Vợ À, Xin Em Đừng Rời Xa Anh

Chương 12




Trong lòng ta cười khổ. Ở trong tay ngươi so với cái chết có khác biệt gì chứ? Cái xác không hồn so với thi thể có tốt hơn được bao nhiêu đâu?!

Giữa chúng ta căng thẳng không được bao lâu, nửa giờ sau, một nam nhân mang theo y dược đến.

Lâm Hạo hướng hắn gật đầu, chỉ vào ta nói: “Hảo hảo kiểm tra hắn!”

Nằm ổn định trên giường, người nọ hỏi ta một ít tình hình. Sau khi nhẹ nhàng ấn ấn mấy chỗ trên người ta rồi nói với Lâm Hạo đang đứng một bên: “Căn cứ vào lời hắn nói thì khả năng là bệnh bao tử không cao lắm, còn xác xuất bị tổn thương là rất nhỏ. Ngày mai đến ta kiểm tra một chút là có thể loại trừ. Căn cứ ca bệnh của hắn trước kia cùng triệu chứng bây giờ…… Xem ra cùng với thể chất đặc thù, khả năng mang thai tính ra là lớn nhất!” Thoáng kinh ngạc trong tích tắc, bác sĩ kia nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh.

Ca bệnh trước kia?! Ta trừng mắt với hắn, Lâm Hạo cho hắn biết ca bệnh của ta, như vậy hắn cũng biết ta… biết ta…… Môi dưới truyền đến vị máu. Trong vô thức, ta cắn nát lớp da mỏng.

Người nọ cảm nhận được ánh mắt của ta, nói với ta: “Ngài không cần lo lắng, ta là bác sĩ riêng của Lâm tiên sinh, sẽ không nói với người thứ hai. Lâm tiên sinh nói cho ta biết cũng là để về sau thuận tiện khám bệnh.”

Lâm Hạo nâng tay chặn lời hắn, nói: “Ta muốn biết rốt cuộc có phải hay không!”

“Trong điện thoại, ngài không nói rõ triệu chứng của hắn, cho nên ta cơ bản chỉ mang theo thuốc, không chuẩn bị giấy thử hay thứ gì khác. Muốn an toàn, ngày mai đi kiểm tra là có thể biết!”

Tuy rằng biết chắc sẽ không có đáp án thứ hai, bác sĩ kia vẫn không cho câu trả lời thuyết phục lập tức. Cho dù là phụ nữ, sau khi có kết quả kiểm tra cũng không thể khẳng định 100%, huống chi bên cạnh lại là loại ‘nam nhân’ đặc biệt.

“Ngươi hôm nay nghỉ ngơi ở phòng khách. Sáng mai đưa hắn đi kiểm tra!” Lâm Hạo quyết đoán nói.

Bác sĩ kia ngơ ngác một lúc, sau đó lập tức gật đầu: “Được!”

Ta đứng lên muốn xuống giường, Lâm Hạo nói: “Đứng lên làm gì? Mấy ngày nay ta chưa hề ôm ngươi, chắc hẳn ngươi cũng rất cơ khát rồi a!” Nói xong liền đặt mông ngồi lên đùi ta.

Trọng lượng của Lâm Hạo không hề nhẹ. Ta chợt bị sức nặng y áp lên, trên đùi một trận đau nhức. May mắn là chân vốn đặt trên giường, bằng không nhất định sẽ bị gãy.

Trong bụng có khả năng có hài tử, một khi ý thức được điều này, lập tức sẽ không vì lí do gì mà vẫn chú ý đến nó…… Giờ phút này trên đùi đau nhức, khiến ta vô thức sờ lên bụng……

Lâm Hạo để ý động tác này của ta, ánh mắt lạnh lẽo: “Sao vậy? Đau bụng? Ta xoa cho ngươi!”

Ta lắc đầu liên tục. Lâm Hạo sao có thể hảo tâm xoa bụng cho ta, đặt biệt trong thời điểm y phẫn nộ như vậy.

Hai cổ tay bị Lâm Hạo túm lấy trói buộc ở trên đầu. Bụng căng thẳng co rút. Bàn tay lớn của Lâm Hạo lập tức đặt lên trên, ấn thật mạnh vào tận trong da thịt.

“Ụa……” Ta cắn chặt răng, muốn nôn ra……

Lâm Hạo nghiêng đầu ta sang một bên, lãnh ngôn nói: “Muốn nôn thì nôn đi……”

Hoàn đệ cửu thập nhất chương.

¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.