Vợ à! Em Quậy Đủ Chưa?

Chương 18: Giáo y




- Đây là loại thánh khí gì vậy? Thật không tệ đấy.

Bá Vương há miệng cười lớn, nói:

- Ta biết ngay chủ nhân chắc chắn sẽ có cách giải quyết mà.

Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nói:

- Bá Vương, đây không phải là thánh khí mà là một kiện linh khí Hoàng Kim Cảnh mà thôi.

- Cái gì? Linh khí sao?

Vẻ mặt Bá Vương khó tin, những người còn lại cũng dùng ánh mắt không thể tin được nhìn tới.

Địa Hành long cấp Bán Thần này vô cùng cường đại, hơn nữa dường như trên người còn ẩn giấu bí mật gì đó, có thể lấy lực lượng thổ hệ của bản thân, phóng ra lĩnh vực hắc ám vô cùng hùng mạnh.

Ở bên trong khu vực này, tất cả mọi người đều bị kịch độc ăn mòn. Ngay cả là lĩnh vực Hàn Băng cùng lĩnh vực của Bá Vương thương cũng phải chịu ảnh hưởng rất lớn.

Quả thật nguồn lực lượng này cường đại tới mức không thể tưởng tượng được.

Nhưng sau khi Doanh Thừa Phong phóng đồ vật này ra, hiển nhiên đó chính là hốt thuốc đúng bệnh, trong chớp mắt đã xua tan được lĩnh vực hắc ám của đối phương.

Đây chính là lĩnh vực của cường giả cấp Bán Thần đấy. Ngay cả lĩnh vực Hàn Băng và lĩnh vực huyết sắc cũng không thể làm được việc này, không ngờ một linh khí nho nhỏ lại có thể.

Trong lúc nhất thời, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, đều cảm thấy như giật mình tỉnh dậy từ trong giấc mộng.

Doanh Thừa Phong khẽ sờ lên mũi. Nói thật, ngay cả bản thân hắn cũng không thể tưởng được, không ngờ Hắc Chướng Kỳ được giấu ở trên người đã lâu này lại có diệu dụng như thế.

Phải biết rằng lúc này hắn đã thăng tiến tước vị, kẻ thù gặp phải cũng thăng cấp theo, thậm chí còn từng gặp vài vị cường giả Bán Thần.

Cho nên trên cơ bản, một đồ vật chỉ đạt tới Hoàng Kim Cảnh như Hắc Chướng Kỳ đã mất đi sức chiến đấu từ lâu rồi. Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến hắn chưa từng đem vật ấy ra đối địch.

Nhưng giờ khắc này, trang bị gần như bị bỏ đi như vậy lại phát ra công hiệu cường đại như thế, điều này khiến hắn cực kỳ vui mừng.

- Vù vù vù...

Từng tiếng cờ xí mãnh rít lên mãnh liệt, mỗi một lần mặt cờ kia lăn lộn, đều khiến cho hư không chấn động một trận. Từ trong lĩnh vực hắc ám phóng ra luồng độc tố mãnh liệt, không ngừng ăn mòn mọi thứ xung quanh. Nhưng một khi những độc tố này chạm phải Hắc Chướng Kỳ, liền lập tức bị nó hút sạch vào.

Dường như đồ vật trời sinh này chính là khắc tinh của lĩnh vực hắc ám. Cho dù lực lượng hắc ám khổng lồ tới cỡ nào, nó cũng đều vui vẻ đón nhận.

Doanh Thừa Phong tròn mắt líu lưỡi nhìn tới, cơ mặt hơi co quắp. Hắn khẽ thì thào:

- Không có khả năng, điều này không đúng khoa học.

Tuy Hắc Chướng Kỳ hùng mạnh, nhưng nói cho cùng, nó cũng chỉ là một kiện linh khí Hoàng Kim Cảnh mà thôi.

Trang bị này so sánh với lĩnh vực của cấp Bán Thần giống như bùn đất trên mặt đất so với vầng thái dương trên bầu trời, quả thật sự chênh lệch này không thể tính bằng lẽ thường.

Cho dù linh khí này có thể hấp thu lực lượng hắc ám, nhưng linh khí vẫn là linh khí, luôn có một cực hạn đấy.

Nhưng lúc này, Hắc Chướng Kỳ đang bảo vệ bọn họ, hấp thu thỏa thích lực lượng hắc ám, lại cũng không hề có dấu hiện muốn nổ tung. Hơn nữa, từ bên trong Hắc Chướng Kỳ, mơ hồ truyền đến từng trận gào thét.

Đây là tiếng kêu của đám quỷ binh ẩn thân trong không gian Hắc Chướng Kỳ. Tiếng kêu của chúng cực kỳ thê lương, như thể nhóm quỷ binh đó đang phải chịu đựng sự đau khổ cực lớn.

Doanh Thừa Phong do dự một chút, rốt cuộc cũng cẩn thận phóng ra một tia ý niệm tinh thần đi ra ngoài thăm dò.

Đám ý niệm tinh thần này giống như một con chuột nhát gan, sau khi quay xung quanh Hắc Chướng Kỳ nửa ngày mới dám từ từ tiến vào. Nhưng trong tích tắc tiến vào trong Hắc Chướng Kỳ, Doanh Thừa Phong lập tức cảm nhận được một nguồn hàn ý mãnh liệt, lạnh lẽo tới cực điểm.

Tuy nhiên, sau khi nguồn hàn ý này cảm nhận được ý niệm tinh thần của Doanh Thừa Phong, nó chẳng những không công kích, ngược lại còn nhường đường để cho Doanh Thừa Phong tùy ý thăm dò nơi đây.

Doanh Thừa Phong hơi động lòng, chắc hẳn nguồn hàn ý này có được là do sau khi Hắc Chướng Kỳ hấp thu lực lượng hắc ám, đã ngưng tụ thành sức mạnh đặc thù.

Ý niệm tinh thần vẫn tiếp tục thăm dò. Sau một lát, rốt cuộc hắn đã biết được hết thẩy mọi chuyện phát sinh ở bên trong Hắc Chướng Kỳ.

Có rất nhiều quỷ binh cư trú ở trong này, trong đó có hai vị Binh Vương Tử Kim Cảnh.

Nhưng lúc này, tất cả các nhóm quỷ binh đã đều biến mất, ngay cả một đám không gian bên trong Hắc Chướng Kỳ cũng tiêu tan không còn.

Lúc này, ở bên trong Hắc Chướng Kỳ là một đám hỗn độn, tràn ngập trong nó là màn sương mù màu đen nồng đậm. Dường như màn sương mù này có sinh mạng và trí tuệ, không ngừng phát ra những tiếng kêu kỳ quái thê lương.

Ở bên ngoài Hắc Chướng Kỳ, Doanh Thừa Phong đã mở hai mắt ra, vẻ mặt hắn trở nên hơi cổ quái.

Hai đầu Binh Vương và toàn bộ quỷ binh đã biến mất. Mà ở bên trong Hắc Chướng Kỳ lại xảy ra biến hóa long trời lở đất, làm cho người ra không rõ rốt cuộc là đã xảy ra biến hóa gì.

- Két két….

Đột nhiên, một tiếng kêu bén nhọn chói tai vang lên bên tai mọi người.

Sau đó, một cơn gió khổng lồ bỗng xuất hiện. Tiếng xé gió gào thét chói tai, khiến người ta đinh tai nhức óc.

Những tiếng gầm rú liên tiếp vang lên trong mảnh lĩnh vực màu đen này. Hắc Chướng Kỳ bao quanh mọi người đang bay phấp phới, dường như nó có thể bị cơn gió này thổi lên trên khoảng không bất cứ lúc nào.

- Thời Không Vương và Địa Hành long đã giao chiến…

Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:

- Tất cả mọi người phải cẩn thận đề phòng.

- Vâng.

Tất cả mọi người đều lên tiếng ứng thị, gương mặt cũng trở nên ngưng trọng.

Không ai biết được, sau khi Nại Đắc Nhã Tư phóng ra lĩnh vực hắc ám, hung cầm thượng cổ kia đã thi triển ra chiêu thức gì.

Giữa hai vị cường giả siêu cấp này đã nổ ra một trận chiến đấu mãnh liệt.

Đây mới thật sự là cuộc chiến của cường giả cấp Bán Thần, trình độ của bọn hắn không thể hiểu được đấy.

Tuy nhiên, điều khiến đám Doanh Thừa Phong cảm thấy kinh ngạc chính là, tuy biểu hiện của đầu hung cầm thượng cổ kia vô cùng cứng rắn, mạnh mẽ, nhưng bọn họ lại không thể cảm nhận được lĩnh vực của nó.

Ở bên trong khu vực này vẫn là lĩnh vực hắc ám. Ngoài lĩnh vực Hàn Băng và lĩnh vực huyết sắc của Bá Vương có thể chống cự được một phần bên ngoài ra, không ai có thể cảm nhận được sức mạnh cường đại của nó.

Nhưng nếu nói Thời Không Vương không phải là cường giả Bán Thần, mọi người chắc chắn sẽ không tin.

Có thể làm cho Nại Đắc Nhã Tư lo sợ và kiêng kị như thế, ít nhất cũng là cường giả đạt tới trình độ tương tự. Chỉ có điều, thực lực của đầu hung cầm thượng cổ này sâu xa khó hiểu, đã không phải là cái mà bọn hắn có thể suy đoán được.

Lúc này, đám người Doanh Thừa Phong vừa cẩn thận đề phòng lại vừa âm thầm cầu nguyện.

Thời Không Vương nhất định phải thắng, nếu không e rằng chuyện hôm nay rất khó trôi qua.

- Uỳnh…

Đột nhiên, từ phía trên bọn hắn chợt phát ra một tiếng nổ long trời lở đất.

Ngay sau đó, bọn hắn cảm nhận được lực lượng lĩnh vực hắc ám kịch độc vốn áp chế bên người bỗng bắt đầu nhanh chóng biến mất.

Mọi người nhìn nhau, trong ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Lĩnh vực của Nại Đắc Nhã Tư đã biến mất. Chứng tỏ là nó đã thua trận, bị hung cầm thượng cổ đuổi đi rồi.

Không gian trước mắt đám người Doanh Thừa Phong khôi phục bình thường. Hắc Chướng Kỳ cuốn một cái, lập tức hút hết đám sương mù màu đen chưa hoàn toàn tiêu tan vào trong.

Sau đó, nó hóa thành một lá cờ nhỏ, lặng lặng rơi vào trong tay Doanh Thừa Phong.

Chỉ là giờ phút này, ánh mặt mọi người nhìn tới Hắc Chướng Kỳ đã không còn vẻ coi thường nữa.

Trải qua biến cố lần này, chắc hẳn chỉ có người ngu ngốc hơn cả ngu ngốc mới coi trang bị này như một kiện linh khí bình thường.

Doanh Thừa Phong chần chờ cầm Hắc Chướng Kỳ nửa ngày, sau đó ý niệm tinh thần của hắn mới lại tiến vào trong đó.

Dường như là bởi vì hấp thu quá nhiều lực lượng hắc áp, cho nên không gian trong Hắc Chướng Kỳ tràn ngập màn sương đen kia. Nhưng lúc này, chúng không hề lăn lộn hay kêu gào gì.

Không gian trong này yên tĩnh đến quỷ dị, khiến cho người ta phải sởn tóc gáy.

Doanh Thừa Phong lại đưa ý niệm tinh thần đi thăm dò ở chỗ sâu hơn, thậm chí còn chạm tới phần trung tâm của màn sương đen hỗn độn kia.

Trong tích tắc ý niệm tinh thần tiếp xúc với màn sương đen, Doanh Thừa Phong chợt có cảm giác.

- Thịch thịch thịch…

Đây là tiếng tim đập nhanh, âm thanh này kiên cường mà có lực.

Dường như ẩn chứa ở bên trong mảnh hỗn độn này là một sinh mạng cực kỳ hùng mạnh

- Chủ nhân, rốt cuộc là vật gì vậy?

Bá Vương do dự hỏi.

Doanh Thừa Phong tỉnh lại, liền thu hồi ý niệm tinh thần, cười khổ nói:

- Ta cũng không biết.

Trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy rằng, giờ phút này, chắc chắn ở bên trong Hắc Chướng Kỳ có cái gì đó không bình thường.

Chỉ là trước khi thứ này xuất thế, Doanh Thừa Phong cũng không dám khinh suất nói ra điều gì.

- A, đầu hung cầm kia đâu rồi?

Kim Cương Vương đã biến lại thành hình người. Sau khi nhìn đông ngó tây nửa ngày, nó nghi ngờ lên tiếng hỏi.

Khấu Minh đứng thẳng hai vai, nói:

- Kim Cương huynh, ta đã sớm cảm ứng, trong phạm vi này chắc chắn không có bóng dáng của hai vị cường giả siêu cấp kia.

Kim Cương Vương trợn trừng đôi mắt lớn, hỏi lại:

- Ý ngươi là Nại Đắc Nhã Tư đã bị hung cầm thượng cổ đuổi đi sao?

- Có lẽ là như vậy.

Khấu Minh liên tục gật đầu, nói:

- Nếu không phải như thế thì lĩnh vực kịch độc này sẽ không dễ dàng tiêu tan đâu.

Nghĩ tới lĩnh vực quỷ dị hùng mạnh này, Khấu Minh liền cảm thấy rét run.

Nếu không phải Doanh đại sư thả ra kiện linh khí cổ quái kia, e rằng bọn hắn đã sớm bị lĩnh vực kịch độc kia ăn mòn rồi.

- Phì, đuổi đi cái gì.

Một tiếng nói lớn đột ngột vang lên trong hư không.

- Con cá chạch kia đã bị ta làm thịt rồi.

Trong hư không bỗng nứt ra một khe hở, sau đó, thân thể cao lớn của Thời Không Vương linh hoạt bay ra.

Hung cầm thượng cổ khủng bố này xoay vài cái ở giữa không trung, sau đó mới rơi xuống mặt đất.

Ánh mắt của mọi người đều chăm chú nhìn vào cặp móng vuốt sắc bén của nó. Ở trong này, thân thể của khổng lồ của Nại Đắc Nhã Tư đã bị xé thành hai nửa, vô số máu huyết từ hư không rơi xuống mặt đất.

Mà càng làm cho người kinh hãi chính là trên người đầu cự long này đã không còn nửa chút khí tức sinh mệnh.

Gặp phải hung cầm thượng cổ Thời Không Vương này, coi như Long tộc cấp Bán Thần hùng mạnh gặp phải vận rủi rồi. Cho dù nó đã phóng ra quân bài bảo mệnh cuối cùng là lĩnh vực hắc ám thì cuối cùng cũng khó lòng thoát chết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.