia đã biến mất khỏi vương thành.

Nhưng cũng chính vì thế chiến lực bên trong vương thành cũng giảm đi rất nhiều, 2 Đan linh cảnh cùng không ít Huyền Ấn cảnh trở xuống, nên chiến lực chuẩn bị đối kháng thú triều cũng giảm sút nhiều.

May mắn là hiện tại Vân gia xuất hiện 4 vị trưởng lão đủ chiến lực đối kháng Đan Linh cảnh nếu không tình hình sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

*******

Trên đảo của Thiên Nguyệt lâu.

“Cả vương thành đang tập trung nhân lực đối kháng thú triều, tiểu thư có muốn phái người ra hỗ trợ không?”.

Trúc Ly hỏi Bạch Linh.

“Dù sao nếu vương thành tổn thất quá nhiều cũng không có lợi cho ta nên cứ phái ra một ít cao thủ tham gia là được”.

Bạch Linh suy nghĩ nói.

“Vậy ta sẽ phái người đi”.

Trúc Ly đáp.

“Ừm… mà mấy ngày nay Vân gia có hành động gì không?”.

Bạch Linh hỏi.

“Ngoài chuẩn bị đối kháng thú triều thì trong tình báo có nói bọn hắn đang dựng một bức tượng”.

“Tượng?”.

Bạch Linh nghi hoặc.

“Đúng vậy”.

“Bọn hắn không lo lắng thú triều cùng Vạn thú tông lo dựng tượng làm cái gì?”.

Bạch Linh càng nghe càng khó hiểu.

“Hiện tại vẫn không biết chính xác Vân gia muốn làm gì, nhưng bà lão ta nghĩ tên Diệp Hàn kia rất có thể có một tay trong chuyện này”.

Trúc Ly cười đáp.

“Tên Diệp Hàn kia đối với trận pháp hiểu biết rất cao, trận pháp trên thiên hạ không ít loại kì quái, cách bố trận cũng không bình thường, nếu là hắn thì rất có thể dùng tượng để bố trận cũng không chừng”.

Bạch Linh gật đầu.

“Đôi mắt kia của hắn cũng thật khủng bố, ngay cả Đan Linh cảnh cũng phải tạm thời thua thiệt lui binh”.

“Đúng là rất khủng bố nhưng chắc chắn phải có hạn chế nào đó nếu không đám người Trần Thanh cũng không thể nhẹ nhàng rời đi như vậy”.

Trúc Ly có rất nhiều kinh nghiệm trong những thứ như này hơn là Bạch Linh.

“Cũng đúng, nếu không có hạn chế hắn có thể trọng thượng hoặc ít nhất giết chết một tên”.

Bạch Linh suy nghĩ.

Suy đoán của 2 người rất đúng, Diệp Thiên chỉ có thể dùng Amaterasu 3 lần một ngày, hơn nữa lần kia là lần đầu hắn sử dụng nên dùng lên đại trận để thử uy lực, lần sau mới ra tay hỗ trợ Vân Long đám người, chỉ là phản phệ lớn nên đành dừng lại để Trần Thanh đám người rời đi.

“Đôi mắt kia quả là kì lạ, không biết còn có năng lực gì hay không?”.

Bạch Linh tò mò cười nói.

“Lúc sinh nhật công chúa Diệp Hàn từng nói đôi mắt của công chúa vẫn chưa thuế biến như hắn, hắn nói nếu đôi mắt của nàng thuế biến sẽ mang năng lực mạnh hơn”.

“Lời nói của hắn có hai khả năng là sau khi đôi mắt của công chúa thuế biến sẽ mang năng lực tạo ra hắc hỏa như hắn hoặc trường hợp thứ hai là nàng sẽ có năng lực khác nhưng mạnh không kém hắn”.

Trúc Ly phân tích.

“Oh…nếu thật sự là trường hợp thứ hai thì sư môn hắn không phải tầm thường đâu”.

Bạch Linh thích thú nói.

“Đúng như thế”.

“Nhưng ta chưa từng nghe qua tông môn hay gia tộc, thế lực nào có bí pháp tu luyện nhãn đồng như thế”.

Bạch Linh nghiêng đầu suy nghĩ.

“Rất có thể là một tông môn ẩn thế, bí pháp khủng bố như thế không phải tông môn tầm thường có thể sở hữu”.

Trúc Ly nói.

“Ừm”.

Bạch Linh gật đầu.

Tông môn không lớn như một quốc nhưng người bên trong không ai là tầm thường cả, những tông môn đỉnh phong nhất nhiều khi còn không nhìn người của quốc gia khác nữa kia.

Tông môn ẩn thế là những tông môn lâu đời nhất trên thiên hạ, trải qua không biết bao nhiêu năm tháng bồi đắp, căn cơ khủng bố đến khó mà tin nổi, may mắn là họ lựa chọn sống ẩn không màng thế sự bên ngoài nếu không thiên hạ khó mà yên bình.

Mặc dù ẩn thế nhưng họ vẫn bí mật ra ngoài thiên hạ chu du tìm kiếm người thích hợp đưa vào tông môn bồi luyện nhằm duy trì truyền thừa.

Truyền thừa của mỗi tông môn ẩn thế qua nhiều đời, nhiều kì tài bù đắp thiếu sót nên mỗi công pháp, mỗi huyền kỹ cũng như bí pháp đều bên trong tông môn đều bá đạo hơn rất nhiều so với bình thường.

Gia nhập một tông môn ẩn thế là ước mong của nhiều thiên tài trên thiên hạ nhưng người được những tông môn này chọn lựa lại vô cùng ít ỏi, không những thế các tông môn thường chọn lựa những người chưa trưởng thành để bồi dưỡng.

Như thế người được chọn sẽ có lòng trung thành hơn cũng như tu luyện một đường sẽ thuần túy là truyền thừa của tông môn đó.

Chính vì những những điều này mà cho dù là đỉnh phong đế quốc cũng chỉ muốn làm bạn với các tông môn mà không phải làm kẻ thù.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.