Vô Hạn Nhiệm Vụ Thế Giới

Chương 17




Một thiên tài còn trẻ tuổi như vậy, ngay cả Trần trưởng lão là Địa Thánh Cảnh cũng bị hắn giết chết, đủ để thấy được tiềm lực của người này kinh người ra sao.

Về phần loại nhân vật biến thái như Tào Tấn, Đan Trì cung chủ quả thực cũng không dám nghĩ tiếp.

Hiện tại hắn đã xác định, dị tượng thiên địa đáng sợ ban đầu hắn nhìn thấy ở Bảo Thụ tông nhất định là dị thượng thiên địa xuất hiện khi Giang Trần đột phá Nguyên Cảnh.

Nếu không chỉ là liên minh thập lục quốc tuyệt đối không có khả năng vô duyên vô cớ xuất hiện dị tượng thiên địa kinh người như vậy.

Hiện tại Đan Trì đã vô cùng rõ ràng, Giang Trần có lẽ là thiên tài kế thừa vận khí thiên địa. Loại thiên tài có số mệnh này, đừng nói là Đan Kiền Cung không dung nạp được, coi như là Cửu Dương Thiên Tông cũng chưa chắc đã dung nạp nổi.

Hiện tại trong đầu Đan Trì cung chủ đã không đơn thuần coi Giang Trần là một đệ tử Đan Kiền Cung nữa mà còn cho rằng Giang Trần là một thiên tài có tiềm lực cực lớn có thể ảnh hưởng tới thế cục của Thần Uyên đại lục.

Đương nhiên, loại chuyện như thế này Đan Trì cung chủ cũng không nói rõ ra. Thậm chí ngay cả người thân nhất trong tông môn hắn cũng chưa từng đề cập nửa lời.

Thiên cơ bất khả lộ.

Vô luận thế nào, Giang Trần càng cường đại, Đan Kiền Cung về sau mượn lực lượng của hắn càng có cơ hội lớn hơn. Mặc kệ tương lai Giang Trần ở nơi nào, chỉ cần Giang Trần còn, truyền thừa của Đan Kiền Cung sẽ bất diệt.

Cho nên hiện tại Đan Trì cung chủ kiên định vô cùng, cho dù là giải tán Đan Kiền Cung cũng không sao cả. Chỉ cần Giang Trần vẫn còn, số mệnh của Đan Kiền Cung cũng sẽ không mất.

Đây cũng là lý do vì sao hắn lại đem ý định giải tán Đan Kiền Cung nói cho Giang Trần, kỳ thật hắn muốn nhìn xem ý tứ của Giang Trần ra sao.

Chỉ cần Giang Trần đồng ý, Đan Trì cung chủ cảm giác nước cờ này mình đi sẽ không nhầm.

Giang Trần như vậy, Mộc Cao Kỳ cũng như vậy.

So với Giang Trần, hiển nhiên phong mang của Mộc Cao Kỳ ảm đạm hơn, không chói lọi hơn. Thế nhưng dùng tiên thiên Mộc Linh chi thể thượng thừa của Mộc Cao Kỳ, tuyệt đối là người đủ để làm ảnh hưởng tới số mệnh của tông môn ngàn năm.

Dùng thiên phú của Mộc Cao Kỳ, dù không có Giang Trần, chỉ cần cho hắn thời gian dài chừng một hai trăm năm, cũng đủ để dẫn theo Đan Kiền Cung, dẫn theo Đan Kiền Cung từ tông môn Tứ phẩm bước vào tông môn Tam phẩm.

Nhưng mà thứ khác biệt duy nhất giữa Mộc Cao Kỳ và Giang Trần chính là tiền đồ của Mộc Cao Kỳ có thể dự đoán ra được. Nhưng mà thứ mà Giang Trần có thể mang tới ngay cả Đan Trì cung chủ cũng không thể suy đoán ra được.

Bởi vì tiềm lực của Giang Trần thực sự quá mạnh mẽ, mạnh mẽ tới mực thậm chí có thể ảnh hưởng tới cả thế cục của Thần Uyên đại lục.

- Cung chủ, Vân Niết trưởng lão bái kiến.

Trong khi Đan Trì cung chủ và Giang Trần đang nói chuyện, Vân Niết trưởng lão lại tới.

- Ha ha, vừa vặn ta còn chưa nói với Vân Niết trưởng lão chuyện ngươi trở về. Sự chú ý của hắn đối với ngươi cũng không kém bổn tọa là bao.

Đan Trì cung chủ vẫy tay với Giang Trần, nói:

- Vừa vặn ngươi cũng nên nói một câu để cho hắn an tâm.

Ba năm không gặp Vân Niết trưởng lão dường như cũng gầy đi một ít, hiển nhiên mấy năm qua áp lực trên vai hắn cũng không nhỏ.

Trừ Vạn Thọ đan ra, về phần vấn đề phân phối linh dược Thiên cấp và Địa cấp, hắn cũng vô cùng đau đầu.

- Ồ? Cung chủ có khách sao?

Vân Niết trưởng lão vừa mới đi tới cửa, thoáng nhìn hai đạo thân ảnh thuận miệng nói ra một câu. Thế nhưng sau đó hắn lập tức ngây người.

Ánh mắt nhìn thẳng về phía Giang Trần, hắn nói:

- Ngươi... Giang Trần?

Giang Trần đứng dậy hành lễ nói:

- Bái kiến Vân Niết trưởng lão.

Vân Niết trưởng lão dụi dụi mắt, vẻ mặt khiếp sợ:

- Thật sự là ngươi? Đây... Đây không phải ta đang nằm mơ đó chứ?

- ha ha, Vân Niết trưởng lão, đây chính là tin tức lớn nhất trong ba năm qua của Đan Kiền Cung chúng ta. Kỳ thực Giang Trần đã trở về được vài ngày, vốn ta định trước khi xuất phát tới Vạn Tượng đại điển sẽ nói cho ngươi biết.

Đan Trì cung chủ cười nói.

Vân Niết trưởng lão vui mừng thấy rõ, nói:

- Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.

Lập tức Đan Trì cung chủ đem tao ngộ của Giang Trần nói qua với Vân Niết trưởng lão một lần, lúc nói tới đám người Tào Tấn, sắc mặt của Vân Niết trưởng lão không ngừng biến ảo, cũng âm thầm đổ mồ hôi thay cho Giang Trần.

- Tốt, quả thực quá tốt. Giang Trần, thiên phú và số mệnh của ngươi đừng nói là Vạn Tượng Cương Vực. Coi như là thiên tài đỉnh cấp trong tông môn nhất phẩm cũng không được như thế. Trời giúp Đan Kiền Cung chúng ta a.

Vân Niết trưởng lão thở dài nói.

Sau khi Đan Trì cung chủ lấy ba khỏa Vạn Thọ đan ra, Vân Niết trưởng lão càng thêm cứng họng, hoàn toàn nói không nên lời. Ánh mắt nhìn về phía Giang Trần tràn ngập sự mong đợi và tán thưởng.

Vạn Tượng Cương Vực tràn ngập nguy cơ, sự lo lắng bao phủ trong lòng hắn.

Thế nhưng thì sao chứ?

Chỉ cần tông môn có Giang Trần, có loại thiên tài như Mộc Cao Kỳ, dù các tông môn, thế lực trong Vạn Tượng Cương Vực ngày mai sẽ bị diệt thì cũng sẽ có một ngày đông sơn tái khởi.

- Đúng rồi, cung chủ, lần này tới đây ta muốn hỏi người một chuyện. Người định quyết định danh ngạch tham dự Vạn Tượng đại điển thế nào? Hiện tại thế cục trong Vạn Tượng Cương Vực vi diệu, thuộc hạ cảm thấy vẫn nên chuẩn bị mấy đường lui thì hơn.

Vân Niết trưởng lão nói.

- Vân Niết trưởng lão, danh ngạch ta đã quyết định xong. Lần này chỉ đem theo Thẩm Thanh Hồng, Quân Mặc Bạch, Lăng Bích Nhi, Niếp Trùng. Còn có Giang Trần, chỉ mang theo năm đệ tử thiên tài. Ta ucngf với Liên Thành trưởng lão dẫn đội, ngươi cùng với Thích lão tổ, Hồ trưởng lão phụ trách thủ hộ tông môn.

Đan Trì cung chủ lần này định mang càng ít người càng tốt, như vậy mới có thể dễ ứng phó với mọi chuyện.

Lần này Vân Niết trưởng lão tới đây kỳ thực là muốn thay Mộc Cao Kỳ nói chuyện. Mộc Cao Kỳ hiện tại đang ở thời điểm mấu chốt, không thể vì tham gia Vạn Tượng đại điển mà bỏ bế quan được.

Huống chi cho dù Mộc Cao Kỳ trùng kích Thiên Nguyên Cảnh thành công, ở trong đám người trẻ tuổi của Vạn Tượng đại điển cũng rất khó kiếm được vị trí tốt nhất.

Cho nên Mộc Cao Kỳ không đi thì tốt hơn.

Thấy Đan Trì cung chủ cũng không điểm tên Mộc Cao Kỳ, Vân Niết trưởng lão gật gật đầu nói:

- Như thế cũng tốt. Người ít một ít, vạn nhất có biến cố gì cũng dễ đối phó hơn.

Đúng rồi, cung chủ, chuyện ngọc tỷ truyền quốc và long ấn trấn quốc của Vạn Tượng đế quốc người thấy thế nào?

Vân Niết trưởng lão lại hỏi.

Đan Trì cung chủ khoát tay chặn lại:

- Những lời đồn này thật thật giả giả. Mặc dù ta có chút động tâm, thế nhưng cẩn thận nghĩ lại, Đan Kiền Cung ta hiện tại cũng không có nắm chắc khi tranh đoạt hai vật này. Cho nên tất cả tùy duyên đi.

Vân Niết trưởng lão nghĩ lại cũng hiểu được lời nói của Đan Trì cung chủ có đạo lý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.