Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 121: 121: A Kiều Hôm Nay Bị Cướp Mối Làm Ăn Không




côn th*t lên xuống dò dẫm bên ngoài cửa tiểu huyệt càng làm dịch thủy chảy ra nhiều...cảm giác nhột nhột,khó chịu khi bị côn th*t mơn trớn bên ngoài khiến cơ thể thiếu nữ uốn éo theo cử động của anh

"ưm....ư.....con muốn...muốn....cho con"cô rên lên khao khát.

"bảo bối...ngoan....chịu đau một lát nha"hai tay vuốt ve cơ thể cô,Nhật Phong để côn th*t ngay cửa tiểu huyệt, dịch thủy ướt át làm đầu khấc chui tọt vô dễ dàng.

"ưm...a......"cô thở dốc,cảm nhận vật to lớn đang nằm trong mình.

"ngoan...ngoan.....sẽ đau hơn một xíu....một xíu thôi rồi con sẽ quen" anh hôn lên đôi môi mềm mại của cô như để an ủi.Nhật Phong cho côn th*t từ từ đi vô,xuyên qua tấm màng trinh tiết.

"Á....đau...đau con..."nước mắt chảy ra,cô kêu lên đau đớn.Cô muốn anh thành người của cô nhưng không tưởng tượng sẽ đau đớn đến nhường này.

"Bảo bối.....đừng khóc...sẽ hết đau nhanh thôi"hôn hết những giọt nước mắt trên mặt bảo bối,anh giữ im tư thế không dám luận động sợ làm đau cô.

Một cảm giác chật chội,nóng ấm ôm lấy côn th*t khiến anh không kìm nén được,nhẹ nhàng luận động để tiểu huyệt dần làm quen với sự bành trướng của tiểu đệ đệ.côn th*t to lớn bắt đầu di chuyển nhanh hơn để vô khám phá vùng đất ẩm ướt,mỗi lần anh tiến sâu hơn làm đầu khấc chạm tới tử cung,điểm G nơi nhạy cảm của cô.

"ưm.....a......ư ư...a...thích...thích quá"dần quen với vật to lớn.Hai chân ôm chặt hông anh,cô hòa theo nhịp,rên lên sung sướng.

"bảo bối....bảo bối... chú yêu con"Nhật Phong thở dốc hổn hển nói,thân dưới vẫn đang mạnh mẽ nắc liên hồi

"Um....ư...Phong, cháu cũng yêu chú...nhanh...mạnh nữa lên."Cô rên rỉ trong cơn khoái cảm.

Gần 20 phút trôi qua kể từ lúc côn th*t chui vô khám phá tiểu huyệt.Tiếng hai cơ thể vẫn đều đặn va vào nhau tạo ra những âm thanh "pành pạch" hòa cùng tiếng nước "nhóp nhép" phát ra từ chỗ giao nhau giữa hai vật nhỏ phía dưới.

"a.....a......aaaaaaaa.....sướng quá...Phong....nhanh..nhanh"Dường như sắp chạm tới điểm cực hạn,cô rên lớn giục anh nắc nhanh hơn.

"Bảo bối... chú.... ra....sắp ra rồi..."Nhật Phong luận động nhanh và mạnh hơn.

"hự....á...á"cả hai người rên lên cùng một lúc,côn th*t phồng lớn,đầu khấc giật giật phun ồ ạt chất dịch trắng sền sệt, nóng hổi vô đầy tiểu huyệt.Cho côn th*t rút lui,anh cúi đầu xuống mút sạch dịch trắng cùng thủy dịch đang chảy ra,trườn lên phía trên,môi anh cuốn lấy môi cô,đưa hết toàn bộ số tinh dịch anh vừa mút được sang cho cô.

"á......cái....cái gì vậy?"vẫn còn đang ngây ngất trong cơn cực khoái...cô giật mình khi thấy có dòng nước mằn mặn,ngai ngái đầy trong miệng.

"Suỵt.....không được nhổ ra...đấy là nước kỉ niệm lần đầu của hai chúng ta"Nhật Phong vuốt ve cơ thể mềm mại của người thiếu nữ vừa trải qua một trận kích tình kịch liệt.

"ưm......chú.....anh.....hư lắm....làm đau...đau em"cô nũng nịu với anh,dù vẫn chưa quen với cách xưng hô mới.

"hahah...bảo bối.....xem film người ta có rên to như em không?"anh cười lớn chọc ghẹo cô.

"hứ.....ghét....làm đau người ta,mà còn chọc ghẹo nữa"quay người sang cô đấm vô ngực anh...

"được rồi,được rồi...bảo bối....anh xin lỗi...bởi vì e rất tuyệt nên anh không kiềm chế nổi bản thân khiến em chịu thiệt thòi rồi.....nhưng chỉ được nằm dưới thân anh rên rỉ như vậy thôi hiểu chưa?"

"ưm....biết rồi mà....chỉ muốn một mình anh thôi....anh cũng không được để vật nhỏ đi chọc ngoáy linh tinh người khác đâu đó"ôm lấy anh,cô dụi dụi đầu vô lồng ngực ấm áp ấy.

"bảo bối....phục vụ mình em thôi anh cũng đủ mệt rồi,lấy sức đâu nữa để đi lung tung"hôn lên tóc cô anh dịu dàng nói.

"xí...nhớ đó....léng phéng với ai là biết tay em nghe chưa"nhéo vô hông anh cô mỉm cười hạnh phúc.Từ giờ cô không cần hàng đêm mơ tưởng được anh ôm trong vòng tay nữa.Chú Nhật Phong cô thầm yêu trộm nhớ giờ chính thức thuộc về Diệp Lam cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.