[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử

Quyển 2 - Chương 7: Nhân tính




Dịch: Hanoi1946

Mái tóc màu tím của Lâm Thi Vũ không có gió lại tự động bay lên, từng luồng điện màu tím chạy dọc xung quanh thân, điện áp trong cơ thể của nàng không ngừng tăng lên. Tia lửa điện màu tím từ ngón tay nàng bắn về phía sợi tơ nhện trong suốt, dòng điện đi theo mạng nhện nhanh chóng lan tỏa khắp nơi.

Vài giây sau, từ phía sâu bên trong nhà kho bỗng vang lên một tiếng kêu gào nhức óc, tiếng kêu này giống như tiếng kêu của một loại côn trùng nào đó, tiếng kêu gào trong đau đớn, sóng âm đập vào màng nhĩ, khiến cho mọi người có cảm giác da đầu bị tê dại.

Vút!

Đột nhiên, có một tiếng xé gió lao tới, âm thanh vừa mới vang lên thì Cổ thương trong tay Lâm Siêu đã đánh tới, tia Gramma xạ tuyến tập trung ở đầu mũi thương, trên thân thương, khiến cho luồng không khí xung quanh thân thương bị xung động hình thành những vòng xoáy nhỏ.

Một chùm tơ nhện màu trắng trong suốt bắn đến trước mặt Lâm Siêu, đột nhiên xòe rộng ra thành một cái lưới lớn chụp xuống đầu mọi người.

Những sợi tơ nhện này vô cùng dẻo dai, bền chắc, đầu mũi thương không có cách nào gây tổn thương cho nó. Thế nhưng dưới tác dụng của tia Gramma xạ tuyến dính trên đầu mũi thương, khiến cho đầu mũi thương trở nên vô cùng sắc bén, không có gì là không thể phá hủy được. Những sợi tơ nhện bền chắc, dẻo dai đó dưới đầu mũi thương lúc này đã trở nên vô cùng yếu ớt, mỏng manh, Lâm Siêu chỉ cần quét ngang một thương, cái lưới bằng tơ nhện đang chụp xuống đầu mọi người ngay lập tức bị cắt làm đôi.

Mặc dù, sức phá hoại của Cổ thương đã tăng lên, thế nhưng số lượng tia Gramma xạ tuyến cần tập trung lên trên đầu mũi thương mỗi lần đã hơn một trăm tia. Nếu cứ tiếp tục duy trì, cho dù thể chất của Lâm Siêu có cường hãn đến mấy cũng không thể kéo dài thời gian quá lâu.

Dựa vào năng lực Thượng đế Lĩnh vực, Lâm Siêu có thể nhìn thấy được từ sâu bên trong khoảng không tối đen như mực của nhà kho bỏ hoang. Có một con nhện khổng lồ màu đen đang nằm trên những sợi tơ nhện. Nó vô cùng giận dữ khi biết những sợi tơ nhện của mình đã bị cắt đứt, nó liền há miệng ra những sợi tơ nhện một lần nữa từ trong miệng nó phun ra.

Sắc mặt Lâm Siêu trầm xuống, sau khi lợi dụng tia Gramma xạ tuyến, hắn liên tục cắt đứt hết lần này tới lần khác những chùm tơ nhện bắn tới. Hắn quay đầu lại nói với Lâm Thi Vũ :"Năng lực của chị có thể khắc chế được nó, em sẽ trợ giúp chị cộng hưởng tầm mắt, giúp chị nhìn thấy được nó."

Lâm Thi Vũ ngạc nhiên, nói: "Cộng hưởng tầm mắt?"

Đúng lúc này, Lâm Thi Vũ đột nhiên cảm nhận được, bên trong võng mạc của mình bỗng nhiên hiện lên vô số những hình ảnh nhỏ, đôi mắt nàng có thể nhìn thấy vô số hình ảnh từ những góc độ khác nhau phản chiếu lại.

Bộ não của nàng nhanh chóng phân tích những hình ảnh thu được, nhanh chóng hình thành lên một hình ảnh đầy đủ của toàn bộ không gian mấy trăm mét vuông bên trong nhà kho, cho dù là trước mặt hay là sau lưng, cùng hình ảnh của tất cả mọi người đều hiện lên rõ ràng trước đôi mắt của nàng.

Nội tâm Lâm Thi Vũ khẽ rung động, nhưng nàng nhanh chóng hiểu được rằng, tất cả hình ảnh này đều là dựa vào sự cộng hưởng năng lực của Lâm Siêu. Đôi mắt nàng quét ngang, nhanh chóng tập trung vào một vị trí.

"Chính là nó sao…"

Khi Lâm Thi Vũ nhìn thấy con nhện kia, ánh mắt nàng lóe lên một tia sát khí. Dòng điện đang bao trùm cơ thể nàng dường nhưng trở nên cuồng bạo hơn, đem khoảng không gian xung quanh bao trùm trong một luồng sáng màu trắng xanh.

Hắc Nguyệt khẽ động, tiến hành cách không cường hóa cho nàng.

Từ khi thể chất của Hắc Nguyệt đạt tới ba mươi lần, thì Hắc Nguyệt có thể cách không tiến hành cường hóa cho tất cả mọi vật bên trong phạm vi ba mét. Thể chất tăng cường, phạm vi cũng mở rộng.

Năng lực cường hóa của Hắc Nguyệt mới chỉ đang trong trạng thái ban đầu, trước mắt vẫn đang không ngừng phát triển.

Không ai biết được, khi năng lực này phát triển đến mức tận cùng, nó sẽ sinh ra những tác dụng kì diệu nào nữa.

Chỉ thấy những đường màu đen bay về phía Lâm Thi Vũ rồi nhanh chòng chìm vào trong cơ thể nàng. Cùng lúc đó, cường độ của dòng điện màu tím trên cơ thể của Lâm Thi Vũ đột nhiên tăng mạnh.

Roẹt! Roẹt!

Năng lượng của dòng điện được áp súc biến thành một quả cầu sét, đi theo sợi tơ nhện bắn nhanh về phía con nhện. Dựa vào sự cộng hưởng tầm mắt với Lâm Siêu, mục tiêu hiện lên vô cùng rõ ràng trước tầm mắt của Lâm Thi Vũ.

Những sợi tơ nhện bên trong nhà kho này có một số lượng vô cùng lớn, chúng chạy ngang dọc tạo thành một cái mạng nhện khổng lồ. Nếu không biết chính xác vị trí của con nhện. Thì dòng điện Lâm Thi Vũ bắn ra sẽ phải chạy dọc theo từng sợi tơ nhện, lan tỏa ra tất cả mọi ngóc ngách, mới có thể phát hiện ra vị trí chính xác của con nhện. Dòng điện lúc đó sẽ bị phân tán, năng lượng sẽ giảm xuống khiến cho cường độ công kích cũng sẽ giảm. Nhưng bây giờ Lâm Thi Vũ có thể nhìn thấy rõ vị trí của con nhện, nên nàng có thể áp súc năng lượng của dòng điện tạo lên một quả cầu sét bắn thẳng về phía con nhện!

Xoẹt!

Không tới một giây, quả cầu sét màu tím đã bắn lên người con nhện, khiến cho cơ thể của nó bị giật run lên bần bật. Cơ thể của nó nhanh chóng bị dòng điện đốt cháy, làm bốc lên từng luồng khói màu xanh.

"Chi...chi...chi..."

Con nhện đen đau đớn kêu lên, âm thanh bén nhọn chói tai.

Con ngươi Lâm Thi Vũ loáng lên một dòng điện màu tím, cường độ dòng điện bao trùm xung quanh cơ thể nàng một lần nữa tăng lên.

Xoẹt!

Cơ thể con nhện đen nhanh chóng run lên bần bật, dần dần trở nên cứng ngắc.

Lâm Thi Vũ duy trì đòn tấn công một thời gian sau đó mới thu hồi dòng điện. Vì sử dụng năng lực quá độ, nên sắc mặt nàng trở nên tái nhợt, toàn thân mồ hôi đầm đìa.

Vưu Tiềm ngay lập tức lấy ra mấy bình ăc-quy chuyên dụng đưa cho Lâm Thi Vũ, nói: "Mau bổ sung một chút năng lượng tiêu hao đi!"

Lâm Thi Vũ nhận lấy, chỉ lát sau khi năng lượng chứa bên trong những bình ắc-quy chuyên dụng đã giảm bớt vài phần, thì sắc mặt của nàng mới hiện lên vẻ ửng hồng, nói khẽ: "Cảm ơn."

Vưu Tiềm nhanh chóng nhét mấy bình ắc-quy chuyên dụng vào ba lô phía sau lưng, nhìn Lâm Siêu nói: " Lão đại, con nhện bên trong kia thật sự đã ngỏm củ tỏi?"

Lâm Siêu khẽ gật đầu, con nhện đen kia mặc dù đã chết đi, thế nhưng mạng nhện giăng xung quanh ở bên trong nhà kho thật sự quá dày đặc, cần tới mấy ngày mới có thể đem số mạng nhện phía trước mặt dọn sạch rồi mới có thể đi tới được vị trí của con nhện. Cánh tay hắn khẽ vung lên, đem Tiểu Thảo quái dị từ bên trong Không gian Thứ nguyên triệu hồi ra, nói: "Mau đi vào bên trong tìm kiếm, lấy hết những đồ vật hữu dụng và cả thi thể của con nhện đen kia nữa, toàn bộ mang ra đây."

Tiểu Thảo quái dị sửng sốt trong giây lát, những lá cây trên thân nó đồng loạt rủ xuống, tựa hồ ra vẻ rất không tình nguyện. Những cái rễ trên thân nó nhanh chóng mọc dài ra, chọc thủng nền xi-măng cắm sâu xuống đất rồi kéo toàn bộ thân nó dần dần chìm xuống lòng đất.

Vưu Tiềm kinh ngạc, nói: "Lão đại, cậu không sợ nó chạy trốn mất sao?"

Phạm Hương Ngữ thản nhiên nói:" Yên tâm đi, nó không dám chạy trốn đâu. Từ khi thể chất của ta đột phá ba mươi lần, đã tiến hóa lên cấp hai, phát triển ra một năng lực mới có tên là 'Dấu hiệu tinh thần', một khi nó dám chạy trốn, ta sẽ làm cho 'Dấu hiệu tinh thần' ẩn ở bên trong cơ thể của nó nổ tung, khiên cho tình thần của nó trở mất kiểm xoát, phát điên mà chết."
Vưu Tiềm bỗng nhiên rụt cổ lại một cái, nói: "Cô…Cô không có thi triển 'Dấu hiệu Tinh thần' lên người chúng tôi chứ?"

"Ngươi không nói thì ta cũng quên mất, ta sẽ tặng cho ngươi một cái."

"…"

Đúng lúc này, trong tầm mắt của Lâm Siêu, Tiểu Thảo quái dị, đã từ trong lòng đất chui ra, đến gần với vị trí của con nhện. Sau khi bò qua một đống thi thể nhân loại cùng quái vật, đến được vị trí con nhện nằm, Tiểu Thảo quái dị cẩn thận duỗi ra một sợi dây leo, nhẹ nhàng chạm vào thân thể con nhện.

Sau khi thấy con nhện không có phản ứng gì, nó mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó dùng những sợi dây leo đang không ngừng mọc dài ra trên thân nó, dần dần quấn vài vòng xung quanh thân con nhện kéo về phía nó, rồi xoay người đi về phía đường hầm bằng đất mà nó vừa mới tạo ra.

Mấy phút sau, Tiểu Thảo quái dị từ dưới lòng đất chui lên, xuất hiện trước mặt mấy người Lâm Siêu, phía sau nó là xác của con nhện.

Động tác của Lâm Siêu vô cùng lưu loát, nhanh chóng cắt da thịt của con nhện, lấy được nguồn năng lượng Gen từ bên trong cơ thể nó ra ngoài. Đây là một nguồn năng lượng Gen có màu ám bạc, năng lượng chứa bên trong nhiều gấp mười lần so với nguồn năng năng lượng Gen màu xanh.

Hắc Nguyệt không cần Lâm Siêu nói, đã nhanh chóng thi triển cường hóa.

Những vạch màu đen nhanh chóng chìm vào bên trong nguồn năng lượng Gen màu ám bạc. Lâm Siêu ngay lập tức ném nó vào mồm, nhai vài cái rồi nuốt xuống. Mấy phút, nguồn năng lượng Gen đã bị dạ dày hắn tiêu hóa hết, biến nó thành từng dòng năng lượng chảy vào bên trong mỗi tế bào trên cơ thể Lâm Siêu.

Lâm Siêu nhắm mắt lại để có thể cảm thụ được những thay đổi xảy ra với cơ thể của mình, liền nhanh chóng phát hiện thể chất của mình từ bốn mươi ba lần tăng lên bốn mươi lăm lần. Thể chất của con nhện đen này đại khái tám mươi lần, thế nhưng muốn giết được nó lại tốn rất nhiều thới gian. Cho dù, quái vật có thể chất gấp trăm lần trở lên, Lâm Siêu cũng không có gặp nhiều khó khăn như thế.

Sau đó, Lâm Siêu thu thập một số bộ phận hữu dụng trên cơ thể của nó. Ví dụ như túi tơ nhện, những cái gai trên chân nhện có thể chế tạo thành vũ khí tốt, nhất là túi tơ nhện, số tơ nhện có chứa bên trong có thể chế tạo ra được những vũ khí đặc thù.

Sau khi xử lý xong hết những thứ này, Lâm Siêu chuẩn bị xoay người rời đi, thì ánh mắt của hắn đột nhiên chú ý về phía một cái bồn chứa nước thải bên trong nhà kho. Xung quanh cái bồn đó số lượng mạng nhện giăng vô cùng dày đặc, thế nhưng ở vị trí trung tâm, nơi có cái bồn chứa nước thải thì không có bất cứ một sợi tơ nhện nào, dường như đây là một lối ra vào khác mà con nhện cố ý lưu lại.

Ánh mắt Lâm Siêu khẽ lóe lên một cái, dưới sự chấn động từ những sợi tơ nhện truyền tới thì nếu như đây là một lối ra vào khác thì nó không phải dành cho con nhện mà là dành cho những con mồi của nó, hoặc là…Cái kia?

Lâm Siêu ngay lập tức bắn ra vô số tia Gramma về phía những sợi tơ nhện đang cản phía trước mặt, tạo ra một con đường hướng về phía cái bề chứa nước thải kia đi tới, rôi nói với mọi người: "Mọi người nhanh lên."

Mấy người Hắc Nguyệt thấy Lâm Siêu phát hiện ra một điều gì đó mới mẻ, ngay lập tức chạy đuổi theo.

Cái bể chứa nước thải này cách mọi người không xa, nên rất nhanh mấy người Lâm Siêu đã tiến đến gần, Lâm Siêu cẩn thận quan sát, rồi nhặt một hòn đá từ dưới đất lên ném mạnh về phía cái bể.

Bịch một tiếng, khi hòn đá bay đến gần cái miệng bể thì bỗng nhiên trong không khí xuất hiện một mảng gợn sóng, hòn đá bỗng nhiên biến mất.

"Lối vào di tích!"

Đôi mắt Lâm Siêu dường như sáng lên, quả nhiên đúng như phỏng đoán của hắn, đó chính là một lối vào di tích, cho nên những sợi tơ nhện mới không có cách nào bao phủ được xung quanh cái bể chứa nước thải đó. Chỉ cần đến gần phạm vi cửa vào, những sợi tơ nhện ngay lập tức sẽ bị hút vào bên trong.

"Không biết đây có phải là lối vào của di tích Maya không?"

Ánh mắt Lâm Siếu lóe lên, mặc dù Lâm Siêu biết lối vào của di tích Maya nằm ở trung tâm của vực sâu, nhưng mà trung tâm vực sâu lại là khu vực trải rộng tập trung vô số những quái vật mạnh mẽ. Muốn tìm kiếm cẩn thận, lần lượt từng cái xó xỉnh, cần ít nhất là mười ngày, thậm chí là một tháng. Không ngờ lần này đánh bậy đánh bạ lại may mắn đụng phải một lối vào khác.

Lâm Siêu đứng trước lối vào di tích, thế nhưng hắn không có lựa chọn tiến vào vì năng lượng đôi cánh Rồng vẫn chưa được khôi phục hoàn toàn. Tuy rằng, lối ra vào di tích đã tìm thấy, thế nhưng ai mà biết được ẩn chứa trong đó là những loại nguy hiểm nào.

Lâm Siêu cố nén sự thèm muốn, liền đem theo đám người Hắc Nguyệt đi ra khỏi nhà kho, tiếp tục tiến hành săn bắn xung quanh.

Nháy mắt, đã sáu ngày trôi qua.

Thể chất của Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ,Vưu Tiêm và Phạm Hương Ngữ đã đột phá bốn mươi lần, trở thành Tiến Hóa Giả cấp ba, năng lực tăng mạnh về chất.

Mà thể chất của Lâm Siêu từ bốn mươi lăm lần tăng lên tới năm mươi bảy lần, chỉ cần tăng ba cấp nữa thôi là hắn có thể tiến hóa thành Tiến Hóa Giả cấp ba.

Tuy rằng hiện tại Lâm Siêu mới chỉ là Tiến Hóa Giả cấp hai thế nhưng thể chất hắn vô cùng cường hãn, mà năng lực của hắn cũng không hề thua kém một chút nào so với Tiến Hóa Giả cấp ba. Thậm chí nếu so bì sự bền bì thì thời gian thi triển năng lực của Lâm Siêu kéo dài hơn so với Tiến Hóa Giả cấp ba.

Trải qua sáu ngày bổ xung năng lượng, năng lượng đôi cánh Rồng đã khôi phục được một nửa, Lâm Siêu liền mang đám người Hắc Nguyệt một lần nữa đi tới trước lối ra vào di tích. Hắn không chút do dự trực tiếp bước vào bên trong.

Khoảng không phía trước mặt vừa lóe lên thì ngay lập tức mọi vật trước mắt của hắn biến thành tối đen. Không biết trải qua bao lâu, bỗng nhiên một luồng sáng xuất hiện trước mặt hắn, cùng theo đó là một mùi hôi thối bốc lên nồng nặc, giống như mùi thi thể đang rữa nát, phân hủy. Lâm Siêu nhìn thấy một ngọn núi được tạo thành từ vô số chân tay, nội tạng, đầu lâu đang đứng sừng sững trước mặt.

Lâm Siêu hơi ngẩn người ra, đang định quan sát hoàn cảnh xung quanh, thì bất chợt ánh mắt của hắn dừng lại trên một cái đầu lâu.

Nét mặt hắn đột nhiên ngưng trệ.

Một cảm giác kinh hãi chưa từng có từ sâu trong tâm hồn hắn tuôn ra.

Gương mặt cái đấu lâu kia…Lại là của chính hắn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.