Vỏ Bọc Thiên Thần

Chương 17: Chương 17




Dương Xuyến Xuyến vừa nói, vừa tự cường mà cắn răng!

TMD!

Cái tên Tô Cẩm Lý biến thái này, ngươi đúng là đồ con heo mà!

Thật là cmn đau quá!

Vừa mới nói có một câu, hạ thân đau chẳng khác gì bị xé rách vậy!

Nhưng!

Không sao, hôm nay, nàng không cần phải cùng hắn giải quyết mọi chuyện.

Sau lưng, ngấm ngầm vụng trộm đau thương thôi mà!

Ngay lập tức, dáng điệu của một thiên kim tiểu thư cao ngạo, hiện ra trước mắt.

“ Tô vương gia, ta nói cho ngươi biết, bây giờ ngươi có thể hưu ta!”

“ Chỉ cần ngươi không làm khó Dương gia, ngươi muốn làm mất mặt ta như thế nào, cũng không sao cả!”

“ Hưu ngươi?”

Tô Cẩm Lý thấp giọng cười, ánh mắt phát ra sát ý lạnh lẽo!

Nữ nhân này, thế mà lại dám phản kháng lại hắn, đã vậy còn dám mắng hắn nữa chứ?

Hắn, nhất định sẽ không nhượng bộ với nàng nữa!

“ Dù gì ngươi cũng đã lên giường với bổn vương, bổn vương sao có thể hưu ngươi được chứ?”

“ Bổn vương muốn chịu trách nhiệm với ngươi, bổn vương cho ngươi sự nhân từ, bổn vương vẫn sẽ đưa vị trí Tô vương phi này cho ngươi.”

“ Nhưng bổn vương vẫn không cần ngươi, nên vẫn là nhốt ở chỗ này đi!”

Tô Cẩm Lý híp mắt lại, hưu nàng sao?

Nữ nhân chết tiệt này!

Thế mà vẫn muốn chạy trốn khỏi hắn!

Hắn chắc chắn sẽ không theo ý của nàng, mà là giam giữ nàng chặt! 

Dương Xuyến Xuyến nghe được những lời này, nhẹ nhàng cười lạnh một tiếng, sau đó trong mắt đầy coi thường, quan sát Tô Cẩm Lý từ trên xuống dưới.

Rất lâu sau, mới cong môi lên, mang theo vài phần chê bai mà nói: “ Vương gia, ngài quá là xem trọng bản thân mình rồi!”

“ Ít nhiều thiếu nữ bị ngài thượng qua, không biết trong người đã nhiễm biết bao nhiêu bệnh rồi không chừng!”

“ Mà, bổn tiểu thư, cứ coi như là chơi với chó rồi bị cắn qua một lần đi!”

“ Ta cũng là thành thành thật thật mà gả cho ngài, trải qua mỗi ngày với ngài, ta cũng chịu thiệt biết bao!”

“ Ngài cảm thấy là ta rất hài lòng với hiện trường này sao?”

“ Ngẩng cao đầu sao? Tô vương gia?

“ Nếu như ngài không để ý ta, không sao cả, chỉ cần ngài không sợ mình bị chụp mũ xanh, ta cũng không sao hết.”

“ Tô vương phủ, có ăn có uống lại có địa vị, còn được chơi đùa với nam nhân, đúng là tiện lợi biết bao nha!”

“Vừa đúng ý của ta!”

Dương Xuyến Xuyến nhướng ngướng mày!

Xí, theo như hắn nói, là muốn trói nàng cả đời sao?

Muốn chịu trách nhiệm với nàng?

Cho nàng cái địa vị trống đó?

Hắn tưởng rằng nàng muốn sao?

“ Nữ nhân đáng chết!” Tô Cẩm Lý trực tiếp bắt lấy Dương Xuyến Xuyến.

Hai người cứ thế lõa thể đối mặt nha, không ai phát hiện cả.

Dường như, trong chớp mắt, cảm xúc của hai người họ, như trở về lần đầu quen biết nhau.

Nàng to gan, hắn phẫn nộ.

Thế nhưng, hắn vẫn sẽ không làm khó nàng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.