Vợ Tôi Là Một Siêu Sao

Chương 17




Đông Long, Tây Hổ, Nam Ưng, Bắc Hùng, theo bốn phương vị hình thành một vòng vây, mà Mộ Dung, thì ở giữa phối hợp tác chiến.

Năm người này, giống như ngũ đại Thiên Vương giá lâm, đem tất cả đường trốn chạy của Nhậm Thương Khung ngăn chặn. Mà trên không, đám người Tiêu Viêm cũng nhanh chóng giết đến.

Mười một gã Thần Thông cảnh cường giả, giống như mười một tòa núi lớn áp xuống dưới.

- Tiêu Viêm huynh, đa tạ viện thủ. Các ngươi ở ngoại vi bày trận. Năm người chúng ta ở bên trong giết hắn!

Mộ Dung nói với Tiêu Viêm, cũng không quên dặn dò một câu:

- Người này rất giảo hoạt, chỉ có hai mặt vây khốn, mới có thể tránh cho hắn chạy trốn.

Tiêu Viêm cười ha ha:

- Mộ Dung huynh không cần khách khí, tất cả mọi người là bằng hữu nhiều năm, chuyện ấy ta tự nhiên hiểu. Bất quá tên này thập phần khó giải quyết, chỉ là Kim Đan kỳ cường giả, không ngờ lại có đại thần thông như thế. Ta tò mò không biết người này rốt cuộc tu luyện công pháp gì?

Mộ Dung trong lòng khẽ động, lại nói:

- Chờ chém giết người này xong, sẽ biết ngay thôi mà.

Kỳ thật, trong lòng Mộ Dung cũng tò mò, đối thủ này rốt cuộc tu luyện công pháp gì, sao có thể cường đại như thế? Lấy tu vi Kim Đan, đối kháng nhiều Thần Thông cường giả như vậy!

Nếu là Kim Đan cường giả bình thường, ở trước mặt mười một Thần Thông cường giả, không cần động thủ, chỉ cần uy áp, cũng đủ ép chết hắn.

Chỉ là, nhìn lại người này, tuy lâm vào vòng vây, nhưng mặt không chút thay đổi, bình tĩnh cực kỳ, cũng không có rối loạn.

Nhậm Thương Khung nhìn năm cường giả của Thiên Thương phân đà, mỗi người, toàn thân đều có vô số dòng khí kỳ quái, những dòng khí này giao nhau cùng một chỗ, hình thành một cự võng, tản ra quang mang chói mắt.

Nhậm Thương Khung ngưng thần quan sát, biết kia là một trận pháp công kích liên hợp. Tuy rằng nhìn không ra môn đạo, nhưng cũng biết, trận pháp này của đối phương, cơ bản đã khóa toàn bộ tám phương vị.

Xuống dưới, là vực sâu muôn trượng. Một khi rớt xuống, tất nhiên sẽ bị đối phương gắt gao vây khốn. Hắn hiện giờ còn chưa tiến vào Thần Thông cảnh, tự nhiên không có khả năng độn địa. Một khi rơi xuống khe sâu, sẽ càng lâm vào khốn cảnh.

Nhưng mà tình hình trước mắt, nếu hắn không xuống dưới, thì không còn đường nào để đi nữa cả.

Trừ khi hắn có năng lực phá hai đạo vòng vây, lấy đại thần thông đánh bay mười một gã Thần Thông cường giả này. Nếu không mà nói, cho dù là tuyệt cảnh, hắn cũng chỉ có thể đi vào.

Đi vào là vực sâu vạn trượng, nếu không cẩn thận, đó cũng là quỷ môn quan.

Tổng hợp lại lựa chọn, Nhậm Thương Khung không hề do dự, thúc dục Tiểu Bạch:

- Đi! Đi xuống!

Tiểu Bạch cũng không do dự, xem xét thời thế, cũng chỉ có thể nhảy vào khe sâu, mới có một đường sinh cơ. Cho dù là tuyệt cảnh, cuối cùng cũng có đường sống quay về.

Tốc độ Tiểu Bạch rất nhanh, một cái lao xuống, liền bắn vào trong hạp cốc.

Mộ Dung hiển nhiên đã dự liệu chuyện này, hết thảy đều ở trong kế hoạch của hắn. Vung tay lên, quát:

- Đi xuống.

Trận pháp này của bọn họ, tên là Hỗn Nguyên Khóa Thiên Trận, tên mặc dù có chút khoa trương, nhưng có thể đem thực lực năm người liên hợp cùng một chỗ, luân phiên sử dụng. Một thành năm, năm thành một. Bất luận Nhậm Thương Khung đánh vào đâu, đều phải gặp lực đánh của năm người.

Cho nên, Nhậm Thương Khung không lựa chọn tấn công, là lựa chọn phi thường sáng suốt.

Đại hạp cốc rất rộng lớn, địa hình cũng rất có lợi.

Một khi hai cường giả giao thủ, linh lực thần thức sẽ lẫn nhau trao đổi, để lại manh mối, muốn hoàn toàn tránh đi, căn bản là không có khả năng.

Bất luận Thần Thông võ giả nào, thủ đoạn dùng thần thức truy tung vẫn phải có.

Cho nên, nhìn thân hình Nhậm Thương Khung lủi vào bên trong khe sâu, đám người Mộ Dung một chút cũng không lo lắng. Hỗn Nguyên Khóa Thiên Trận của bọn họ, có thể phát hiện hơi thở của đối thủ.

- Tiểu Bạch, lần này tựa hồ có chút phiền toái a.

Nhậm Thương Khung thân ở tuyệt cảnh, ngược lại một thân thoải mái, không sao cả cười cười.

- Đáng tiếc lão đại không có tiến vào Thần Thông cảnh, nếu không trực tiếp độn địa mà đi.

Tiểu Bạch cũng thở dài.

- Tiểu Bạch, nếu có cơ hội, ngươi một mình chạy. Không cần lo cho ta.

Tiểu Bạch hai mắt đỏ lên, quát:

- Lão đại, ngươi muốn bỏ ta sao, không có dễ dàng như vậy đâu!

Nhậm Thương Khung thở dài:

- Tiểu Bạch, là ta liên lụy ngươi.

- Lão đại, sao lại nói như vậy!

Đừng nhìn Tiểu Bạch xưa nay lười biếng, giờ phút này thu lại tác phong lười nhác xưa nay, nói:

- Đám hỗn đản đó, nghĩ muốn giết chúng ta, cũng không có dễ dàng như vậy!

Nhậm Thương Khung nhếch miệng cười nói:

- Đúng vậy, muốn giết ta, dù sao cũng phải trả giá.Tiểu Bạch, ngươi chuẩn bị một chút. Ta sẽ dùng Bất Hủ Đế Khí, mạnh mẽ thúc dục cấm chiêu của Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm. Có chết, cũng phải kéo một đám đệm lưng.

- Lão đại!

Tiểu Bạch biểu tình đại biến:

- Lão đại, sử dụng cấm chiêu rất nguy hiểm, ngươi không sợ đan điền bị phá, biến thành phế nhân hay sao?

Cái gọi là cấm chiêu, kỳ thật chính là vượt cấp phát chiêu. Tỷ như có chút kỹ năng, phải vào Thần Thông cảnh mới có thể thi triển. Mà Kim Đan kỳ sử dụng chiêu thức này, vượt cấp thi triển, chính là cấm chiêu.

Thi triển cấm chiêu, là đánh vỡ cực hạn, đả thương địch thủ một ngàn, tự tổn hại tám trăm.

Sử dụng cấm chiêu, nhẹ thì tàn phế, nặng thì đương trường hóa thành tro bụi, độ nguy hiểm rất lớn.

Biểu tình Tiểu Bạch có chút cổ quái, giống như tự hỏi cái gì.

Ngay lúc này, bên ngoài đã truyền đến uy áp cường đại của đám người Mộ Dung.

- Lão đại, không cần do dự. Toàn lực thúc dục Bất Hủ Đế Khí của ngươi, bố trí một lĩnh vực tuyệt đối. Cho ta thời gian một khắc!

Tiểu Bạch ngữ khí lo lắng, coi như đây là quyết định cuối cùng.

- Tiểu Bạch, ngươi...

- Lão đại, lần này nghe ta!

Khẩu khí Tiểu Bạch thập phần kiên định.

Nhậm Thương Khung nhìn ánh mắt kiên định kia của Tiểu Bạch, trong lòng khẽ động, biết Tiểu Bạch chỉ sợ là có tuyệt chiêu gì, lập tức không hề do dự.

- Tốt.

Bất Hủ Đế Khí ở trong đan điền, bắt đầu ngưng tụ lại. Lúc này, Nhậm Thương Khung hoàn toàn không giữ lại chút nào, mang Bất Hủ Đế Khí không ngừng thúc dục đi ra, hình thành lĩnh vực tuyệt đối.

Theo Bất Hủ Đế Khí trong đan điền không ngừng phóng xuất, vầng sáng kim sắc bốn phía, càng lúc càng chói mắt, linh lực cũng nồng đậm lên.

Mà đám người Mộ Dung đang tìm tòi, lập tức nhận thấy được điểm này, đều mừng rỡ quát:

- Ở chỗ kia, đi qua!

Năm đạo thân ảnh, bay nhanh mà đến, đều dừng cách Nhậm Thương Khung trăm trượng, lần nữa hình thành trận pháp, bao vây Nhậm Thương Khung từ phía xa.

Nhậm Thương Khung giờ phút này, mặt không đổi sắc, cười to nói:

- Bọn chuột nhắt kia, cấu kết Man Moang bộ lạc, tư vị làm phản tặc, có phải rất thích hay không?

- Hừ, chết đến nơi, còn muốn mạnh miệng!

Mộ Dung hừ lạnh một tiếng, quát:

- Giết hắn!

Năm Thần Thông cường giả, điên cuồng phát động công kích.

- Phanh!

- Thình thịch!

Hào quang lưu chuyển, năm đạo công kích thay nhau không ngừng, hướng lĩnh vực tuyệt đối của Nhậm Thương Khung đánh tới.

Nhậm Thương Khung giờ phút này cũng liều lĩnh, điên cuồng thúc dục Bất Hủ Đế Khí.

Hắn biết, bất luận một người nào của đối phương, muốn dùng đơn thể công kích đánh nát lĩnh vực tuyệt đối này của hắn, cơ bản là không có khả năng. Mà hắn giờ phút này không tiếc đại giới, toàn lực thúc dục Bất Hủ Đế Khí trong đan điền, hình thành lĩnh vực này, chắc chắn độ bền bỉ phải tăng lên vài lần.

Công kích cuồng bạo của Bắc Hùng liên tục đánh xuống, ở trên khí tường kim sắc, phát ra thanh âm va chạm thảm thiết.

Lấy lực công kích cuồng bạo như thế của Bắc Hùng, luân phiên công kích, ngay cả một khe hở cũng đánh không ra.

Mộ Dung cũng không có công kích liên tục. Thử dò xét một chút, hắn ngạc nhiên phát hiện, lực phòng ngự của đối thủ, so với lúc trước tựa hồ tăng lên rất nhiều lần.

- Đáng sợ, người này hôm nay không trừ, ngày sau tất thành hậu hoạn!

Mộ Dung trong lòng cũng rất lo lắng, hắn rất kinh ngạc, tiềm lực của đối thủ này, tựa hồ là sâu không lường được. Lúc trước, Mộ Dung cảm thấy đối thủ chắc chắn đã phát huy cực hạn.

Lại không nghĩ rằng, hôm nay giao thủ lại, thực lực của đối thủ, lại tăng lên rất nhiều.

- Chẳng lẽ, tiềm lực người này, là vô cùng vô tận hay sao?

Mộ Dung hạ quyết tâm, nhất định phải giết chết người này, không tiếc hết thảy đại giới.

Nếu đối thủ này còn sống, chờ đối phương tiến vào Thần Thông cảnh, nhất định sẽ quét ngang Thiên Thương phân đà. Cho dù là Đà chủ Ứng Vô Nhai, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của người này.

- Đông Long, Tây Hổ, Nam Ưng, Bắc Hùng. Đình chỉ đơn thể công kích, dùng liên hợp công kích!

Hỗn Nguyên Khóa Thiên Trận, có chỗ rất thần kì. Có thể đem công kích của năm người liên hợp lại, hình thành một công kích duy nhất.

Do đó, lực công kích lập tức tăng lên năm lần.

- Công kích thứ nhất, Bắc Hùng làm chủ công!

Lực lượng còn lại của bốn người, giống như nước sống đổ về phía Bắc Hùng. Bắc Hùng cuồng bạo rống to, toàn thân run run, hai cánh tay đáng sợ, xoay tròn cự chùy trong tay, mang lực lượng năm người ngưng kết một chỗ, hai chân đạp mạnh, lăng không nện xuống.

Một chùy này, uy thế thật lớn. Một chùy đánh xuống, quả thực giống như một tòa núi lớn đè xuống dưới, uy thế mạnh mẽ, cây cối bốn phía bị khí lưu này đánh cho ngã rạp.

Lực lượng trung tâm của cự chùy, uy mãnh áp xuống khu vực trung tâm của Bất Hủ Đế Khí.

Nhậm Thương Khung biết, công kích hợp nhất của năm người này, phi thường đáng sợ. Nhưng tới giờ khắc này rồi, hắn cũng không có đường nào để lui.

Mang tiềm lực toàn thân kích phát ra, hai tay đan chéo, một thủ ấn ầm ầm phun ra.

Thủ ấn này vừa đánh ra, Nhậm Thương Khung cũng không ngừng lại, cắn răng một cái, giống như vét sạch đan điền, lần nữa thúc dục Bất Hủ Đế Khí, ngưng kết thủ ấn thứ hai.

Lấy đan điền cảnh giới hiện giờ của hắn, ngưng kết một thủ ấn, là chuyện bình thường. Nhưng muốn lập tức ngưng kết hai cái, chính là thuộc loại vượt cấp phát huy.

Bất Hủ Đế Khí trong đan điền, dưới sự thúc dục của Nhậm Thương Khung, lần nữa ngưng kết thành một thủ ấn. Nhậm Thương Khung ngưng mà không phát.

Hai đại thủ ấn này, là át chủ bài cuối cùng của hắn, tuyệt đối không thể dễ dàng phát ra.

Hắn ghi nhớ lời dặn dò của Tiểu Bạch, phải cho nó một khắc thời gian!

Cho dù là liều mạng, cũng phải kéo dài một khắc thời gian!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.