Võ Động Thiên Hà

Chương 47: Loạn Phi Phong Chuy Pháp (1)




Khi tinh thần lực bị hút vào trong hào quang lốc xoáy kia, tinh thần của Lâm Động cũng toát lên một trận hoảng hốt, hình ảnh trước mắt không ngừng biến đổi, cảnh vật quanh mình lập tức xuất hiện biến đổi.

Thạch đài cùng với quảng trường lớn kia lặng lẽ biến mất, mà thay vào đó là một khoảng bầu trời sao vô tận. Lâm Động phiêu dạt trong bầu trời sao mênh mông đó, nhưng không hề có chút lúng túng kinh hoảng, mà tầm mắt xoay chuyển nhìn về tứ phía.

Lúc này trong bầu trời sao đó, vô số lưu quang giống như lưu tinh từ trước mắt xẹt qua. Trong những luồng lưu quang đó, mơ hồ có thể cảm nhận được những tia năng lượng ba động mạnh yếu không đồng nhất.

- Những cái này là vũ kỹ trong Tạo Hóa Võ Bi chăng?

Lâm Động chăm chú nhìn sự tồn tại của những lưu tinh này, trong mơ hồ, bên trong đó dường như có một thân ảnh đang chớp động, giống như đang thi triển vũ kỹ.

Nhìn những lưu tinh rợp trời kín đất kia, trong lòng Lâm Động cũng tràn đầy kinh ngạc.

- Những vũ kỹ chứa bên trong Tạo Hỏa Võ Bi này, không ngờ lại nhiều đến mức độ này.

Lâm Động bước đi, chậm rãi đi trên bầu trời sao kỳ quái đó, nhìn ngắm những luồng lưu tinh hào quang ẩn chứa vũ kỹ. Một lúc sau, bàn tay hắn nắm lại, dễ dàng đem một luồng lưu tinh nắm gọn trong tay.

Luồng lưu tinh này ngưng tụ lại trong tay Lâm Động, sau đó tinh mang tản ra, ngưng tụ thành một quyển sách cũ xưa, trên quyển sách đó, thoáng hiện ra một thể chữ cổ xưa.

- Vũ kỹ Lục phẩm Thượng thừa, Thiên La Chưởng!

Đối với bộ vũ kỹ Thượng thừa này, Lâm Động chỉ là tùy ý liếc nhìn, liền lập tức buông nó ra. Vũ kỹ Lục phẩm hiển nhiên còn lâu mới có thể thỏa mãn khẩu vị của hắn.

Trong những bước đi tản bộ kế tiếp, Lâm Động lại một lần nữa nắm lấy một ít lưu tinh hào quang, nhưng phẩm chất cao nhất trong số đó, chẳng qua chỉ là bộ vũ kỹ Thất phẩm, điều này khiến Lâm Động thoáng chút thất vọng.

- Ngươi tìm như vậy, tốn thêm gấp mười lần thời gian e rằng cũng không thể tìm được vũ kỹ mong muốn.

Trong khi Lâm Động nhíu mày, hào quang đột nhiên tập trung nơi bả vai hắn, tiểu điêu nhất thời hiện ra, nói.

- Ngươi cũng vào được đây à?

Nhìn thấy tiểu điêu xuất hiện, Lâm Động có chút kinh ngạc, nói.

Tiểu điêu cười quái dị lên một tiếng, rồi sau đó vẫy vẫy móng vuốt nói:

- Tiểu tử, đừng lề mề nữa, hãy đi sâu vào trong Tạo Hóa Võ Bi. Tốt nhất thử xem có thể câu thông với Võ Bi Chi Hồn hay không. Chỉ có như vậy ngươi mới có thể tìm được thứ tốt thật sự!

Lâm Động khẽ gật đầu, cũng không quá chần chừ, thân người vừa chuyển động liền bay lướt vào nơi thâm sâu trong bầu trời sao. Từng luồng lưu tinh từ bên người hắn xẹt qua, nhưng lần này hắn không còn hứng thú đi tới xem xét từng cái nữa.

Và khi đến nơi sâu trong bầu trời sao, Lâm Động mới mở rộng tinh thần lực, giống như giăng ra một cái mạng nhện, từng tia một khuếch tán ra, muốn câu thông với Võ Bi Chi Hồn.

Nhưng mà loại câu thông này, bất luận là Lâm Động dò xét như thế nào đi nữa cũng không thể cảm nhận được chút gì về sự tồn tại của Bi Hồn. Điều này khiến hắn không biết phải làm sao. Nhưng nghĩ ra cũng đúng, nếu như Bi Hồn dễ dàng có thể câu thông như vậy, có lẽ người bình thường cũng đã sớm có được nó.

- Ân?

Trong khi Lâm Động thử câu thông với Bi Hồn, đột nhiên hắn cảm giác được thân hình mình dường như trở nên chậm lại. Một loại lực lượng vô hình từ bầu trời sao phát ra, kháng cự lại tinh thần lực mà hắn phóng ra.

- Đây là một loại bài xích tính của Tạo Hóa Võ Bi. Muốn đi vào chỗ sâu để đạt được vũ kỹ cao thâm, thì phải chống đỡ được những loại lực bài xích này.

Trong khi Lâm Động cảm thấy kinh ngạc, tiểu điêu trên bả vai hắn mở miệng giải thích. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lâm Động khẽ gật đầu, chợt chau mày lại. Cái loại lực bài xích này, tuy rằng không phải là cực kỳ mạnh mẽ nhưng lại có thêm một loại khí tức không thể kháng cự. Nếu cứ tiếp tục như vậy, muốn đi đến chỗ sâu trong bầu trời sao, thật sự là một việc không hề dễ dàng.

Ong ong!

Trong lúc Lâm Động nhíu mày, đột nhiên trong bàn tay hắn chợt phát ra tiếng động vù vù rất nhỏ. Rồi sau đó, một vòng hào quang màu trắng ngà, trước ánh mắt kinh ngạc của hắn và tiểu điêu chậm rãi khuếch tán ra. Dưới ánh hào quang này, loại lực bài xích kia liền ngay lập tức tiêu tan không thấy đâu. Nhìn bộ dáng này, dường như lực bài xích phảng phất ở trong đó cực kỳ e ngại luồng hào quang này.

- Hào quang này…

Sắc mặt Lâm Động kinh ngạc, chợt bàn tay đột nhiên nắm chặt lại:

- Là thạch phù thần bí?

- Hây, Tạo Hóa Võ Bi này bất quá chẳng qua chỉ là Linh bảo Bán Thiên giai mà thôi. Trước mặt thạch phù, nó cũng không hề có tư cách kiêu ngạo.

Tiểu điêu cũng có chút kinh ngạc, sau đó cười nói.

Hào quang màu trắng ngà đó lượn lờ trước mặt Lâm Động, đột nhiên, luồng hào quang đó tự động hướng về một nơi nào đó phía trước mà lao đi.

- Thạch phù đã phát hiện ra vị trí Bi Hồn, đi theo sau!

Thấy thế, tiểu điêu vội vàng nói.

Trong lòng Động vui mừng, vội vàng đuổi theo hào quang phía trước.

Mà theo chỗ hào quang xẹt qua, loại lực bài xích mạnh mẽ kia rất nhanh tiêu tán mất, không hề tạo chút trở ngại nào đối với Lâm Động đi theo ở phía sau.

Bay vút qua như thế giằng co mấy phút đồng hồ, tại khoảng bầu trời sao cách đó không xa đột nhiên phát ra một tiếng luồng ngọc quang sáng bóng. Bầu trời sao không ngừng chuyển động, một tia quang đoàn cực lớn chậm rãi xuất hiện dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Động.

Diện tích quang đoàn vô cùng khổng lồ, trong mơ hồ, có thể nhìn thấy bên trong quang đoàn tựa hồ như có một bi ảnh cực lớn. Một loại hương vị tan thương từ Viễn cổ từ trong đó phát ra.

- Đây là Bi Hồn của Tạo Hóa Võ Bi sao? Tại sao lại ẩn trốn ở trong này?

Lâm Động tò mò ước lượng đoàn quang đoàn khổng lồ ấy. Từ trong quang đoàn hắn có thể cảm nhận được sự tồn tại của một loại linh động cùng một hình thái ý thức ba động nhàn nhạt.

Hào quang màu trắng ngà giống như một con cá ngao du chung quanh đám quang đoàn. Tuy nói thể tích cả hai hoàn toàn không giống nhau, nhưng mỗi khi luồng hào quang màu trắng ngà ấy du đãng qua, bi ảnh to lớn kia đều vội vàng tránh né. Nhìn dáng vẻ đó của nó, có vẻ cực kỳ e ngại đoàn quang mang kia.

- Ý thức Bi Hồn không mạnh, đang bị vây bên trong tình trạng hỗn độn, nhưng thật ra lại thích hợp với việc câu thông. Tiểu tử, hành động đi!

Tiểu điêu nhanh chóng nói.

- Ân!

Lâm Động gật đầu, thu hồi ánh mắt lại, thân hình chậm rãi bay lên, cố gắng làm cho tâm hồn mình trở nên bình thản. Sau đó bàn tay nhẹ nhàng chạm vào quang đoàn, một tia tinh thần lực truyền vào bên trong, bắt đầu tiến hành câu thông với Bi Hồn cổ xưa đó.

Trong tinh thần lực của Lâm Động, không mang chút cảm xúc phản kháng nào cả, ôn hòa và yên lặng. Thêm vào đó là hào quang của thạch phù lượn lờ bên ngoài, loại câu thông này thật ra cũng không quá khó khăn như trong tưởng tượng. Bởi vậy, giây phút ngắn ngủi sau, trên Bi Hồn đó lan tràn một tia hào quang, từ từ bao vây lấy thân thể của Lâm Động.

Khi thân thể của Lâm Động bị Bi Hồn bao vây, cảnh tượng trước mắt hắn lại biến đổi, bầu trời sao biến mất, thay vào đó là một khoảng hư vô.

Phía trước khoảng hư vô đó, có một cột sáng hung hãn vô cùng to lớn đứng sừng sững, một loại hương vị cổ xưa tồn tại vĩnh hằng từ trên cột sáng đó phát ra mãnh liệt.

Ánh mắt Lâm Động rung động nhìn cột sáng đứng sừng sững trong khoảng hư vô kia. Xung quanh cột sáng đó có vô số quang mang sáng rọi lên, giống người giống thú, như kiếm như đao, nhìn qua cực kỳ kỳ dị.

- Vũ kỹ Tạo Hóa Cấp!

Nhìn cột sáng to lớn đó, Lâm Động hút một hơi lãnh khí. Cũng chỉ có vũ kỹ Tạo Hóa Cấp mới có thể tạo ra cảnh tượng đồ sộ như vậy. Mà so với cảnh tượng này, những vũ kỹ lưu tinh mà hắn từng thấy ở bên ngoài trước đây quả thật không đáng nhắc đến, khó có thể sánh được!

Ánh mắt Lâm Động, mang theo lửa nóng vô cùng quét qua những cột sáng ba động ẩn chứa các loại vũ kỹ mạnh mẽ. Hắn có thể cảm nhận được tùy tiện lựa chọn bất kỳ loại vũ kỹ nào ở trong này, e rằng cũng đều mạnh mẽ hơn rất nhiều những chiêu thức hung hãn và cực mạnh nhất của hắn hiện tại.

Nội tình của tông phái Viễn cổ này quả nhiên khủng khiếp đến mức không thể tưởng tượng nổi. Khẽ liếm liếm nhẹ cặp môi có chút khô khan, nhưng Lâm Động cũng không có lựa chọn vũ kỹ ngay, mà di động bước đi, chậm rãi đi đến bên trong cột sáng đó.

Trong khi đi quanh cột sáng vũ kỹ, cảm nhận sự ba động phát ra từ trong đó, bàn tay Lâm Động cũng trở nên ngứa ngáy, hận rằng không thể lấy hết tất cả các vũ kỹ có trong này.

Cột sáng vũ kỹ to lớn đứng sừng sững trong hư vô, Lâm Động chậm bước vào bên trong. Cùng với sự xâm nhập của hắn vào trung tâm cột sáng, hắn phát hiện loại lực bài xích vốn dĩ đã biến mất, trong lúc này lại một lần nữa xuất hiện. Hơn nữa lực đạo đó hiện tại đã vô cùng khủng khiếp, dường như Bi Hồn kia không muốn để Lâm Động xâm nhập vào đây.

Thấy thế, ánh mắt Lâm Động chợt lóe sáng, chậm rãi nâng bàn tay lên. Trong nhất thời, thạch phù thần bí trong lòng bàn tay hắn chợt tạo ra một vòng hào quang màu trắng. Hào quang ở trước mặt hắn ngưng tụ lại, hóa thành một tia quang mang, mạnh mẽ xé rách loại lực bài xích khủng kiếp kia.

Dát!

Dựa vào uy lực của thạch phù, loại lực bài xích mà các cường giả Tạo Hóa Cảnh đều e ngại kia cũng bị Lâm Độg hóa giải một cách nhẹ nhàng. Sau đó cước bộ hắn từng bước chậm rãi tiến lên.

Và trong khi đang bước đi bên trong cột sáng, ánh sáng trước mắt hắn trở nên mờ ảo. Sau đó Lâm Động chợt nhìn thấy tại khoảng hư vô cách đó không xa, một ngón tay tối đen vô cùng to lớn lẳng lặng đứng sừng sững nơi đó. Một loại ba động khiến cho đầu tóc người khác cũng rung lên, chậm rãi từ trong ngón tay lớn tối đen kia phát tán ra ngoài. Cả hư vô cũng đều bị chấn động phát ra từng vòng gợn sóng nhàn nhạt.

Khoảng hư vô tăm tối, ngón tay lớn màu đen lẳng lặng đứng sừng sững, giống như ngón tay của Ma Thần, lay động trời đất, lộ ra khí tức sát phạt cùng với sự mạnh mẽ vô tận!

Ánh mắt Lâm Động cũng trong chốc lát đã giương mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào ngón tay màu đen đó. Những hoa văn trên ngón tay lớn đó giống như từng thanh lao tù, giam giữ trời đất bên trong. Mỗi một hoa văn đều thể hiện vẻ huyền ảo và tối nghĩa vô cùng.

Loại vũ kỹ này, có thể gọi là kinh thế hãi tục!

- Phù!

Lấy sức hít một hơi lãnh khí, Lâm Động miễn cưỡng áp chế sự kinh hãi cùng cực dâng lên trong lòng, sau đó ánh mắt hắn, dừng lại tại trên chính giữa ngón tay màu đen. Nơi đây có mấy chữ cổ xưa màu đen như mực, bên trong bóng đêm đang phát ra những tia ánh sáng kỳ dị.

- Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ!

Những chữ xưa cổ giản dị, lặng lẽ lóe lên quang mang. Một loại khí phách không lời lặng lẽ lan tỏa bên trong hư vô, tượng trưng cho loại vũ kỹ này đã từng mang theo rất nhiều vinh quang trên mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.