Vợ Chồng Đồng Lòng

Chương 11: Tầng 11 địa ngục




Đừng quên, trong tay Lục Thiếu Hoa có mạng lưới tình báo phủ khắp toàn cầu, mặc dù nói tìm một người như mò kim đáy biển, nhưng nếu chỉ rõ ranh giới, lại là vận động viên bóng đá, đã thu nhỏ được rất nhiều phạm vi tìm kiếm, khả năng tìm thấy là rất lớn, gần như là 100%.

Cũng chính vì sự có mặt của mạng tình báo Hồ Gầm, Lục Thiếu Hoa mới không sợ không tìm được người, bảo mạng tìm kiếm của đội MU ngừng lại, hắn tự phái người đi tìm, đợi tìm được rồi, Lục Thiếu Hoa sẽ lại để cho MU phái người của đội bóng làm thuyết khách, sau đó kí hợp đồng trở thành một thành viên của đội MU.

Nói đi cũng phải nói lại, tìm người suy cho cùng cũng cần thời gian, Lục Thiếu Hoa cũng không vội, cũng không gọi điện cho Lý Chí Kiệt ngay mà đợi phía đội bóng fax tên cầu thủ qua.

Từ đầu đến cuối, nhân viên mà Tập đoàn Phượng hoàng phái đến không hề báo cáo cho Lục Thiếu Hoa tên các cầu thủ không tìm thấy, có thể nói là Lục Thiếu Hoa như bị bịt hai mắt, không biết cái gì, chỉ có thể đợi fax mà thôi.

Nếu không phải là do Lục Thiếu Hoa yêu cầu thì nhân viên bên đó đã báo cáo trực tiếp qua điện thoại rồi, chỉ có điều Lục Thiếu Hoa ngăn lại, hắn muốn dữ liệu tên của các cầu thủ đã được triệu tập vào MU và các cầu thủ chưa tìm thấy được chỉnh lý thành một file hoàn chỉnh rồi gửi qua fax.

Fax từ nước ngoài luôn cần thời gian, Lục Thiếu Hoa đợi hai mươi phút sau, máy fax trên bàn mới có phản ứng, lấy giấy, cho vào máy fax, sau đó in ra, một việc rất đơn giản.

Sau khi xem xong file được fax qua, Lục Thiếu Hoa thở phảo nhẹ nhõm, nguyên nhân rất đơn giản, các cầu thủ không tìm thấy đó đều không phải là cầu thủ chủ chốt, ví dụ như Christiano Ronaldo, Messi, Kaka thì đều đã ở trong danh sách đã triệu tập vào đội bóng.

Cho dù là Christiano Ronaldo hay là Kaka, hoặc là Messi, trong tương lai thành tích của họ đều đạt đến đỉnh cao, là các cầu thủ bắt buộc phải triệu tập vào đội bóng, hiện giờ bọn họ đã thuộc về đội MU rồi, thử hỏi sao Lục Thiếu Hoa không thở phảo nhẹ nhõm.

Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa vừa thở phào xong lại thở dài một tiếng, lần này là vì Ribery, đây là một cầu thủ tiền đạo, mặc dù không đạt được giải thưởng quả bóng vàng châu Âu và cầu thủ xuất sắc nhất năm, nhưng sức tấn công của cậu ta rất cao, trong tương lai, tên cậu ta ở nước Pháp sẽ chỉ đứng sau Zidane.

Cầu thủ này không tìm được, đây chính là nguyên nhân Lục Thiếu Hoa thở dài, nhưng cũng không sao, Lục Thiếu Hoa biết, hoàn cánh gia đình Ribery rất nghèo, khi còn trẻ cậu không thể không vừa đi làm thêm vừa đá nghiệp dư, vẫn luôn được một câu lạc bộ của Pháp rất coi trọng, sau này mới được vào đội bóng quyền thế như Bayern, và nổi tiếng khắp châu Âu.

Nhìn bề ngoài, những thông tin này chẳng có ích gì, nhưng nếu giao những thông tin này vào tay Lý Chí Kiệt, tin rằng không bao lâu, Lý Chí Kiệt có thể tìm được Ribery. Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa tin là Lý Chí Kiệt có thể tìm được.

Đã vậy rồi thì Lục Thiếu Hoa còn gì phải lo nữa, đem thông tin của các cầu thủ đã tìm được và chưa tìm được in cả ra thành một tập tài liệu, rồi fax qua châu Phi, sau đó gọi điện cho Lý Chí Kiệt, dặn dò một hồi, chuyện này coi như là đã kết thúc.

Nhưng Lục Thiếu Hoa không biết, Lý Chí Kiệt thực ra là một người hâm mộ bóng đá, nói đến việc Lý Chí Kiệt là một người hâm mộ bóng đá thì không thể không nhắc đến vợ anh ta, vợ anh ta là một người Pháp điển hình, nhiệt tình lan tỏa làm cho cô rất say mê bóng đá.

Cũng có lẽ là Lý Chí Kiệt chịu ảnh hưởng của vợ anh ta, mấy năm trước cũng say mê bóng đá, hơn nữa rất thích đội Pháp, còn sùng bái Zidane, người được mệnh danh là nhà nghệ thuật trên sân cỏ.

Giờ thì tốt rồi, Lục Thiếu Hoa mua lại đội MU, lại định mua Zidane, Lý Chí Kiệt đương nhiên vui không gì bằng, lúc Lục Thiếu Hoa gọi điện cho anh ta, Lý Chí Kiệt mở miệng ra là yêu cầu sau khi mua Zidane, ở sân nhà của MU phải giữ cho anh ta một phòng riêng, khi nào anh ta có thời gian sẽ qua Anh để xem bóng đá.

Một phòng riêng trị giá không ít tiền, nhưng đó là đối với người ngoài mà nói, đối với Lục Thiếu Hoa, một phòng riêng không đáng giá, hơn nữa Lục Thiếu Hoa lại là ông chủ của đội MU, hắn ta cũng không thiệt đi đâu, nhiều nhất là ít đi tiền của một phòng riêng mà thôi.

- Haha

Sau khi Lý Chí Kiệt được Lục Thiếu Hoa đồng ý, cười ha hả, ngừng một lúc rồi lại quay về chủ đề chính, nói

- Trong danh sách em gửi qua có một người là người Pháp, có thể nhờ họ bên nhà vợ anh giúp đỡ, họ là người bản địa, tìm người vừa nhanh vừa tiện.

Lý Chí Kiệt nghĩ, họ bên nhà vợ anh ta đã được không ít lợi ích, ví dụ như thời kỳ cơn bão tài chính tiền tệ ở châu Á, nhờ có tin tức của Lục Thiếu Hoa mà tránh không gia nhập vào thị trường tài chính tiền tệ của Hồng Kông, tránh được tổn thất, lẽ ra phải cảm ơn Lục Thiếu Hoa.

Nhưng bọn họ thì sao? Cho đến bây giờ thì chưa có chút biểu hiện gì, làm Lý Chí Kiệt hơi ngại, bây giờ đã có cơ hội, cũng là lúc bọn họ phải trả ơn, tìm chút việc cho họ làm cũng coi như là đáp lại ân tình của người ta.

Ở Hồng Kông đương nhiên là Lục Thiếu Hoa không thể biết được suy nghĩ của Lý Chí Kiệt, nhưng cho dù có biết, Lục Thiếu Hoa cũng không thể nói gì, nhiều nhất cũng chỉ là cười mà nói

- Anh sắp xếp là được rồi, à, người trong danh sách bắt buộc phải tìm ra, những người đó là tương lai của MU, không thể để mất được.

- Bảo đảm là sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà.

Lý Chí Kiệt nói

Sau khi đã lo xong việc tìm cầu thủ, Lục Thiếu Hoa lại vùi đầu vào công việc, thấm thoát đã qua hai tiếng, đã là bốn giờ chiều, nếu không có người gõ cửa kéo Lục Thiếu Hoa về thực tại, Lục Thiếu Hoa vẫn còn tiếp tục làm việc.

- Mời vào

Lục Thiếu Hoa hô một tiếng, cũng không nhìn chằm chằm vào đống văn bản trên bàn nữa mà châm một điếu thuốc, mắt hướng về phía cửa, nhìn xem rốt cuộc là ai đến.

Không có gì bất ngờ, người đến là người quen của Lục Thiếu Hoa, cũng là một trong số ít những sếp của Tập đoàn Phượng Hoàng, là Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh, còn một người nữa rất ít khi xuất hiện ở Tập đoàn Phượng Hoàng là Lý Tông Ân.

Ba sếp lớn của Tập đoàn Tài chính Phượng Hoàng, không sai, bọn họ chính là ba sếp lớn của Tập đoàn Tài chính Phượng Hoàng, hôm nay bọn họ cùng xuất hiện tại phòng làm việc của Lục Thiếu Hoa, có thể thấy Lục Thiếu Hoa đang ấp ủ một kế hoạch hành động rất lớn.

Lục Thiếu Hoa thấy bọn Lưu Minh Chương đến rồi thì mới vỗ vỗ trán, có chút bất đắc dĩ, đúng vậy, Lục Thiếu Hoa rất bất đắc dĩ, vì hắn gần như quên mất là mấy người Lưu Minh Chương là do mình gọi đến, nếu không phải là bọn họ đến tìm thì Lục Thiếu Hoa cũng quên luôn chuyện chính mình gọi bọn họ đến rồi.

Giờ thì tốt rồi, mấy người Lưu Minh Chương đến, Lục Thiếu Hoa cũng nhớ lại rồi, chỉ vào ghế sofa bên cạnh ra hiệu cho bọn họ ngồi xuống, Lục Thiếu Hoa mới từ ghế đứng dậy, cũng ngồi vào sofa.

- Hôm nay gọi các anh đến là vì chuyện của Wal-Mart.

Câu nói đầu tiên của Lục Thiếu Hoa đã đi thẳng vào chủ đề, sau đó mới nói

- Các anh cũng nên biết, khu siêu thị Phượng Hoàng đầu tiên của Hồng Kông đã khai trương rồi, chẳng bao lâu sẽ đi vào nề nếp, sau khi đã tích lũy được đủ kinh nghiệm, chúng ta sẽ chính thức tiến quân vào thị trường bán lẻ quốc tế.

Nói đến đây, Lục Thiếu Hoa cố tình ngừng một lúc, nhìn ba người Lưu Minh Chương rồi mới nói tiếp

- Trong quãng thời gian chúng ta tích lũy kinh nghiệm này, cũng chính là lúc mua lại Wal-Mart, trong thời gian này các anh phải mua lại cổ phần của Wal-Mart, dù là có được quyền khống chế cổ phiếu hay là mua được trên 40%, đây là nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành.

Giọng điệu của Lục Thiếu Hoa rất kiên quyết, có chút yếu tố không thể cưỡng lại và không được thất bại, từ lời nói của Lục Thiếu Hoa còn có thể mơ hồ nhận thấy một thông tin khác, đại ý là phải mua bằng mọi giá.

Lưu Minh Chương rõ ràng là hiểu ý của Lục Thiếu Hoa, tuy nhiên việc như thế này không thể đem ra đùa được, cho dù Lưu Minh Chương đã hiểu ý của Lục Thiếu Hoa cũng phải xác nhận lại

- Không tiếc bất cứ giá nào sao?

- Đúng thế, bằng bất cứ giá nào.

Nói xong, Lục Thiếu Hoa ngừng một lúc, nói thêm một câu

- Nếu cần thì em có thể bảo người phối hợp với các anh, có phải dùng đến vũ lực cũng phải hoàn thành nhiệm vụ.

Cái gì? Dùng đến vũ lực?

Bọn Lưu Minh Chương biết là binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm hùng mạnh nhất thế giới là do Lục Thiếu Hoa xây dựng nên, nói thẳng ra thì binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm hùng mạnh chính là của Lục Thiếu Hoa, nếu Lục Thiếu Hoa dùng đến vũ lực thì liệu có dùng đến binh đoàn Hổ Gầm không?

Nếu Lục Thiếu Hoa dùng đến binh đoàn Hổ Gầm thì sự việc đúng là trở nên nghiêm trọng hơn, gia tộc Walden bị diệt vong là điều đương nhiên.

- Cầu nguyện thôi, cầu nguyện cho gia tộc Walden.

Lưu Minh Chương thầm nhủ trong lòng.

Tuy nhiên, đừng thấy Lưu Minh Chương nhìn có vẻ rất nho nhã, đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, thật ra trong con người anh ta là một trái tim hiếu chiến, theo lời của Lưu Minh Chương mà nói thì là: bất độc bất anh hùng.

- Anh sẽ cố gắng mua lại tập đoàn Wal-Mart mà không phải dùng đến vũ lực, anh cũng không dám bảo đảm, nếu như dùng cách hòa bình không thể mua lại được thì anh sẽ nói cho em biết.

Lưu Minh Chương nói.

- Được.

Lục Thiếu Hoa gật đầu nói.

Thật ra Lục Thiếu Hoa cũng không muốn phải thường xuyên dùng vũ lực để giải quyết mọi vấn đề nan giải, nếu như có thể dùng giải pháp hòa bình mà giải quyết vấn đề thì Lục Thiếu Hoa rất vui lòng, còn về vũ lực, đó là chiêu cuối cùng của Lục Thiếu Hoa, cũng là con át chủ bài cuối cùng của hắn.

- Được rồi, muốn hút thuốc thì tự lấy đi, em thấy nước bọt của anh chảy cả ra rồi kìa.

Lục Thiếu Hoa lắc đầu cười, nhìn Lưu Minh Chương nói.

Bình thường gần như là Lưu Minh Chương không hút thuốc, cũng không phải là anh ta không hút mà là vợ anh ta không cho anh ta hút, lâu dần cũng cai luôn, nhưng trước đó ít lâu, sau khi hút thuốc mà Lục Thiếu Hoa vẫn hút, anh ta mê luôn, thỉnh thoảng cũng hút trộm vài điếu.

Khi biết là Lục Thiếu Hoa đã nói xong những chuyện cần nói rồi, Lưu Minh Chương liền nhìn chằm chằm vào bao thuốc Lục Thiếu Hoa để trên bàn, cái vẻ tham lam đó đến một đứa trẻ ba tuổi cũng nhận ra, đừng nói là người tinh nhanh như Lục Thiếu Hoa.

- Ha ha

Lưu Minh Chương cười ha hả nói

- Vậy thì anh không khách sáo nữa.

- Lấy đi.

Lục Thiếu Hoa nói.

Theo lệnh của Lục Thiếu Hoa, hoạt động mua lại Wal-Mart bắt đầu, do Lưu Minh Chương chủ trì, Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân cùng phối hợp, chia thành ba luồng tiền càn quét cổ phiếu trên thị trường của Wal-Mart.

Nói đi cũng phải nói lại, bọn Lưu Minh Chương càn quét ra sao, Lục Thiếu Hoa không biết, bởi vì từ đầu đến cuối Lục Thiếu Hoa không quan tâm chuyện ở bên đó, sau khi đã sắp xếp xong chuyện mua lại Wal-Mart thì lại bắt đầu ngay việc khác.

Bên Anh, vấn đề Lục Thiếu Hoa quan tâm nhất không phải là đội MU mà là kết quả mà đoàn khảo sát đưa ra.

Lục Thiếu Hoa nói được là làm được, chuyện hắn đồng ý với Tổng thống Anh, hắn sẽ làm được, hai ngày sau khi hắn quay về Hồng Kông, một đoàn khảo sát gồm mười ba người đã tiến về Anh để tiến hành khảo sát.

Nháy mắt đã qua hơn chục ngày, đội ngũ đi Anh khảo sát cũng sắp trở về, mà khi bọn họ trở về cũng là lúc đưa ra báo cáo, Lục Thiếu Hoa đương nhiên sắp phải bắt đầu nghiên cứu kết quả.

Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Lục Thiếu Hoa không có thời gian để quan tâm đến Wal-Mart.

Theo kết quả báo cáo của đoàn khảo sát, kinh tế của Anh đích thực là rất phát triển, ngành bán lẻ cũng không có đầu sỏ, gần như là các công ty bán lẻ rời rạc, mặc dù Carrefour và Wal-Mart cũng có chi nhánh tại Anh, nhưng cũng chỉ có một số thành phố có mà thôi, không đầu tư quá nhiều chi nhánh.

Đây chính là cơ hội, Lục Thiếu Hoa nắm bắt cơ hội rất nhanh, nếu việc mua lại Wal-Mart thành công, để Wal-Mart không đối đầu với khu siêu thị Phượng hoàng, vậy thì khu chợ Phượng hoàng có thể chiếm lĩnh cả thị trường Anh cũng không phải là chuyện khó.

Trừ việc điều tra về lĩnh vực bán lẻ, đoàn khảo sát còn đưa ra một đánh giá về đại bộ phận các thành phố của Anh trong tương lai có thể sẽ rất phát triển, đây là theo yêu cầu của Lục Thiếu Hoa mà mới đưa ra đánh giá này.

Sở dĩ cần bản đánh giá này là vì Lục Thiếu Hoa thấy mở các chi nhánh của siêu thị Phượng hoàng ở những nơi phồn hoa cạnh tranh với người khác thì chi bằng mở ở những nơi hiện nay không phải phát triển lắm, nhưng trong tương lai có thể có bước đột phá, như vậy thì có thể buôn bán độc quyền được.

Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng có một yêu cầu, đó là nơi đó phải có một lượng người nhất định, để siêu thị Phượng hoàng mở ra có thể có nguồn khách cố định, tối thiểu có thể kinh doanh hòa vốn, còn về việc kinh doanh bị lỗ thì Lục Thiếu Hoa chưa từng nghĩ đến.

Cũng chính vì thế, Lục Thiếu Hoa mới yêu cầu đoàn khảo sát tiến hành đánh giá một số nơi, tìm ra nơi thích hợp để đầu tư nhất để mở siêu thị Phượng Hoàng chi nhánh tại nước ngoài.

Đã có kết quả, trong bản báo cáo, đoàn khảo sát đưa ra cho Lục Thiếu Hoa mười địa điểm, là kết quả cuối cùng đưa ra dựa theo yêu cầu của Lục Thiếu Hoa. Nếu Lục Thiếu Hoa chấp nhận, chi nhánh siêu thị Phượng Hoàng ở nước ngoài sẽ được mở ở những địa điểm trên bản báo cáo.

Lục Thiếu Hoa rất tin tưởng đoàn khảo sát, cũng xem rất kĩ bản báo cáo chuyên nghiệp của họ, cuối cùng gật đầu vừa lòng, coi như là đã quyết định xong.

Ngay sau đó, Lục Thiếu Hoa còn xem thêm một bản báo cáo về ô tô Anh, loại báo cáo như thế này cũng là do Lục Thiếu Hoa yêu cầu đoàn khảo sát đi Anh bắt buộc phải điều tra.

Giờ báo cáo đã có rồi, kết quả cho thấy, tại Anh, người mua các thương hiệu xe trong nước chiếm đa số, tỉ lệ trên thị trường chiếm gần một nửa, còn lại mới là các thương hiệu xe khác.

Mà ô tô Phượng Hoàng dường như rất được hoan nghênh, trên thị trường chỉ xếp sau thương hiệu ô tô của bản địa, mà thương hiệu ô tô của bản địa là chỉ tất cả các thương hiệu ô tô của Anh chứ không phải là riêng một thương hiệu nào.

Nếu như tính theo tỉ lệ của từng thương hiệu thì ô tô Phượng Hoàng chắc chắn chiếm vị trí số một.

Nếu ô tô Phượng Hoàng được hoan nghênh ở Anh như vậy thì sao Lục Thiếu Hoa không mua lại công ty ô tô Rolls-Royce, rồi rót vốn vào để duy trì thương hiệu Rolls-Royce, để rồi trên cơ sở sẵn có của Rolls-Royce đưa ô tô Phượng Hoàng vào sản xuất, hình thành nơi sản xuất ô tô Phượng Hoàng ở nước ngoài.

Hiển nhiên, cách này rất khả thi, lúc này Lục Thiếu Hoa cũng quyết định luôn, nhưng trước đó, Lục Thiếu Hoa vẫn phải nắm được công ty Rolls-Royce trong tay đã, đợi mua được rồi Lục Thiếu Hoa mới hành động bước tiếp theo.

- Hai…

Lục Thiếu Hoa thở dài, thương hiệu Rolls-Royce quả là hấp dẫn, nhưng Lục Thiếu Hoa có quá nhiều chuyện phải suy nghĩ, ví dụ như suy xét đến toàn bộ Tập đoàn Phượng Hoàng, kết quả đạt được cũng không lạc quan lắm.

Nguyên nhân rất đơn giản, dùng quá nhiều tiền. Thời gian gần đây, Lục Thiếu Hoa quả thật là dùng quá nhiều tiền, mua lại đội MU, lại đang tiến hành mua lại Wal-Mart, lại còn nâng cao sức chiếm lĩnh thị trường của thương hiệu Phượng Hoàng ở nước ngoài, đây đều là những việc phải dùng đến tiền.

Lại thêm chi tiêu của Tập đoàn Phượng Hoàng, điều này khiến cho Lục Thiếu Hoa không thể không suy nghĩ việc có nên mua lại Rolls-Royce hay không, liệu có gây nên việc thiếu hụt tài chính cho Tập đoàn Phượng Hoàng.

Đáp án chắc chắn là có, nếu giờ mà mua công ty Rolls-Royce thì nhất định sẽ khiến cho Tập đoàn Phượng Hoàng bị thiếu vốn.

- Hai…

Lục Thiếu Hoa thở dài, tự nhủ

- Qua một thời gian nữa, đợi một thời gian nữa sẽ ổn cả thôi.

Cũng phải, doanh thu của Tập đoàn Phượng Hoàng lớn hơn chi tiêu và kinh phí đầu tư, hiện nay thiếu vốn là vì thời gian này Lục Thiếu Hoa đầu tư quá nhiều, khiến cho tiền kiếm được đều tiêu hết, không còn thừa nhiều tiền để dùng.

Nếu đợi thêm một thời gian nữa thì tình hình sẽ khác, ít nhất, quyền đại lý sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng có thể thu được món tiền trên một tỷ đô la Mỹ. Không sai, Lục Thiếu Hoa đã định giá như vậy, tính sơ qua, nếu tất cả số đại lý được bán ra hết thì Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ thu được hơn một tỷ đô la Mỹ.

Dùng một tỷ đô la Mỹ để mua lại Rolls-Royce hiển nhiên là thừa, theo giá thị trường hiện nay của công ty Rolls- Royce, nhiều nhất cũng không quá năm trăm triệu đô la Mỹ. Đương nhiên, đây là Lục Thiếu Hoa mới tính sơ qua, cụ thể bao nhiêu thì phải tiến hành điều tra thêm một bước nữa mới xác định được.

- Cho tôi thêm một tháng, sau một tháng nhất định sẽ nắm được công ty Rolls-Royce trong tay.

Lục Thiếu Hoa nghiến răng lẩm bẩm nói.

Quả thật, sau một tháng, quyền đại lý bán hết ra thì trong tay Lục Thiếu Hoa sẽ có hơn một tỷ đô la Mỹ, còn sợ không mua được công ty Rolls-Royce sao?

Huống hồ trong tay Lục Thiếu Hoa vẫn còn 17% cổ phần công ty Shell hoàng gia Hà Lan, nếu như cần dùng gấp, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể bán chỗ cổ phần đó cho hoàng gia Anh, kiếm một số tiền lớn để mua công ty Rolls Royce.

Nếu như vậy thì một tháng mà Lục Thiếu Hoa nói không phải là lời nói hão huyền mà là một sự thất hiển nhiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.