Vô Tâm Đạo

Chương 2: Thầy hiệu phó có chiếc máy phóng dao




"Ưm !"

Tiếng rên khẽ vang lên trong căn phòng ấm cúng. Black Moon nằm sắp , tấm chăn xám bạc đắp hờ che một nửa phần cơ thể của cô . Đường cong thon dài quyến rũ mờ mờ lộ ra , nhưng không phải những hình ảnh mà mọi người hay tưởng tượng . Trên người cô vẫn đang mặc một cái áo ngủ bình thường có chút mỏng , mọi dấu vết kích tình điên cuồng đêm qua đều biến mất không chút tăm hơi.

"Ưm....đau đầu quá !"

Cuối cùng cũng chịu tỉnh , Black Moon nâng mí mắt nặng trĩu , lồm ngồm bò dậy há miệng ngáp như con mèo con . Lấy tay gãi đầu vu vơ , ngó quanh mọi thứ một hồi rồi tinh

thần mới thoát khỏi cơn buồn ngủ .

"Đây là....?"

Cô ngạc nhiên, ngỡ ngàng quan sát căn phòng xa lạ. Theo trí nhớ đoạn mơ hồ thì cô chưa bao giờ đặt chân đến đây. Màu yêu thích của cô vốn là trắng và xanh tuyết, nhưng

tông nền căn phòng lại toàn xám pha trộn với đen huyền nên không khó để hình dung chủ nhân của căn phòng này đích thị là đàn ông.

Có nghĩa là.....

Suốt đêm qua, cô ngủ trong phòng của một tên đàn ông !!!!!

OMG !

Nhưng...nhưng...chẳng phải , cô đang uống rượu tại quán Bar trên đảo sao !? Say là đương nhiên chuyện bình thường, nốc tới tận 12 chai luôn mà. Vấn đề chính là ai đã đưa cô

tới đây !!?

Không lẽ là khách qua đường !? Đời nào, đây vốn là hòn đảo tư nhân với lại đàn ông trên đảo chỉ toàn là các bô lão chuyên đi phục vụ . Họ có tâm thần đâu mà bế cô tới chỗ này .

Nhưng cho dù có là khách qua đường thì chắc gì đã tốt đến vậy, theo kinh nghiệm tìm hiểu về thế giới con người trước khi đến thì đa số con người mang giới tính nam nổi tiếng

đực rựa và cầm thú. Cho nên vật chứng minh duy nhất để cơ sở này hoàn toàn bị loại bỏ là trên người mình vẫn còn chiếc áo che thân , vì vậy suy ra...........cuối cùng là ai đưa

mình tới chỗ này !?

Suy nghĩ lung tung , vòng vo muốn nổ não. Black Moon ôm đầu , bước xuống giường trước rồi tính sau. Khi mới đặt chân vô phòng vệ sinh, một cảm giác bất thường len lỏi

trong cơ thể. Cô bất giác hơi dừng lại, ngó nghiêng lúc rồi xoay mình hai ba vòng để kiểm tra nhưng không tài nào tìm ra điểm khác lạ .

Tự nhiên...cơ thể mình răng răng ấy nhỉ !?

Nhức nhức, mỏi mỏi sao ấy !? Mà mình có vận động gì đâu !?

Da thịt vẫn trắng trẻo bình thường nhưng cảm giác có đống thứ ngầy ngậy, tròn tròn loang lổ khắp cơ thể , giống như bị cắn thì phải !? Đặc biệt là hạ thân, không thấy đau

nhưng lại rất khó chịu. Sao thế này !?

Black Moon sắc mặt tái nhợt bất an, tay loạn xạ vuốt vuốt kiểm tra lần nữa. Chợt , cô phát hiện ra một dấu hiệu khác thường trên người mình. Đó chính là bộ áo ngủ trắng tinh,

lấp lánh đầy thuần khiết.

Đúng rồi ! Hôm qua cô làm gì mà mặc áo ngủ đi uống rượu chứ! Thần kinh à !? Rõ ràng là cô mặc quần đùi với sơ mi xanh cơ mà. Vậy nghĩa là có người đã thay đồ cho

cô.......không lẽ

THỰC SỰ CÔ ĐÃ BỊ ĐỤNG CHẠM VÀO THÂN THỂ CÔ RỒI SAO !?

"Tỉnh chưa ?" - Cửa phòng bất ngờ mở, âm thanh trầm thấp quen thuộc vang lên. Black Moon"a" một tiếng, không tránh khỏi giật mình, vội thò đầu ra khỏi phòng xem thử.

Gin hoảng hốt khi đập vào mắt là chiếc giường đôi trống rỗng. Cậu cuống cuồng đi đến, đặt tay lên tấm chăn còn dư đọng hơi ấm của cô. Nhiệt độ chưa tan với lại đệm giường

vẫn giữ nguyên dấu lún lúc ngủ , như vậy là cô chỉ mới thức dậy, chắc đang luẩn quẩn trong phạm vi phòng ngủ quanh đây .

Nhưng...không phải đêm qua cậu đã mãnh liệt vượt quá mức rồi sao !? Sao cô vẫn còn sức mà để đi chứ !?

"Anh !?"

Giọng nói kinh ngạc xen lẫn đầy nghi hoặc trong trẻo vang lên. Black Moon mở to con ngươi thao láo như không thể tin vào cảnh tượng trước mặt. Người đàn ông mà cô ghét

cay ghét đắng đang đứng trong phòng chẳng lẽ chính là người đã đưa cô đến đây, không những thế hắn ta còn dám thay đồ cho cô , chẳng phải là thấy hết rồi sao. Trời ơi ! Trinh

tiết của tôi !

Black Moon tái xanh, gương mặt méo mó vô cùng đau khổ. Nhưng không kịp phun ra đống nghi vấn cùng tức giận bay khỏi miệng. Cơ thể Black Moon đã bị một vòng ôm rắn

chắc bất ngờ xông tới . Gin lo lắng quan sát khắp người cô, bàn tay loạn xạ di chuyển toàn bộ thân hình. Cậu tỉ mỉ xem xét đến từng tất da thịt mỏng, dường như không định

chừa xót dù một vị trí nhỏ nào.

"Anh..anh...làm gì thế !? Buông ra !" - Cô thất kinh la hét trước hành động "kiểm tra" của Gin.Tay thon vung tứ tung đánh thùm thụp vô lồng ngực cậu. Hơi nhăn mày, cậu giữ

khoảng cách tránh xa các cú đánh muốn thổ huyết tim mình ngay lập tức nhưng ánh mắt sắc bén vẫn dán chặt tại thân hình thon thả, lòng trỗi lên một loại ngờ vực vô hình dậy

sóng.

"Không đau ?"

"Hả ?"

"Em không thấy đau ở hạ thân !?"

"Không !"

"......"

Kì lạ !

Rõ ràng đêm qua mình hôn cô gái này rất nhiều. Cỡ khoảng 5h sáng thì mình vẫn còn thấy các dấu máu tụ nổi lỗ chỗ trên da dẻ của cô ta. Cư nhiên thế nào mà biến mất được !?

Xoa cằm, con ngươi hổ phách đăm chiêu suy nghĩ. Cảm giác nóng rực từ ánh mắt nam tính khiến cô rất không tự nhiên. Dải ánh sáng ban mai ngoài cửa sổ chiếu vào khuôn mặt

làm hiện lên các đường nét tuấn mỹ, mái tóc đen bồng bềnh vươn nhẹ nhàng rũ xuống như dòng nước ấm lấp đầy trái tim cô đơn, tràn ngập một loại cảm xúc xa lạ tựa ma lực

dụ dỗ bước vào thế giới nội tâm của cậu .

Bỗng dưng.....một ý nghĩ điên rồ xuất hiện trong đầu óc, cô đột nhiên thấy cậu......rất đẹp trai. Nhất là đôi đồng tử hổ phách đẹp nhìn đến mê mẩn, nó xoáy sâu và dường như

thấu hiểu tất cả mọi thứ .

Đẹp....

Mọi thứ....

Ớ !

Thần thức kinh hoảng thức tỉnh. Black Moon lắc đầu nguầy nguậy, liền vội vàng tát cho mình một cái để đá bay cái ý nghĩ khùng khùng kì quặc này đi. Cô bị chính tâm tư của

mình làm hoảng hốt, thực sự những dòng suy nghĩ đó cô không biết là chúng từ đâu ra và tại sao đầu cô lại có ý nghĩ quái đản như vậy.

"Em thực sự không thấy đau ở hạ thân ?" - Gin lần nữa lên tiếng bất ngờ khiến tim muốn nhảy dựng ra ngoài. Ban nãy cũng mải lo tư trầm nên cậu không để ý tới hành động

của cô.

Black Moon gật đầu lia lịa sau đó ngó lơ , thái độ lạnh nhạt xa cách đã hình thành loại thói quen giao tiếp để cô trả lời cậu.

Không gian căn phòng trở nên tĩnh lặng. Một sự tĩnh lặng u buồn, hòa quyện lẫn lộn nhiều thứ cảm xúc bồn chồn chơi vơi. Gin lặng yên mà ngắm nhìn cô, cậu nhìn mãi cho tới

khi cô chẳng thể chịu nổi mà hét .

"Anh bị điên à !? Sao cứ nhìn tôi chằm chằm thế !"

"Tôi rốt cuộc không bằng gì hắn ta !?"

Nhẫn nhịn kìm chế lặng im, nội tâm đau đớn tột cùng nhưng phải cố gắng đè nén mà đẩy xuống . Cậu rất đau , rất đau khi cô cứ luôn tỏ ra thờ ơ, hững hờ đối với cậu như vậy.

Rốt cuộc, cậu không bằng tên người yêu cũ đó chỗ nào, chẳng phải đêm qua cô còn ôm cậu , hưởng thụ cơ thể rắn chắc của cậu sao. Cho dù có không biết chuyện gì thì cô nên

nhớ cô vẫn còn là hôn thê chân chính do ba cậu chọn, việc ở bên chồng chưa cưới của mình nhưng tâm tư đầu óc cứ nhớ đến người yêu cũ - đây không phải là phụ nữ một dạ

hai lòng sao!? Cậu kiên nhẫn hết sức rồi, nhường cô một bước thì cô lấn hơn ba bước, nếu nhường cô đến mười bước thì chẳng phải cô sẽ san bằng vạn dặm à !?

"Anh...anh...không cần biết !"

Black Moon bị câu hỏi làm tim thảng thốt. Cô tránh né, ấp a ấp úng chuyển chủ đề.

"Sao không cần biết ! Rõ ràng cô là loại đàn bà một lòng nhiều dạ, được hưởng nhung lụa êm ấm trong gia đình mình giờ có thêm người chồng giàu sang, vinh

hoa phú quý còn chưa đủ hay sao mà vẫn nhớ tới cái thằng người yêu cũ !"

Gin bực bội quát, con ngươi hổ phách li ti sợi máu trông vô cùng kinh khủng và đáng sợ.

Câu nói đánh trúng chỗ đau, thấm dần toàn bộ lục phủ ngũ tạng. Balck Moon nắm chặt tay thành quyền, cơ thể run run miệng phẫn nộ gào to.

"Câm ngay ! Anh có tư cách gì nói với tôi như vậy !? Tôi vốn dĩ đâu cần cái thứ xa hoa đó của anh với lại tôi cực kì chán ghét anh ! Anh chẳng có quyền chỉ trích tôi

như vậy !?"

"Quyền !? Tôi là chồng chưa cưới của cô, chưa bao giờ thấy cô có thái độ quan tâm chăm sóc tới chồng mình cả. Cô chỉ biết chăm lo tới người bạn của cô thôi !

Chính xác hơn là tôi cũng không bằng một phần cô ta !"

"Thằng khốn này ! Lôi Tử Thiên chưa đủ hay sao mà còn lôi cả cậu ấy vào !!!"

Nam nữ cãi cọ trộn thành loại tạp âm hỗn hợp chan chát, rít tai. Chúng chan chứa bao nhiêu đau khổ, chồng chất bao nhiêu phẫn nộ, đầy rẫy nỗi bi thương và những thứ cảm

xúc tiêu cực không thể tả.

"Nói tóm lại là cô nên biết xem lại cách cư xử của mình đối với chồng đi !"

"Anh nghĩ anh ra lệnh cho ai vậy hả !? Tôi mắc mớ gì phải xem anh là chồng !?"

"CÔ TÍNH CHỌC GIẬN TÔI HẢ !?

Hỏa nộ lên đến đỉnh điểm. Gân xanh cuồn cuộn lộ rõ bên hai thái dương với các bắp tay. Các thứ dụng cụ trên bàn bỗng nhiên đổ rầm rầm , kêu loảng loảng inh tai . Black Moon

thót tim , cô kinh hoảng khi nhìn thấy sự bi phẫn hằn rõ trên gương mặt cậu.

Gì chứ !?

Mình nói sai chỗ nào chứ !?

Hắn ta bị điên à !?

"Anh điên rồi !"

CHANG !

Cái đèn ngủ lập tức bay vụt ngang đầu, đập thẳng vào tường không thương tiếc .

LOẢNG XOẢNG !

Mảnh thủy tinh rơi rớt trên mặt sàn y như cảnh tượng đêm đính hôn mà cô đã rải chúng khắp nơi.

Gin nghiến răng, tiếng răng rắc phẫn nộ nghe tới ớn lạnh. Black Moon cũng không dám mở miệng sau màn dọa tim đó , cơ thể run lẩy bẩy tới kinh hoàng .

Chưa bao giờ cô có cảm giác sợ hãi kinh khủng như thế này. Con người lúc tức giận lại đáng sợ đến thế sao !?

Thời gian như ngưng đọng xuôi đi hết âm thanh. Mỗi người đứng cách xa nhau hệt tượng gỗ. Mãi khi chiếc rèm cửa lay động vì cơn gió, cậu mới lấy lại cơn bình tĩnh, rầu rĩ xoa

mặt , thở dài rồi lướt qua cô với thần sắc khổ sở mệt mỏi.

CẠCH !

Cửa đóng lại .

Bây giờ chỉ còn mỗi mình cô. Sự sợ hãi kinh thiên bắt đầu chuyển sang uất ức , mệt nhoài muốn khóc. Thân thể Black Moon xụi lơ phịch xuống, mái tóc buông lỏng đổ ào cũng

với những hạt nước mắt bi thương.

"Hức...hức....hức... !"

Sao lại phải khóc !? Sao mày phải khóc !? Sao mày yếu đuối quá vậy ! SAO MÀY YẾU ĐUỐI QUÁ VẬY !?

Dòng suy nghĩ tự hỏi càng khiến lệ rơi nhiều hơn, tiếng nấc nghẹn thút thít như đầu mũi dao nhọn tẩm những hạt muối đau xót . Người nào đó ngoài cánh cửa cũng đã phải

chảy giọt nước mắt. Cậu lặng lẽ ôm mặt, hưởng chịu nỗi khổ đau cùng cô .

Tiểu Nhã : Huhuhu ! Ta thực sự cũng tội cho cặp này ! ....thôi rảnh quá ! Next Story !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.