Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh

Chương 12




Để có thể sống sót, Mông Nguyệt cởi hết đồ ném xuống, để lộ thân thể xinh đẹp, tiến lên ôm lấy chân Dương Thần, 2 luồng phấn thịt cứ như vậy mà quấn lấy Dương Thần.

Da chân Dương Thần có thể cảm nhận được, 2 đầu nhũ hoa đã săn chắc của cô ta liên tục chà xát chân hắn.

Mông Nguyệt tóc tai bù xù, dưới ánh đèn mờ ảo tỏa ra sự mê hoặc diễm lệ như Vũ Nương, cô gái này mới ngoài 18, hơn nữa sống trong sự an nhàn sung sướng, da thịt nhẵn nhụi, vậy mà lại có kỹ xảo câu dẫn như vậy, không nói cũng biết, chắc là kỹ năng trên giường rất tuyệt.

Nhưng Dương Thần là người như thế nào, không nói phụ nữ mình chơi đùa, hồng nhan tri kỷ trong đại bản doanh của mình so với Mông Nguyệt cũng không thua kém, quốc sắc thiên hương, khí chất tuyệt luân của phụ nữ trên giường, nếu muốn dùng sắc đẹp để dụ dỗ hắn, quả thật có thể, nhưng điều kiện đầu tiên là Dương Thần phải có hứng thú với người phụ nứ ấy.

Hiển nhiên, Mông Nguyệt luôn ham lợi, nên chẳng cảm thấy xấu hổ, khiến Dương Thần đều khinh thường khi cô mời mọc. Nếu cô kiên trì, giữ tôn nghiêm đến cuối cùng, có thể Dương Thần còn nhìn cô thêm vài lần.

Trong mắt hắn hiện lên 1 tia chán ghét, Dương Thần cười nhạt hừ nói:

- Cô đem thân thể của mình tránh xa ra 1 chút, tôi không có hứng thú với thứ cô cho là bên trong còn trong trắng. Cô nghĩ cô là con lợn cái xinh đẹp có thể quyến rũ được đàn ông sao?

Nói ra lời độc ác đó, khiến thân thể mềm mại của Mông Nguyệt chấn động, lạnh run, trong mắt xuất hiện giọt nước mắt to như hạt đậu.

Cô đúng là định dựa vào thân thể mềm mại của mình, đổi lấy 1 thời gian sống tạm, đã bỏ qua tự ái của mình, nhưng lại bị hắn dùng từ ngữ châm chọc vạch trần, cảm thấy sống không bằng chết.

- Thế nào, bị tôi nói đúng chỗ đau, tức giận sao?

Dương Thần trêu tức hỏi.

Mông Nguyệt trong mắt hiện lên vẻ oán độc, giống như là yêu thú muốn ăn thịt người. Nhưng rất nhanh kìm hãm xuống.

Lần thứ 2 ngẩng đầu lên nhìn Dương Thần, Mông Nguyệt ngước lên với vẻ mặt hoa lệ đái vũ, bộ dạng rất đáng thương.

- Nguyệt nhi sẽ không tức giận chủ nhân. Chủ nhân xin tin tưởng Nguyệt nhi, Nguyệt nhi chưa bao giờ bị người đàn ông nào chạm qua, Nguyệt nhi 1 lòng chỉ muốn theo hầu chủ nhân.

Dương Thần có chút hơi tiếc nuối, nhẹ thở dài 1 hơi:

- Xem ra, cô đúng là hết thuốc chữa, thế nhưng như vậy cũng tốt, tôi đỡ phải lãng phí thời gian.

Mông Nguyệt không biết Dương Thần có ý tứ khác, sau 1 khắc, cô bị Dương Thần sử dụng 1 đạo chân nguyên điểm huyệt, trước mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

Tầng trên cùng của tòa nhà này, lại có hồ bơi to như vậy, vườn cây cảnh xanh 1 mảng, còn có 1 suối nước nóng trên cao được xây dựng xa hoa.

Dương Thần mang theo Mông Nguyệt đột nhiên hạ xuống, khiến cho mấy tên ninja mai phục trong lùm cỏ trên tầng thượng xuất hiện, vây chung quanh Dương Thần.

- Chà, không tệ, trình độ đều là cao thủ, xem ra năng lực của Bát Nhã so với Tokugawa còn mạnh hơn vài phần.

Dương Thần lơ đễnh.

- Các hạ là ai?

1 tên Ninja Nhật Bản dẫn đầu cẩn thận hỏi, đồng thời ánh mắt khác thường của các Ninja khác nhìn Mông Nguyệt bị ném xuống.

Dương Thần đứng chắp tay, thoải mái cười nói:

- Bát Nhã, ra đây.

Giọng nói của Dương Thần cũng không to, nhưng kì thực vận dụng vài phần chân nguyên lực, vang vọng ở cả tầng lầu.

Rất nhanh, Bát Nhã xuất hiện trước cửa, trên người mặc áo ngủ màu đỏ, lộ ra phân nữa bộ ngực sữa, tóc đen tung bay, khoan thai đi tới.

Lắc mình 1 cái quì gối ở trước mặt Dương Thần, cung kính kinh hỉ mà nói:

- Chủ nhân tha tội, nô tỳ đến muộn.

- Không có gì phải lo, là do tôi đột nhiên đến

Dương Thần híp mắt, cười dài nói:

- Không tệ không tệ, cô hôm nay cũng bước vào Tiên Thiên trung kỳ rồi, vừa hay có thể dễ dàng xử lý chuyện cho tôi.

Đám Ninja kia nhìn hắn 1 lượt, trong đầu không khỏi hiện lên nghi hoặc “Chủ nhân” không phải là nói….người kia là Minh Vương sao?

Từ sau khi Bát Nhã nắm quyền Hội Bát Kỳ, ngay thế giới ngầm đều bị quy nạp vào địa bàn của Dương Thần, chúng Ninja đều đã biết. Trong lúc nhất thời này, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, chỉ sợ Dương Thần trách phạt.

Dương Thần nhìn ra điều này – Ninja đều đang sợ hãi hắn, bất đắc dĩ cười, xem ra hung danh xác thực khá vang dội, khoát tay nói:

- Đều lui ra đi, các ngươi làm theo phận sự, ta không trách các ngươi.

Tất cả Ninja được đại xá, nhanh chóng biến mất trong đêm tối.

Bát Nhã lúc này mới đứng dậy, mắt nhìn Mông Nguyệt lộ sự nghi hoặc, hỏi:

- Chủ nhân, tại sao phụ nữ Mông gia lại ở đây?

Dương Thần không vội giải thích, mà là đi tới bên cạnh suối nước nóng, nhìn hơi nóng của suối nước nóng bốc lên, bắt đầu cởi quần áo.

Thời tiết này làm hắn rất sảng khoải, Dương Thần nhớ hắn đã lâu không tắm nước nóng rồi, muốn buông lỏng 1 chút.

Bát Nhã vừa thấy, rất là tự nhiên đi tới phía sau Dương Thần, giúp Dương Thần tha phục.

Cô tuy rằng chưa từng chân chính bị Tokugawa “Hưởng dụng”, nhưng làm con gái nuôi, làm nữ Ninja, cũng từng hầu hạ Tokugawa, giúp đàn ông thay quần áo, rất ôn nhu vui vẻ mà hầu hạ.

Dương Thần cảm nhận được phương pháp của Bát Nhã nhẹ nhàng như vậy, bàn tay mềm mại không chú ý chạm vào thân thể của hắn, cũng không nhịn được hưởng thụ mặc cô.

Cởi sạch quần áo của hắn xuống, bàn tay trắng nõn nhỏ dài của Bát Nhã chạm tới nội y của Dương Thần.

Lúc này Bát Nhã ngẩng mắt lên nhìn Dương Thần 1 chút.

Dương Thần mỉ cười gật đầu 1 cái, thấy vậy khuôn mặt xinh đẹp của Bát Nhã xuất hiện 1 mảng ửng hồng, trang nhã của mỹ nhân Đông Phương.

Dáng vẻ e thẹn của vô trong nháy mắt, khiến cho Dương Thần cảm thấy hoa mắt, bởi vì từ trên nhìn xuống, còn có thể nhìn thấy bên trong cổ áo ngủ của Bát Nhã, bộ ngực cao đầy với khe ngực sâu thẳm, dường như ánh mắt bị thu hút bởi hắc động đó.

Nhẹ nhàng, Bát Nhã quỳ gối trước mặt Dương Thần, đem nội y cởi bỏ.

Lúc này vật kia không nhịn được nữa mà bật ra, mặc dù còn chưa ở trạng tháu hùng dũng nhất, nhưng cũng khiến Bát Nhã đỏ mặt tim đập nhanh.

Nói trắng ra là cô vẫn còn là con gái, chỉ là năm đó bị Tokugawa tàn nhẫn lấy tay đâm thủng màng trinh, qua nhiều năm vẫn thủ thân như ngọc, luôn muốn dâng hiến thân thể này cho đại ân nhân Dương Thần, nhưng bị Dương Thần nhiều lần cự tuyệt.

Cô nghĩ đêm nay nhất định là cơ hội tốt, có thể thấy được “Vũ khí” của Dương Thần, nhưng lại sợ thân thể mình không chịu đựng được nếu hắn tiến vào.

Năm đó khi còn bé bị Tobugawa tàn bạo lấy tay tiến vào, đến nay cô còn nhớ rõ cái loại thống khổ tê tâm liệt phế này, chính điều này khiến cô không có ý nghĩ nào với người đàn ông khác ngoại trừ Dương Thần

Dương Thần cũng không để ý đến việc có phụ nữ liếc mắt nhìn vật kia của mình. Từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài, lại sống dưới ánh đao ánh kiếm, phương diện này cũng khá thoáng.

Nhẹ nhàng tiến vào trong suối nước nóng, Dương Thần ngồi trên đá cuội, cảm thụ hơi nóng của làn nước ấm chạm vào bụng, rồi lên tới ngực, phát ra 1 tiếng cảm giác thư giãn sung sướng.

- Thật là thoải mái, Bát Nhã, cô rất biết hưởng thụ đấy.

Dương Thần cười nói.

Đôi mắt đẹp của Bát Nhã lúc này tràn đầy sắc xuân, xương cốt đều mềm nhũn ra, xấu hổ đưa tay vén váy ngủ lên cao, phần mẫn cảm giữa 2 đùi lộ ra.

Cô có cảm giác thân thể mình như được kích thích, mà bộ phận đã bắt đầu ướt đẫm, cô lại không mặc nội y, lo lắng cứ như vậy ứa ra, có khiến Dương Thần cảm thấy cô là 1 phụ nữ lẳng lơ hay không?

- Chủ….chủ nhân quá khen. Đây là nội các đại thần vì muốn thượng vị, tặng cho em làm lễ vật, khoảng cách cũng gần nhân bộ, em mới đến ở nơi này.

Bát Nhã vừa nói, 1 bên đem bắp đùi trắng ngọc thon dài của mình uyển chuyển kẹp chặt.

Dương Thần cho dù đưa lưng về phía cô, cũng có thể biết cô đang trong tình huống như thế nàu, khẽ thở dài 1 tiếng, nói:

- Cô cũng xuống đi, qua đây với tôi.

Bát Nhã nghe thấy như vậy, vừa thẹn vừa mừng, trong lòng bối rối như con nai đi lạc, giống như thiếu nữ mới lớn.

- Ưm….

Bát Nhã khẽ đáp rồi nhẹ nhàng cởi váy ngủ ra, lộ ra thân thể trắng mịn ngọc ngà, bước xuống suối nước nóng.

Nhưng cô không dám táo bạo ở sát bên cạnh Dương Thần, mà chỉ ngoan ngoãn ngồi bên cạnh hắn.

Sương trắng hờ hững bay lên, ngực Bát Nhã ngập trong nước nóng, cả người nhiễm 1 tầng hồng nhạt, vô cùng diễm lệ.

Hơi nước làm ướt mái tóc đen mượt của cô, làm cho khuôn mặt cô thêm phần xinh đẹp như hoa đào, lông mày lá liễu, đặc biệt quyến rũ động lòng người.

Ánh mắt Dương Thần cũng không né tránh cứ như vậy mà nhìn xuống phong cảnh mê người giữa cặp đùi dưới nước kia, Dương Thần nở 1 nụ cười xấu xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.