Vô Địch Hắc Quyền

Chương 790: Ác đấu trong rừng rậm




Sáu người tiểu đội Dương An dĩ nhiên đã tiến vào hàng ngũ cường giả đỉnh cấp bên liên minh Quang Minh, nhưng nếu lấy lực sáu người so sánh với đại quân hơn mười vạn thì vẫn rất nhỏ bé, có điều nếu cỗ lực lượng nhỏ bé nhưng mạnh mẽ này dùng đúng chỗ, thì cũng đủ để xoay chuyển cục diện trên chiến trường.

Ví dụ như Dương An đánh lén giết đi cường giả đứng đầu của quân địch, khiến so sánh lực lượng cường giả đỉnh cấp bên Quang Minh vượt trên liên minh Hắc Ám, còn có Phá Nha đánh lén vào phía sau quân địch, khiến cho Ám vu không thể trị liệu cho đồng bạn phía trước của mình...

Có thể phạm vi ảnh hưởng ban đầu của sáu người rất nhỏ, nhưng ưu điểm chính là phạm vi dần dần mở rộng hơn.

Sau khi có mấy cường giả bên liên minh Hắc Ám bị Dương An đánh lén mà tử nạn, những người khác đều dần đề phòng, bắt đầu co cụm lại gần nhau, không cùng các cường giả bên liên minh Quang Minh so đấu nữa.

Nhưng lúc này ưu thế đã dần nghiêng về phía liên minh Quang Minh, nhân lúc một pháo hủy diệt ban nãy vẫn còn khiến người chơi bên liên minh Hắc Ám bị kinh sợ, đại quân người chơi bên liên minh Quang Minh cực thịnh, đã đánh cho liên quân Hắc Ám liên tục lui về sau.

Mà thành viên của Hắc Ám Thị Huyết chiến minh cùng Kinh Lôi chiến minh cũng rất toàn lực chém giết người chơi bên liên quân Hắc Ám, không chút giả tạo. Cảnh này khiến rất nhiều người kinh ngạc, không ai hiểu được hai người đứng đầu của hai liên minh này đang suy nghĩ gì trong đầu.

Liên tục chém giết hai tiếng, liên quân Quang Minh ước chừng tổn hao hai mươi vạn người, chém giết hơn năm mươi vạn người bên liên quân Hắc Ám, từ đó liên minh Hắc Ám đã phải rút lui.

Lần này liên quân Quang Minh xem như đại thắng, ngoại trừ những người đã chết quá lâu không thể hồi sinh, thì đa số những người chết khác đều được mục sư hồi sinh tại chỗ, cũng không tổn thất quá nhiều, hơn nữa là bên chiến thắng sẽ có quyền lợi được quét dọn chiến trường.

Chiến trường mãi mãi là nơi đem lại lợi ích cực kỳ phong phú, người chơi đối phương bị đánh chết ít nhất sẽ rơi ra hai kiện trang bị, sau khi chiến đấu kết thúc, trên mặt đất để lại hơn trăm vạn kiện trang bị đủ loại.

Liên quân Quang Minh đã thỏa thuận tốt từ sớm, phạm vị thu dọn riêng biệt cho từng thế lực khác nhau. Vào lúc này, nhóm thế lực chiến minh gia tộc cùng nhóm thế lực do người chơi bình thường tạo thành đã hiện rõ sự khác biệt. Bên chiến minh gia tộc đều chỉ định rõ ràng nhân viên thu dọn chiến trường, còn bên nhóm người chơi tự do vì thiếu sự thống nhất mà xuất hiện hỗn loạn, thậm chí còn xuất hiện tình trạng tranh cướp.

Chiến đấu tạm ngừng, sáu người Dương An từ sớm đã lui về một góc yên tĩnh nghỉ ngơi hồi phục, bọn hắn cũng không tham gia thu dọn chiến trường, bởi vì trong quá trình giết địch, bọn hắn đã thuận tay đem những trang bị tốt thu vào, lúc này trên người bọn hắn đều đã chất đầy trang bị các cấp.

- Wow, thật là mệt, nhưng hai giờ chém giết này thu nhập còn nhiều hơn mấy buổi tối chúng ta giết Boss đó!

Pháp Lỗ Địch vừa nói vừa đem hơn ba trăm kiện trang bị kiếm được thả trên mặt đất.

Những người khác cũng dồn dập lấy những thứ mình lấy được ra tiến hành thống kê, tức thời đám trang bị màu sắc khác nhau như một tòa núi nhỏ phát ra đủ loại ánh sáng, bởi vì không gian mang theo có hạn, lúc cầm lấy trang bị thì chỉ tuyển những loại trang bị có thuộc tính phẩm cấp hoàng kim trở lên.

Trong sáu người thì trang bị mà Dương An và hai anh em Quang Phong Ám Luân thu thập được có phẩm chất tốt nhất. Hai anh em họ đều chọn 5x làm mục tiêu, mà loại cấp bậc này đều thuộc dạng cường giả, cho nên trang bị mà họ rơi ra cũng thuộc hàng thượng phẩm.

Nhưng nổi trội hơn cả vẫn là Dương An, trang bị hắn đem ra kém nhất cũng là phẩm cấp ám kim, còn có hơn mười kiện trang bị truyền thuyết, ngay cả cấp sử thi cũng có hai cái, một cái là của Bố Lan Đặc, còn một cái là từ một cường giả 5x khác rơi ra.

- Hô hô hô, thu hoạch tốt như vậy, nếu mỗi ngày đều có Quang - Ám đại chiến thì tốt quá!

Pháp Lỗ Địch cầm một kiện trang bị lên nhìn, vẻ mặt vui mừng nói. Thu hoạch như vậy so ra còn nhiều hơn Thần Chi Thí Luyện Tràng nữa.

- Hèn gì nhiều người chơi thích tham gia hỗn chiến như vậy!

Ám Luân nói:

- Chiến trường là nơi nguy hiểm nhất, đồng thời cũng là nơi đem lại nhiều lợi ích nhất, trước đây tôi và Quang Phong từng tham gia chiến trường Chính Tà vài ngày, thu hoạch cũng không kém, nhưng không duy trì được lâu, chiến trường thật sự rất nguy hiểm.

Dương An gật đầu nói:

- Quả thật là vậy, chẳng qua thế giới này không có an toàn tuyệt đối, hãy hưởng thụ ngày hôm nay, hưởng thụ trò chơi, hưởng thụ tình hữu nghị của sáu người chúng ta đi.

- Đúng, sáu người chúng ta còn phải sợ cái gì chứ, Hắc Phong thành không phải cũng bị chúng ta bảy lần giết vào bảy lần giết ra đó sao.

Pháp Lỗ Địch vẫn luôn luôn lạc quan mạnh miệng như thế.

Sáu người bọn hắn, có người còn chưa từng gặp nhau ngoài đời, thậm chí chân dung ngoài đời cũng chưa từng nhìn thấy, nhưng tình hữu nghị giữa họ là chân thật, mặc dù chưa trải qua mấy thời gian, nhưng cũng đủ để sáu người họ trở thành huynh đệ sinh tử. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Sáu người cùng động tay, đem gần hai ngàn kiện trang bị phân chia đại khái theo phẩm chất, trong đó có rất ít món có thể khiến họ để mắt đến. Trừ một ít trang bị đặc thù ra, trên người sáu người họ bây giờ đều là trang bị cấp truyền thuyết và sử thi, có thể khiến họ để mắt đến thực sự không nhiều lắm.

Sau khi được những người khác đồng ý, Dương An đặc biệt chọn ra một đám trang bị cực phẩm tặng cho đám Thiên Hành, mặc dù bây giờ đã có tiểu đội của mình, nhưng Dương An vẫn không quên ngày xưa mấy người Thiên Hành đã dẫn mình theo, đưa vài món trang bị cũng chỉ là tỏ chút lòng mà thôi.

Lát sau, Dương An đã nhắn tin cho Tế Vũ, muốn nàng dẫn theo vài người đến đây giao dịch. Trước đến giờ bọn hắn đều bán trang bị cho Tế Vũ, bây giờ cũng chẳng thèm về thành, mà trực tiếp giao dịch tại chỗ.

Rất nhanh, Tế Vũ đã dẫn theo hơn mười người chơi đến, nhìn thấy đống trang bị cao cấp chất thành ngọn núi nhỏ, mười mấy người chơi cũng hoảng sợ.

- Mọi người xác thực không phải là đi ăn cướp về đó chứ?

Tế Vũ kinh ngạc hỏi.

- Cũng gần như thế!

Đám người Dương An cười cười nói, đám trang bị này từ một khía cạnh khác mà nói thì đúng là đi cướp về thật!

Bởi vì muốn xem xét đánh giá thuộc tính từng loại trang bị, cho nên hơn mười người chơi mất hơn bốn mươi phút mới làm xong công tác thống kê. Những người này đều được Tế Vũ dặn dò trước, cho nên khi đánh giá cũng rất công bằng.

- Chị sẽ lấy trang bị đi, nhưng lần giao dịch này tiền quá nhiều, cho nên phải đợi đến ban ngày mới có thể trả hết tiền cho cậu được.

Tế Vũ nói.

- Không thành vấn đề!

Dương An cười nói, bọn họ làm ăn với nhau đã quen, hơn nữa cũng tin tưởng thái độ làm người của Tế Vũ.

Mặc dù giá cả trang bị bây giờ đều hạ thấp, nhưng phẩm cấp đám trang bị của nhóm Dương An lần này đều rất cao, hơn nữa số lượng rất lớn, nên vẫn là một giao dịch rất lớn. Tất nhiên, số tiền này là sáu người chia đều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.