Võ Động Thiên Hà

Chương 43: Tiểu Vũ, Nguyên Lai Nhĩ Chân Đích Thị Cá Thỏ Tử (1) (Tiểu vũ, nguyên lai ngươi thật là một con thỏ)




Theo thân ảnh kia ngồi xếp bằng lên trên cái bồ đoàn đầu tiên, trên toàn bộ quảng trường rộng lớn này cũng rơi vào im lặng. Nhìn những ánh mắt bên dưới không ngừng lóe lên, hiển nhiên tâm tư của không ít người đều đã bắt đầu khởi động.

Lâm Động ngồi trên lưng hổ, từ trên không trung nhìn xuống quảng trường bắt đầu khởi động một ít mạch nước ngầm, cũng không lập tức đi làm chim đầu đàn, thời điểm này thoáng ẩn nhẫn lại một chút có lẽ sẽ tốt hơn.

Không khí yên tĩnh như vậy kéo dài mấy phút đồng hồ, ánh mắt Lâm Động đột nhiên chợt lóe lên, nhìn sang nơi Gia tộc Vương Thị đang chiếm cứ. Ở nơi đó, Vương Viêm bỗng nhiên đứng dậy, thân hình vừa động liền phóng đến cái bồ đoàn thứ hai.

- Hừ, Vương Viêm, dựa vào thực lực của ngươi, muốn chiếm được một ghế chỉ sợ có chút không ổn? Đổi lại là Vương Chung, đại ca ngươi đến đây may ra còn được!

Cử động này của Vương Viêm, lập tức gây ra không ít ánh mắt nhìn chăm chú. Một ít người nhịn không được quát lớn lên. Xem ra, về mặt danh khí thì Vương Viêm so sánh với nhân vật Lâm Lang Thiên kia vẫn có chênh lệch cực kỳ lớn. Đặc biệt khi tiến vào Đại Hoang Cổ Bi, hắn còn mất mặt trước mặt đông người, bị thua trong tay Lâm Động, điều này không thể nghi ngờ là khiến cho danh khí của hắn lại suy giảm xuống không ít.

Nghe được tiếng quát chất vấn này, sắc mặt Vương Viêm cũng nảy lên một chút vẻ phẫn nộ. Hắn luôn tự xưng là nhân vật thiên tài trong Gia tộc, cho dù so ra có chút chênh lệch với Lâm Lang Thiên, nhưng cũng coi như là thiên chi kiêu tử. Nhưng trước mắt bị kẻ khác nghi ngờ và khinh thị như thế, điều này đối với tâm tính cuồng ngạo của hắn mà nói quả thực chính là một loại sỉ nhục lớn.

- Nếu như có người không phục, cứ việc đi ra. Gia tộc Vương Thị ta sẽ nói cho hắn biết, tại sao Vương Viêm lại có tư cách đứng ở nơi đó!

Khi sắc mặt Vương Viêm đang lúc xanh lúc đỏ, Vương Thống cũng chậm rãi đứng dậy, ánh mắt lạnh như băng đảo qua đám người đang xao động này, thanh âm trầm thấp vang lên.

Oanh!

Ngay khi Vương Thống vừa dứt lời, rất nhiều cường giả của Gia tộc Vương Thị ở phía sau, từ trong cơ thể nhất thời bộc phát ra nguyên lực ba động hùng hồn. Thanh thế như thế kia thật ra tương đối không tệ.

Nhìn thấy Gia tộc Vương Thị ỷ vào thế trận như vậy, những kẻ vừa mới xao động kia mới không cam lòng bình thản lại một chút. Dựa vào thực lực của Vương Viêm, muốn chiếm cứ một vị trí quả thật có không ít người không phục. Nhưng thật hiển nhiên, cái mà Vương Viêm nương dựa vào không phải là thực lực của chính bản thân hắn, mà là Gia tộc Vương Thị đứng phía sau lưng hắn.

Nhìn khí thế hùng hồn của đám cường giả Gia tộc Vương Thị, mặc dù vẫn còn một vài người quả thật không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể nuốt trôi những lời phản đối trở lại vào miệng.

- Hừ!

Nhìn thấy tên gia hỏa chướng mắt này cuối cùng cũng rút lui, Vương Viêm lúc này mới hừ lạnh một tiếng, thế nhưng trong lòng vẫn vô cùng khó chịu. Lâm Lang Thiên có thể không bị ai cản trở ngồi xuống ở nơi đó, còn hắn thì phải nương dựa vào sức mạnh của Gia tộc mới có thể. Chênh lệch giữa hai người hầu như trong khoảnh khắc đó lập tức lộ ra.

Cố gắng nhẫn nhịn sự khó chịu trong lòng, thân hình Vương Viêm vừa lóe lên đã rơi xuống phía trên chiếc bồ đoàn thứ hai.

Mà sau khi Vương Viêm ngồi vào vị trí bồ đoàn thứ hai, một màn kế tiếp thé nhưng thật ra lại vô cùng bình thường. Tần Thế của Gia tộc Tần Thị cùng với Hoàng Phủ Tĩnh của Gia tộc Hoàng Phủ, đều nương tựa vào thế lực Gia tộc hùng hồn chống đỡ ở sau lưng, vững vàng chiếm cứ một vị trí.

Cứ như thế, trong mười ghế đã có bốn ghế không ngoài dự kiến đã bị Tứ đại Tông tộc chiếm cứ.

Không lâu sau khi Tứ đại Tông tộc vào ghế, ba đại thế lực hùng mạnh nhất ở quận Đại Hoang, Đại Ma Môn, Âm Khôi Tông và Võ Minh, cũng là đều cử ra ba người Mộ Thiên Thiên, Đằng Lỗi, Võ Từ lên bồ đoàn, không chút khách sáo lại một lần nữa chiếm cứ thêm ba vị trí.

Trong mấy phút ngắn ngủi, mười cái bồ đoàn chỉ vẻn vẹn còn lại có ba cái!

Nhìn ba cái bồ đoàn trống rỗng, bất giác không khí trong toàn trường cũng dần trở nên căng thẳng. Cảm giác này giống như không khí tràn ngập mùi thuốc pháo vậy. Ai cũng đều biết, ba vị trí còn lại này e rằng không có ai dám dễ dàng ngồi lên cả.

Bảy người phía trước, sau lưng đều có thế lực mạnh mẽ chống đỡ, đủ để làm tất cả mọi người kinh sợ. Những thế lực và cường giả kế tiếp đều rất khó có được lực chấn nhiếp như vậy. Cho nên muốn cướp được một vị trí thật không dễ dàng chút nào!

Không khí quái dị nhất thời bao phủ toàn bộ giữa quảng trường. Ước chừng khoảng mười phút sau cũng không có một người bước ra. Nhưng mà, không khí này hiển nhiên không có khả năng kéo dài. Bởi vậy, khi thời gian trôi qua khoảng mười phút, rốt cục cũng có động tĩnh phát ra.

- Ha hả, một khi các vị đã khiêm nhường như thế, cái vị trí thứ tám đó để cho Thanh Mộc Tông ngồi ta đi!

Nghe được tiếng cười đột nhiên vang lên, ánh mắt Lâm Động cũng di chuyển, nhìn sang một vị trí cách đó không xa. Ở nơi đó có một nhóm người từ phía sau chậm rãi đi ra, cuối cùng dừng lại ở trước Tạo Hóa Võ Bi một quãng không xa.

- Là Thanh Mộc Tông! Nghe nói bọn chúng là thế lực của Vương triều Đại Thanh, không ngờ tới lần này cũng chạy đến quận Đại Hoang.

- Thanh Mộc Tông ở Vương triều Đại Thanh coi như là đại thế lực. Cường giả Tạo Khí Cảnh lần này tới ước chừng có đến ba người, tuy rằng lực chấn nhiếp còn kém so với Tứ đại Tông tộc và ba đại thế lực lớn Đại Ma Môn, Âm Khôi Tông, Võ Minh, nhưng cũng cực kỳ không yếu.

- …

Nghe được những thanh âm khe khẽ vang lên chung quanh, trong mắt Lâm Động cũng xẹt qua một chút ý kinh ngạc. Không ngờ rằng mấy tên này lại là đến từ Vương triều Đại Thanh. Nhìn đội hình này, tuy cùng Tứ đại Tông tộc và ba đại thế lực lớn ở quận Đại Hoang cũng có chút chênh lệch, nhưng cũng được xem như là cường hãn. Chẳng qua, hiển nhiên điều này không thể đạt đến mức chấn nhiếp quần hùng.

- Hừ, bảo bối của Vương triều Đại Viêm ta, còn không tới phiên Vương triều Đại Thanh các ngươi đến hưởng thụ!

Đúng như những gì Lâm Động dự tính, không lâu sau khi những người Thanh Mộc Tông xuất hiện, một tiếng quát lạnh đột nhiên vang lên. Chợt tiếng gió truyền ra, hơn mười thân ảnh từ phía sau lướt đến, cuối cùng dừng ở một nơi cách Tạo Hóa Võ Bi không xa.

- Là Sư Quyền Môn của quận Đại Hoang. Hắc hắc, bọn chúng cũng đến đây, lần này có trò vui để xem rồi!

Nhìn những người vừa từ phía sau lướt đến, trên quảng trường nhất thời phát ra từng đợt thanh âm nhốn nháo.

- Sư Quyền Môn!

Ánh mắt Lâm Động nhìn đám nhân mã vừa mới chạy ra đó.

Vị trí dẫn đầu là ba gã nam tử trung niên lưng hổ eo gấu. Hình thể cả ba người đều vô cùng cường tráng, bàn tay rộng lớn. Toàn thân trên dưới đều lộ ra từng luồng khí tức cuồng phong như sư tử. Ba người này, thế nhưng lại có đến hai gã là cường giả Tạo Khí Cảnh tiểu thành. Mà thực lực gã nam tử đứng giữa lại càng mạnh hơn, trực tiếp đạt tới cấp bậc Tạo Khí Cảnh đại thành.

- Quận Đại Hoang quả nhiên là đầm rồng hang hổ, thực lực của Sư Quyền Môn cũng đủ để tranh đua cùng Cổ Kiếm Tông.

Lâm Động âm thầm hít nhẹ một hơi. Thế lực như thế này, nếu đặt ở quận Thiên Đô cũng đủ để trở thành một đại thế lực đỉnh phong, thế nhưng ở tại quận Đại Hoang này lại cũng không thể liệt vào nhóm thế lực hùng mạnh.

- Thì ra là Sư Quyền Môn, các ngươi có ý kiến thì bớt nói lời vô nghĩa đi, xin chỉ giáo!

Nhìn thấy đám người Sư Quyền Môn tiến đến khiêu khích, gã cường giả của Thanh Mộc Tông cũng vô cùng dứt khoát, cười lạnh một tiếng, ôm quyền nói.

Thời điểm này nói cái gì cũng vô dụng, chỉ có bày ra nắm tay đủ lớn của bản thân mới có thể thành công chiếm cứ một vị trí trên kia.

- Hừ!

Thấy thế, ba gã cường giả Sư Quyền Môn cũng hừ lạnh một tiếng, cùng lúc bước một từng bước. Nguyên lực hùng hồn nhất thời dâng tràn ra, cũng không có chút lời vô nghĩa, trực tiếp oanh ra một quyền.

- Rống!

Nguyên lực cường đại lan tràn ra, trực tiếp ngưng tụ lại thành một con sư tử khổng lồ cao lớn hơn mười trượng ở trước mặt ba người. Một quyền phong vô cùng cương mãnh, nhanh giống như một luồng gió lốc, sắc bén lan tràn ra!

Nhìn công kích sắc bén như vậy, sắc mặt không ít người ở đây nhất thời thay đổi, Sư Quyền Môn này đồng dạng cũng vô cùng dứt khoát lưu loát, vừa ra tay liền xuất ra sát chiêu chân chính, hoàn toàn không có chút dự định lưu tình hay giao hữu gì cả.

- Ha ha, cũng tốt, hôm nay để Thanh Mộc Tông ta đến lĩnh giáo Đại Khiếu Sư Quyền của quý môn rốt cuộc có bao nhiêu cường đại!

Nhìn con sư tử nguyên lực mang theo quyền phong cương mãnh đầy trời lướt đến, gã cường giả của Thanh Mộc Tông cũng cười to một tiếng. Ngay sau đó lại có thêm ba gã cường giả đồng dạng là áo bào xanh bước đi ra. Nguyên lực màu xanh gào thét bùng nổ, trực tiếp ở giữa không trung ngưng tụ lại thành một cây thanh mộc nguyên lực cực kỳ to lớn. Hơn nữa, bên dưới cây thanh mộc kia còn có vô số rễ cây chỉa ra. Cuối cùng cây thanh mộc kia gào thét, dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, hung hăng oanh lên trên con sư tử nguyên lực kia.

Phanh!

Nguyên lực cuồng bạo nháy mắt không ngừng dâng tràn ra. Ánh mắt của Lâm Động cũng chăm chú tập trung vào chỗ va chạm giữa hai bên. Ngay sau đó trong mắt hắn đột nhiên xẹt qua một tia kinh dị. Bởi vì hắn phát hiện ra, ngay khi vừa tiếp xúc với nhau, vô số rễ cây dưới gốc cây thanh mộc, không ngờ đã trực tiếp ngăn chặn con sư tử nguyên lực kia lại.

Hơn nữa, phần rễ cây của nó phảng phất như có năng lực phân giải nguyên lực kỳ dị, ngay khi ngăn chặn, con sư tử nguyên lực vốn dĩ đang tràn ngập khí thế cương mãnh, đột nhiên bắt đầu nhanh chóng tiêu tán đi. Thời gian mấy giây ngắn ngủi, thế công sắc bén của Sư Quyền Môn đều đã bị đám người Thanh Mộc Tông hoàn toàn hóa giải. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Đăng đăng!

Thế công bị phá giải, ba gã cường giả của Sư Quyền Môn cũng bị chấn lui hai bước, sắc mặt âm trầm bất định. Hiển nhiên lần giao phong này là bọn hắn thua.

- Đa tạ, đa tạ!

Đánh tan ba gã cường giả của Sư Quyền Môn, đám cường giả Thanh Mộc Tông chắp tay cười nói. Ở Vương triều Đại Thanh, thực lực của Thanh Mộc Tông bọn chúng vốn một chút cũng không hề yếu so với thế lực của Đại Ma Môn. Chẳng qua hiện tại ở đâu bọn chúng cũng là người từ xa đến, không thể mạnh mẽ chống lại với mấy địa đầu xà ở địa phương. Nhưng chặn đánh những thế lực như là Sư Quyền Môn này, thật ra cũng không thành vấn đề.

Trên toàn quảng trường các cường giả đứng chung quanh thấy ngay cả Sư Quyền Môn cũng bị đánh cho tan tác, trong lúc nhất thời cũng không ai nói gì. Thực lực mà Thanh Mộc Tông bày ra cũng đủ cường hãn, tuy rằng không cường hãn như là Tứ đại Tông tộc, khiến kẻ khác không dám nghi ngờ, nhưng cũng đủ khiến cho mọi người thấy rằng, bọn chúng cũng không phải là quả hồng mềm gì, muốn đến ngăn cản thì cần phải xuất ra thực lực chân chính!

- Nếu các bằng hữu khác đối với chúng ta không có ý kiến gì, như vậy cái vị trí thứ tám này sẽ do Thanh Mộc Tông ta chiếm vậy!

Nhìn thấy không có ai ra mặt khiêu chiến nữa, gã trung niên áo xanh cũng khẽ mỉm cười, hướng về tứ phương ôm quyền một cái. Sau đó thân hình vừa động đã lướt lên trên bồ đoàn, chiếm cứ cái bồ đoàn thứ tám.

Mà cứ như vậy, trên thạch đài chỉ còn lại có hai vị trí trống!

Nhìn hai vị trí trống kia, ánh mắt không ít người đều nhất thời lóe ra. Cơ hội hiện tại đã càng ngày càng ít…

- Tên kia hẳn cũng nên ra tay rồi.

Trong bầu không khí căng thẳng ngập trời này, Mộ Thiên Thiên đang ngồi trên thạch đài, ánh mắt khẽ chợt lóe lên, thì thào lẩm bẩm.

Khi Mộ Thiên Thiên còn đang nói thầm trong miệng, bên phía Gia tộc Lâm Thị, cặp mắt đẹp của Lâm Khả Nhi cũng đang tròn mắt tập trung vào Lâm Động phiêu phù giữa không trung. Dựa vào hiểu biết của nàng về Lâm Động, hắn tất nhiên cũng sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để trở nên cường hãn hơn. Nhưng trước mắt Lâm Động đã đắc tội với không ít cường giả, nếu như hắn muốn chiếm cứ một một vị trí trên đó, thì sự ngăn trở mà hắn gặp phải, đám người Thanh Mộc Tông kia còn lâu mới có thể sánh bằng!

- Phù!

Trong khi nhiều ánh mắt đang âm thầm nhìn chăm chú, Lâm Động vốn đang ngồi xếp bằng phía trên lưng hổ cũng chậm rãi phun ra một ngụm bạch khí, bỗng nhiên đứng dậy. Thân thể hắn khẽ động, liền đã xuất hiện ở phía trước Tạo Hóa Võ Bi. Bàn tay nắm chặt lại, Thiên Lân Cổ Kích nhất thời hiện ra. Cổ kích vút ngang một cái, một đạo khí tức sắc bén giống như ngàn vạn ánh đao đột nhiên bùng nổ!

- Cái vị trí thứ chín này, Lâm Động ta nhất định phải lấy được, nếu có người nào không phục, cứ việc ra tay!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.