Võ Đạo Bá Chủ

Chương 42: Nguyên Hi thần quân




Khúc Mịch lệnh cho Vương Nhân Phủ đọc bản khẩu cung cho mọi người một lần, anh ta bán tính bán nghi nhưng vẫn tuân mệnh.

Nhân chứng là bảo vệ của một tòa cao ốc. Đêm Thái Dũng bị giết, có nhìn thấy Lưu Uyển Như đi vào đi ra, thời điểm rời đi lúc mười hai giờ đêm.

Thời gian Thái Dũng tử vong vào khoảng tám giờ tối, nên Lưu Uyển Như coi như được loại khỏi đối tượng tình nghi.

Lời khai của nhân chứng không có bất cứ sơ hở gì. Vương Nhân Phủ vừa nhủ thầm trong lòng vừa đọc lớn: “Bà Lệ thường đến đây tập gym. Ngày nào cũng mặc quần áo rất sang trọng quý phải, tất cả mọi bảo vệ ở đây đều biết bà ấy, nhưng người giàu thì ai thèm để ý bọn chúng tôi.

Hôm đó, bà Lệ đến đây lúc bảy giờ tối, trong lúc đậu xe có ầm ĩ với một người đàn ông một lúc. Thật ra bên trong vẫn còn chỗ đậu xe nhưng khá vắng. Bà Lệ dù sao cũng là đàn bà con gái, nửa đêm nửa hôm đến khu vắng vẻ đó cũng sợ. Hơn nữa mấy người có tiền đều lập dị, tôi làm việc ở đó nhiều nên quen rồi.

Tôi ra nói với bà ta có thể đậu xe ngay trước cửa phòng bảo vệ, vốn dĩ nơi đó là khu vực của nhân viên. Lúc ra về bà Lệ rất cảm kích, còn bo cho tôi một trăm đồng. Bà Lệ vừa rời đi là có đồng nghiệp đến thay ca nên lúc đó là đúng mười hai giờ khuya.”

Tất cả mọi người chăm chú lắng nghe, đặc biệt là Lục Ly: “Anh bảo vệ nói ngày thường Lưu Uyển Như không hề chú ý đến bọn họ, nhưng hôm đó vì có được chỗ đậu xe đã cho anh ta một trăm tệ.”

“Coi ra … anh đã tìm ra được điểm mấu chốt”, Khúc Mịch khẽ nở nụ cười: “Cô ta cố ý gây sự để gây sự chú ý của bảo vệ. Lúc đi về còn cho thêm tiền bo, tạo nên một chứng cứ vắng mặt hoàn hảo. Tôi qua tòa nhà đó, phía sau có con đường nhỏ, từ đó đến nhà Thái Dũng chỉ mất mười phút.

Tôi cũng kiểm tra camera ở khu vực đó, Lưu Uyển Như lúc đi vào mang theo chiếc túi du lịch khá lớn, trong đó khẳng định là quần áo cô ta gây án. Dĩ nhiên, khả năng bây giờ đã bị hủy thi diệt tích.

Cô ta đi vào từ cổng chính tòa cao ốc, làm bộ như đến phòng tập gym, thế nhưng sau đó từ cổng sau bỏ đi. Bốn tiếng đủ thời gian hoàn thành kế hoạch mưu sát.

Tôi đã điều tra, huấn luyện viên phòng tập khai có nhìn Lưu Uyển Như vào phòng tập, nhưng không cần nhờ huấn luyện viên, muốn tự mình luyện tập một lát. Sau đó đến lầu trên tập yoga.

Huấn luyện viên đang tập cho người khác nên không để ý cô ta có ở đó hay không. Tuy nhiên tôi biết chắc cô ta không lên đó! Đó chỉ là cái cớ để huấn luyện viên không chú ý!”

“Thái Dũng cởi trần, bị nhát dao đâm sau lưng.” Tăng Dĩ Nhu nghi hoặc: “Hắn không hề đề phòng, không lẽ quan hệ của hắn và Lưu Uyển Như thân mật hơn chúng ta nghĩ?”

“Bọn họ không những có quan hệ thân mật mà có khả năng có lợi ích chung. Hơn nữa với bộ dạng yếu đuối của mình, người ta lại càng buông lỏng cảnh giác Lưu Uyển Như. Nói gì thì nói, muốn đứng vững được ở nhà họ Lệ, không mạnh mẽ là không được!” Khúc Mịch phân tích tiếp cho mọi người.

“Lợi ích chung?” Trong thâm tâm của Lục Ly không muốn thừa nhận, nhưng tất cả những manh mối đều chỉ ra được sự thật này: “Lưu Uyển Như và Thái Dũng cấu kết giết Lệ Kiến Thiên, sau đó giả dạng thân phận đưa thi thể của Lệ Kiến Thiên đến nhà hỏa táng. Lệ Kiến Thiên biến thành tro, thần không biết, quỷ không hay.

Cô ta lại giết Thái Dũng, đem con dao có dấu vân tay của Lệ Kiến Thiên đã được chuẩn bị sẵn đặt tại hiện trường vụ án, đánh lừa chúng ta. Chúng ta cứ dựa vào những manh mối tại hiện trường cho rằng Lệ Kiến Thiên giết người, đào thoát; sau thời gian dài không tìm được Lệ Kiến Thiên, vụ án sẽ chìm vào quên lãng.”

“Tại sao cô ta giết Lệ Kiến Thiên? Lệ Kiến Thiên và Thái Dũng là tình nhân, tại sao Thái Dũng lại có thể cấu kết với cô ta? Đội trưởng Khúc, tôi cho rằng phải bắt ngay Lưu Uyển Như!” Vương Nhân Phủ kích động.

“Không!” Khúc Mịch phủ quyết, “Tất cả đều chỉ mới là suy đoán của tôi, không có chứng cứ xác thực. Nếu bây giờ bắt người sẽ đánh rắn động cỏ. Lưu Uyển Như khó đối phó hơn mọi người nghĩ.”

“Vậy bây giờ nêu làm gì?” Mạnh Triết hỏi.

“Bí mật điều tra!” Khúc Mịch ra lệnh: “Hách Minh, cậu đi thăm dò chuyện phá sản của cha mẹ Lưu Uyển Như, nếu được tốt nhất tìm cách liên lạc với ba mẹ cô ta xem bọn họ nói thế nào. Lục Ly anh đi thăm dò việc đứa con đã mất của Lưu Uyển Như.”

“Đội trưởng Khúc, anh hoài nghi cái chết của vợ chồng Lệ Trường Phong cũng có quan hệ với Lưu Uyển Như?”

Sắc mặt Lục Ly cực kỳ khó coi, nhưng sự thật anh ta không cách nào phản bác; tuy nhiên từ sâu trong nội tâm anh ta không thể chấp nhận được điều này. Trong ký ức của anh ta, Lưu Uyển Như là một cô gái ngây thơ, luôn nghĩ đến người khác. Là một người con gái yếu đuối, hay khóc nhè.

Chỉ mới ba năm thôi, làm sao có thể khiến cô ta biến thành một người phụ nữ giết người không chớp mắt?

“Hà Ngọc Phượng sau khi chết còn bị cưỡng bức, cho dù Lưu Uyển Như là thủ phạm chính, nhưng nhất định sẽ có tòng phạm. DNA của Thái Dũng không phù hợp, nghĩa là còn một người nữa ở phía sau. Người này có phải là đồng minh của Lưu Uyển Như.” Nói xong Mạnh Triết ngừng lại một chút: “Chân tướng có thể khiến chúng ta mở mang tầm mắt!”

Vốn dĩ là hung thủ giết người đào thoát, bây giờ Lệ Kiến Thiên lại bi thiêu thành tro, còn chuyện gì là không thể xảy ra? Vụ án nhà họ Lệ không thể dựa theo lối suy đoán thông thường. Không chỉ có mình Mạnh Triết mà hầu như tất cả mọi người có mặt đều có cùng suy nghĩ.

Bọn họ theo lệnh của Khúc Mịch bí mật điều tra. Lưu Uyển Như ra viện thì ở nhà dưỡng bệnh, không phát hiện bất kỳ điều gì bất thường.

Ba ngày sau, kết quả mẫu máu tại hiện trường phòng trọ đã có, chứng thực đúng là thuộc về Lệ Kiến Thiên! Kết quả nằm trong dự liệu của mọi người, thế nhưng ai nấy đều thán phục Khúc Mịch không dứt.

Hách Minh cùng đồng nghiệp hỏi thăm những người dân sống quanh căn nhà trọ, nhưng không có manh mối. Chủ nhà cho biết ông ta chỉ biết người thuê nhà là Thái Dũng. Không có bất cứ việc gì liên quan đến Lưu Uyển Như, cô ta đã dọn dẹp rất sạch sẽ.

Anh cảnh sát phụ trách theo dõi Lưu Uyển Như có tin tức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.