Vợ Hiền Bãi Công

Chương 11: Vô tình trồng liễu liễu lên xanh




"Tìm chết!" Đan Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên đứng lên từ trên chỗ ngồi, nhấc chân lấy cái ghế bên cạnh, nặng nề nện ở một người Gia tộc La Nhĩ Đức, hai súng nhanh chóng nhảy vào trong tay, pằng pằng hai tiếng, vệ sỹ ở bên cạnh Angela đồng thời trúng đạn ngã xuống đất, đảo mắt đã không có tiếng thở.

Hừ lạnh một tiếng, Đan Hùng chỉa súng nhằm hướng Angela: "Bằng vào các người cũng dám uy hiếp lão đại, không biết tự lượng sức mình."

Ngoài dự đoán mọi người, đều là con em nhà họ Viêm nhưng Viêm Lãng đột nhiên mở miệng nói: "Đan Hùng bỏ súng xuống, Angela nói thế nào cũng là mỹ nhân mềm yếu, làm sao cậu có thể đường đột như thế." Giọng nói cùng nội dung ngược lại hoàn toàn phù hợp với hình tượng hoa hoa công tử của anh ta.

Hai súng sáng loáng chỉ ngay trước mắt, Angela không chút cử động, khinh bỉ nhìn Đan Hùng một cái, đưa tay nhẹ nhàng khẽ gạt trên súng, lạnh giọng cười nói: "Viêm Dạ Tước còn chưa lên tiếng, anh là cái thá gì?"

"Đừng động."

"Để súng xuống."

Angela nói chuyện, đồng thời vệ sỹ Gia tộc La Nhĩ Đức cũng nhanh chóng xuất hiện trong phòng khách, khẩu súng dài ngắn không đồng nhất toàn bộ nhắm ngay hai người Viêm Dạ Tước, bất cức lúc nào cũng có thể bắn ra hàng loạt.

Thình lình xảy ra biến đổi lớn khiến mọi người lập tức tỉnh táo lại, nhất thời hận Gia tộc La Nhĩ Đức đến xương tủy, đặc biệt là Angela, không có chuyện làm sao lại trêu chọc Viêm bang, Viêm Dạ Tước nổi danh lòng dạ độc ác, cho dù người phụ nữ đáng chết này muốn ra mặt, cũng đừng kéo theo bọn họ.

Tuyệt đại đa số người đã bắt đầu hối hận, thậm chí có vài người đã chuẩn bị tìm kiếm đường rời đi, sớm biết như vậy, ban đầu coi như liều mạng đắc tội Gia tộc La Nhĩ Đức, cũng sẽ không tới nơi này, không có gia tộc La Nhĩ Đức ủng hộ, nhiều lắm là chịu chút tổn thất trên phương diện làm ăn, nhưng xúc phạm Viêm bang, kết quả sẽ cực kỳ bi thảm.

Chỉ có cực kì ít lão đại Hắc bang, mơ hồ đoán được trong đó không bình thường, gần đây Gia tộc La Nhĩ Đức ít xuất hiện, hiện tại đột nhiên khiêu khích với Viêm Dạ Tước, không phải đầu có vấn đề, chính là sớm có mưu đồ, chỉ là rất rõ ràng, một gia tộc truyền đời mấy trăm năm, tuyệt đối không có khả năng sẽ giao trách nhiệm nặng nề gia tộc cho một người ngu ngốc.

Thân thể Viêm Dạ Tước nghiêng về phía sau, đôi tay tùy ý khoác lên trên ghế, hoàn toàn không để mười mấy khẩu súng ở trong mắt, lông mày hơi nhíu: "Bằng bọn họ?"

Giọng nói nhàn nhạt, từ ngữ ngắn gọn, lại tràn đầy cuồng ngạo khiếp người, cho dù đã lặng lẽ đầu quân Angela, không thừa nhận cũng không được, có điều khí thế như Viêm Dạ Tước, mới có thể gọi là vương giả chân chính của hắc đạo, so sánh mà nói, Angela chỉ có thể coi là nhà giàu mới nổi mà thôi.

"Tước, anh quả thật cũng coi là đối thủ đủ tư cách." Angela thở dài, cô ta luôn luôn tự xưng là không kém bất kì ai, nhưng ở trước mặt Viêm Dạ Tước, còn hơi kém một chút, nếu như không phải là sớm có chuẩn bị, chỉ bằng vào ba chữ Viêm Dạ Tước, cô ta đều phải cân nhắc người sẽ loại bỏ, điều này cũng càng khiến cô ta quyết tâm giết trừ Viêm Dạ Tước, người này, tuyệt đối không thể lưu.

"Tình huống bây giờ có lẽ anh còn không hiểu rõ, đây là tin tức mới nhất mà thuộc hạ của tôi mới vừa lấy được, không ngại chia sẻ cùng mọi người." Angela hơi cong môi, khuôn mặt mị hoặc cười lộ ra nụ cười gian kế như ý: "Tin tức truyền tới từ Nhật Bản, Tam Khẩu tổ Long Trạch Thu ở Nhật Bản chính thức hạ tối hậu thư với Viêm Thế Kiêu, nếu không có thể vì việc làm trước đó mà trả giá thật lớn, Tam Khẩu tổ đuổi tất cả thế lực nhà họ Viêm ra khỏi Châu Á."

Lòng của tất cả mọi người đồng thời run lên, từng lão đại gia chủ phát ra âm thanh hít khí khó có thể át chế, không trách được Angela dám phát ra lời ngông cuồng, hóa ra muốn xuống tay với nhà họ Viêm không chỉ là La Nhĩ Đức, xem ra lần này Viêm Dạ Tước gặp phiền toái lớn, trong giây lát có người đột nhiên phát biểu, em gái Long Trạch Thu hình như chính là một trong những phụ nữ của Tứ thiếu nhà họ Viêm, như vậy mới vừa rồi bảo anh ta để súng xuống, chắc cũng là có dụng ý khác.

Trong phòng khách bàn luận xôn xao, phía sau phòng khách mọi người chú ý tình huống phía trước, nhìn Angela trong màn hình không ai bì nổi, Trình Du Nhiên có loại cảm giác muốn ói, bĩu môi một cái nói: "Đây chính là nguyên nhân anh liều lĩnh muốn bắt tôi?"

Tần Tử Duệ cười tà mị: "Em quá khinh thường Angela, cũng quá coi thường tôi." Anh ta hình như không quan tâm thế cục trong phòng khách, thân thể nằm ngang chiếm hơn nửa chiếc ghế sofa, hai chân tùy ý bắt chéo.

"Chỉ bằng anh? Trước bị Viêm Dạ Tước đuổi đến trốn Đông trốn Tây, hiện tại đổi nghề làm lính đánh thuê còn có tính khí hải tặc, tôi thật đúng là không nhìn ra mới có thể xem trọng anh." Mi phí tặng Tần Tử Duệ hai cái lườm nguýt, Trình Du Nhiên không để ý anh ta, chỉ lưu lại một cái ót cho anh ta.

Đọc xong đồ trên tay, Angela cười như không cười nhìn Viêm Dạ Tước nói: "Như thế nào, tin tức này không biết có thể khiến anh thay đổi chủ ý hay không, nếu như không thể, còn có đồ thứ hai."

Thứ nhất cũng đã chấn động nửa bầu trời, chẳng lẽ còn có tin tức lớn hơn tin này? Lần này chẳng lẽ Viêm Dạ Tước thật sự xong rồi? Tất cả mọi người duỗi dài cổ muốn xem tờ giấy thứ hai trên tay Angela, mặc dù bọn họ lập tức sẽ biết.

"Tờ thứ hai đến từ Newyork." Vẻ mặt Angela khoa trương, lập tức đưa tới lòng hiếu kỳ của mọi người, Newyork là đại bản doanh của Viêm Dạ Tước, chẳng lẽ nơi đó cũng đã xảy ra chuyện, Angela cũng quá ác độc, thế nhưng bày một cái bẫy lớn như vậy.

"Trưởng lão Đường Nghiêu Viêm bang, bởi vì bất mãn sắp xếp của người nói chuyện Viêm Dạ Tước, xảy ra xung đột kịch liệt với Văn Long ở lại giữ Newyork, hiện tại hai bên vẫn còn đang giằng co."

Angela quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, tin tức càng thêm chấn động nhất thời nổ tung toàn trường, Đường Nghiêu, một trong tứ đại trường lão Viêm bang, một người công khai phản đối Viêm Dạ Tước, bất luận là đối với anh, hay cả Viêm bang, đều là tai nạn tương đối lớn.

Chỉ là, Viêm Dạ Tước thật sẽ thua ở loạn trong giặc ngoài sao?

Newyork, cửa biệt thự của Viêm Dạ Tước, bây giờ đã thành một cấm khu, mấy trăm người bắn nhau trình di ở chỗ này, tiếng súng cùng tiếng la giết nổi lên bốn phía, thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu thảm thiết khi có người trúng đạn, mùi máu tanh nồng đậm làm xung quanh biến thành địa ngục. Lúc này coi như cảnh sát cũng chỉ xua đuổi bên ngoài, Hắc bang tranh đấu, đã vượt quá xa phạm vi khống chế của bọn họ, trừ phi phái quân đội, nếu không cũng chỉ có thể chờ một bên trong đó bị chết sạch hoàn toàn.

Bên trong cửa biệt thự, cánh tay trái Văn Long quấn băng sớm bị máu tươi nhuộm đỏ, đang tí tách rơi trên mặt đất, nhưng mà anh ta vẫn dẫn người giữ vững ở chỗ này, đây là phòng tuyến cuối cùng của họ, một khi bị đột phá, thế lực của lão đại ở Newyork liền hoàn toàn mất đi.

Lúc này, Đường Ngự Phong đang kêu lớn bên ngoài: "Văn Long, hiện tại mày còn dư lại bao nhiêu người, 50? 100? Tôi có thể nói thật cho mày biết, bên ngoài tôi còn có hơn năm trăm anh em, cho dù người của mày có thể một đánh năm, tình thế chắc chắn phải chết." Loại tràng diện này, giờ nào khắc nào anh ta cũng đều mong mỏi, hôm nay rốt cuộc biến thành thực tế, Viêm Dạ Tước sẽ phải lập tức ngã xuống.

Văn Long khinh thường nhổ một ngụm: "Vậy thì thế nào, chỉ cần Văn Long này không chết, mày đừng mơ tưởng tiến vào một bước, chờ lão đại trở lại, chính là ngày cuối cùng của phản đồ chúng mày."

"Mày cứ tiếp tục nằm mơ đi." Đường Ngự Phong cười dài: "Hiện tại sợ rằng bản thân Viêm Dạ Tước cũng không bảo vệ được mình, còn muốn trở lại? Không sợ nói cho mày biết, lần này đại thiếu gia liên thủ với gia tộc La Nhĩ Đức và Tứ thiếu gia Viêm Lãng, tất cả thế lực của chúng mày đều bị chết, cho dù mày thủ cả đời, cũng sẽ không có bất luận kẻ nào tới cứu."

"Văn Long, trong người trẻ ở Viêm bang, cậu cũng coi là một người có năng lực, lúc này Viêm Dạ Tước diệt vong đã thành định cục, cậu cần gì phải đi theo cậu ta?" Đường Nghiêu cũng không lỗ mãng giống như con trai, mặc dù giết chết sạch sẽ, nhưng giết địch một ngàn tổn hại tám trăm, bọn họ cũng tiêu hao không nổi, dù sao thanh trừ Viêm Dạ Tước, bước kế tiếp phải đối mặt chính là người phụ nữ Angela, cho nên nhất định phải cố gắng giữ thực lực, nếu như có thể chiêu hàng người của Viêm Dạ Tước, vậy thì càng tốt hơn.

"Tôi và Văn Tĩnh cũng là anh em già, chỉ cần bây giờ cậu đầu quân đại thiếu gia, tôi bảo đảm vị trí của cậu sẽ không thấp hơn con tôi, suy nghĩ thử xem, Văn Tĩnh chỉ có mình cậu là dòng độc đinh."

"Thúi lắm." Văn Long trực tiếp tức miệng mắng to: "Cấu kết người ngoài, hãm hại Viêm bang, ông còn nói mình là người Viêm bang, cha tôi cũng không có anh em khốn kiếp như ông, có bản lãnh cứ tấn công vào, xem Văn Long tôi chết trước, hay đám phản đồ các người chết trước."

"Cha, để con đi đập chết kẻ không biết tốt xấu này." Đường Ngự Phong nói xong, sẽ phải khiêng súng máy bên cạnh lên xông về trước.

"Trở lại." Sắc mặt Đường Nghiêu tối sầm lại, mình từng nói với nó bao nhiêu lần đừng mê võ lực, nhưng nó luôn không nghe vào trong lỗ tai, đối với Phương thiếu nói cũng có mấy chục người, xông vào không phải tìm chết sao!

"Mọi người chuẩn bị thuốc nổ, nếu bọn họ không ra được, tôi san đây thành bình địa, tôi ngược lại muốn nhìn xem bọn họ có thể chịu đựng đến lúc nào."

"Anh Long, tên khốn kia nói muốn dùng thuốc nổ."

"Lỗ tai tôi còn chưa có hư." Văn Long tức giận trắng mặt nhìn anh ta một cái: "Trên tay bọn họ sẽ không có thuốc nổ quá lợi hại, nhiều nhất chính là lựu đạn, truyền lệnh xuống, phàm đến phạm vi gần biệt thự 50m thì đều bắn chết."

Tiếng súng vang lên lần nữa, lần này hỏa lực rõ ràng nhiều hơn so với trước kia, hiển nhiên là Đường Nghiêu lại phái thêm người, mười mấy bóng dáng từ từ hướng đến gần biệt thự, mỗi người cũng treo mười mấy viên lựu đạn, nếu để cho nhiều lựu đạn ném vào, bên Văn Long sợ rằng không còn mấy người.

Văn Long cười khát máu: "Tất cả súng máy bắn không ngừng cho tôi, không để bất luận kẻ nào đến gần." Những người này mặc dù ẩn núp rất tốt, nhưng so với chiến đội được lão đại huấn luyện còn kém xa.

Đoàng đoàng --

Tiếng nổ mạnh kịch liệt trực tiếp át tiếng súng, mắt thấy không ai đến gần, rất nhiều người trực tiếp đưa tay ném lôi ra nổ tung, mượn nổ tung sinh ra khói mù nhanh chóng đến gần biệt thự.

Văn Long nhíu nhíu mày, ngay sau đó ra lệnh: "Tay súng máy nhắm ngay càn quét trong phạm vi 50m, cho dù không thấy được người, cũng xem đây thành dây cách ly cho tôi."

"Anh Long, tiếp tục như vậy thì chúng ta sẽ không đủ đạn." Tuần hoàn bắn càn quét, coi như trong khố phòng trang bị đầy đủ đạn, cũng không ngừng tiêu hao.

"Đừng nói nhảm, lập tức thi hành mệnh lệnh." Văn Long giận dữ mắng mỏ một tiếng, trong lòng cũng có chút khẩn trương, xuyên qua khói mù nhìn về phía phương xa, trong miệng nhẹ giọng nói ra: "Lão đại, anh hãy nhìn xem."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.