Vợ à! Em Quậy Đủ Chưa?

Chương 17: Dối trá




- Hít…

Một tiếng hít vào một hơi khí lạnh vang lên từ trong miệng Doanh Thừa Phong và Khấu Minh.

Hung cầm thượng cổ thật ra là một loại không rõ tên. Phàm là một loài chim khổng lồ có niên đại quá xa xôi từng xông ra ngoài, đều được gọi bằng tên như vậy.

Cho nên, thật ra thực lực giữa những hung cầm thượng cổ có sự cách biệt một trời một vực.

Nói chung, mặc dù hầu hết hung cầm thượng cổ đều có thanh danh hiển hách, nhưng ở trước mặt Long tộc lại cũng trở nên bình thường mà thôi.

Long tộc hùng mạnh tuyệt đối không thua kém hung cầm thượng cổ đấy.

Chỉ có điều, trong số những hung cầm thượng cổ lại có một số vị cường đại nhất.

Từng con hung cầm đó đều là cường giả tuyệt đại trời sinh, hơn nữa còn là con cưng được trời đất yêu tha thiết.

Mà hung cầm được gọi là Thời Không Vương lại chính là một vị nổi bật trong số đó.

Loại hung cầm này trời sinh đã am hiểu cách không chế thời gian và không gian, không sinh vật nào có thể so sánh được với chúng ở hai phương diện này. Kinh khủng hơn, loại hung cầm trời sinh này còn có sở thích bắt giết Long tộc.

Bởi vì ở trong mắt chúng, cường giả Long tộc chính là món ăn ngon nhất trên thế giới.

Vì sở thích ăn uống của mình mà coi cường giả Long tộc là con mồi, loại hung cầm này quả thật là vô cùng đáng sợ.

Tuy nhiên, trong sử thư của Quang Minh thánh giáo đã ghi lại, loại hung cầm hùng mạnh này có số lượng cực kỳ ít ỏi. Cho dù là ở lúc toàn thịnh, số lượng của chúng trong toàn bộ Thánh vực cũng sẽ không vượt qua một trăm.

Tới nay, loại hung cầm hàng đầu này cũng gần như bị người quên lãng rồi.

Nếu không phải Nại Đắc Nhã Tư nói ra tên này, bọn họ căn bản không thể tưởng tượng được, đầu hung cầm đứng phía sau này không ngờ chính là một vị cường giả đáng sợ như thế.

Chưa nói tới hai thuộc tính kinh khủng thời gian và không gian kia, chỉ nói về thức ăn của loại sinh vật này chính là Long tộc, như vậy cũng đủ để biết nó hùng mạnh tới mức nào.

Con chim lớn màu đen lạnh lùng nhìn Địa Hành long, nói:

- Cá chạch nhỏ có nhãn lực không tệ. Ha ha, gặp được ta, coi như ngươi xui xẻo.

Trong lúc cười khúc khích, đôi cách kia lóe lên một cái, trong chớp mắt thân thể cao lớn của hung cầm lập tức biến mất.

Ở trong hoàn cảnh đặc thù của Long tộc luyện ngục như vậy mà vẫn có thể vận dụng lực lượng không gian đến trình độ này, trước nay cũng chỉ có cường giả Long tộc có mang mật thuật trên người mà thôi.

Nhưng lúc này, ở trong không gian đã được phong tỏa của Long tộc, Thời Không Vương giống như một đứa trẻ tùy ý vui đùa trong nhà, căn bản là không hề bị ảnh hưởng.

Cho nên, nó dễ dàng phá vỡ không gian, trong giây lát đã đi tới phía sau Địa Hành long.

- Grào…

Nại Đắc Nhã Tư rống lên một tiếng, thân hình chớp động liên tục. Phù văn trên thân nó lưu chuyển, trong chớp mắt cũng trốn vào trong không gian.

Hai sinh vật hình thể thật lớn này giống như có ước hẹn với nhau là cùng trốn vào không gian.

Đám người Doanh Thừa Phong liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ biết rõ cường giả cấp bậc này giao chiến, chính mình căn bản là không thể phát ra nổi tác dụng gì quá lớn.

Cường giả Đại Công Tước và Bán Thân chênh lệch nhau rất lớn, tuyệt đối không thể hình dung đấy.

Chênh lệch này giống như trời và đất, là khác nhau về bản chất. Nếu trên người của Doanh Thừa Phong không có thêm hai kiện Bán Thần Khí, ngay cả tư cách chống cự hắn cũng không có.

- Uỳnh…

Đột nhiên, chỗ hư không cách bọn họ mấy trăm trượng bỗng nổ ầm một tiếng.

Thân thể Địa Hành long Nại Đắc Nhã Tư chợt ngã ra ngoài. Lúc này, trên người Địa Hành Long có rất nhiều vết thương chồng chất, cả thân thể bị bao trùm bởi máu tươi.

Tuy tốc độ của Địa Hành long khá đáng sợ, nhưng chẳng biết vì sao vết thương trên người nó kia lại rất khó khép lại, dường như có cái gì đó ngăn cản việc chữa trị trên miệng vết thương.

Đôi mắt của Doanh Thừa Phong sáng ngời, hắn nhẹ nhàng vỗ bên hông một cái.

Khí linh Bá Vương Thượng lập tức hiểu ra, liền dốc sức khuyết tán lĩnh vực màu máu của mình ra ngoài.

Trong nháy mắt, máu tươi trên người Nại Đắc Nhã Tư bắt đầu chảy nhanh ra ngoài, tốc độ máu chảy nhanh hơn trước gấp mấy lần.

Hơn nữa, hễ là phần máu tươi rời khỏi thân thể hắn, đều lập tức biến thành một phần sương máu, khiến lĩnh vực huyết sắc càng thêm hùng mạnh.

- Xoẹt…

Lại là một cái bóng xé rách không gian, chợt lóe lên ở trước mặt bọn họ.

Hung cầm thượng cổ thu đôi cánh lại, ngạo nghễ nói:

- Đã biết rõ ta là Thời Không Vương mà vẫn còn muốn so đấu lực không gian với ta. Hừ, cá chạch bây giờ đều trở nên ngu xuẩn như vậy sao?

Nại Đắc Nhã Tư tức giận đến không thở được, nhưng nó vẫn kiềm chế tâm thần, quay đầu kích bắn một luồng khí tức về phía Doanh Thừa Phong.

Uy hiếp lớn nhất đối với nó lúc này chính là lĩnh vực màu đỏ tràn ngập quanh người kia.

Nếu không thể phá vỡ lĩnh vực này, như vậy e rằng trên người nó sẽ không còn giọt máu nào.

Thời Không Vương ngẩn ra, trong đôi mắt lập tức hiện lên một tia giận dữ:

- Cá chạch nhỏ to gan, dám phân tâm, thật sự là không biết sống chết.

Ánh mắt của nó quét ngang, trong hư không lập tức dâng lên một nguồn lực lượng kỳ dị.

Tảng đá lớn do Nại Đắc Nhã Tư phóng ra đột nhiên di chuyển chậm lại. Tuy nó vẫn đang bay nhưng tốc độ này quả thật là làm cho người ta không dám khen ngợi đấy.

Giống như là một cái máy bay chiến đấu tốc độ siêu âm bỗng nhiên biến thành xe đạp. Tuy nó vẫn còn đang bay trên không trung nhưng lực uy hiếp đã giảm tới mức thấp nhất rồi.

Người khổng lồ Kim Cương tiến lên một bước rồi vươn bàn tay khổng lồ ra, nhẹ nhàng đập vào tảng đá lớn. Ngay sau đó, khối đá lớn lập tức biến mất, nó hóa thành một nguồn năng lượng cường đại, nhanh chóng tiến vào trong thân thể người khổng lồ Kim Cương.

Ở trong mắt con cưng đất trời người khổng lồ Kim Cương này, hòn đá trí mạng đối với người khác kia lại là vật đại bổ cho nó. Nó còn ước con Địa Hành long kia sẽ thở ra thêm vài lần nữa.

Đương nhiên, nếu như Thời Không Vương không dùng năng lực đặc biệt khiến tốc độ hòn đá chậm lại, vậy nó cũng không thể dễ dàng ngăn trở hòn đá công kích như thế. Tuy hòn đá này chưa chắc sẽ đánh chết đám người Doanh Thừa Phong, nhưng chắc chắn không thể tránh khỏi cảnh gà bay chó sủa.

- Grào…

Nại Đắc Nhã Tư trợn tròn mắt, trong lòng hoảng sợ tới tột cùng.

Năng lực mạnh nhất của Thời Không Vương chính là khả năng nắm trong tay thời gian và không gian. Bất kỳ một loại nào trong hai loại năng lực này cũng đều cực kỳ khủng bố, vậy mà loài hung cầm thượng cổ này lại có đủ cả hai, đủ để thấy sức chiến đấu của nó kinh khủng tới mức nào.

Mà trong truyền thuyết, bất cứ con mồi nào bị bọn nó nhìn chằm chằm vào, kết cục chỉ có một, là vận mệnh tiêu tan mà thôi.

Giờ phút này, nó đã cảm nhận được rõ ràng loại cảm giác sợ hãi và bất đắc dĩ này.

Nó muốn dừng việc công kích và nhanh chóng xoay người chạy trốn, nhưng Thời Không Vương đang nhìn chăm chú ở bên người. Cho dù nó là cường giả Long tộc cấp Bán Thần, nhưng lại không hề tin tưởng bản thân có thể chạy đi tìm đường sống từ tay con hung cầm khủng bố này.

Mà càng khiến nó mệt mỏi hơn chính là dưới sự can thiệp của Thời Không Vương, nó thậm chí còn không thể đánh chết một ít dị tộc cấp Đại Công Tước.

Bị đả kích liên tiếp, nó cảm thấy giờ phút này cực kỳ nguy cơ.

Vì thế, sau khi gầm lên giận dữ, từng mảnh lân giáp trên người nó dựng thẳng lên, một nguồn lực lượng quỷ dị từ bên dưới lân giáp của nó bỗng tràn ra ngoài.

Ngay sau đó, trọng lực lĩnh vực xung quanh cơ thể nó lập tức biến mất, thay vào đó là một mảnh lĩnh vực mờ nhạt màu đen.

Mảnh lĩnh vực này vừa tràn ra, trong lòng mọi người đều cảm thấy hơi lành lạnh.

Bởi vì ẩn chứa trong lĩnh vực này đã không phải là loại trọng lực có thể đè ép người nữa, mà là một lực lượng hắc ám âm độc.

Toàn bộ không gian đều bị đám màu đen ảm đạm này thay thế. Hơi thở nồng đậm trong lĩnh vực màu đen này khiến lòng người cảm thấy kinh hãi.

Ánh mắt của Doanh Thừa Phong khẽ nhúc nhích. Hắn cúi đầu nhìn xuống tay, chẳng biết từ lúc nào trên cánh tay hắn đã nổi lên một lớp da gà, hơn nữa, lớp da gà này lại có màu đen khiến hắn kinh tâm động phách.

- Không tốt, là độc lĩnh vực.

Tiếng kêu của Khấu Minh bén nhọn phá vỡ hư không. Sau đó, từ trên người Khấu Minh phát ra một luồng sáng rực rỡ.

Đây là lực lượng Quang Minh, có thể khắc chế tất cả lực hắc ám trên thế giới.

Lực lượng quang minh đối lập với lực lượng hắc ám. Nếu một bên đặc biệt hùng mạnh hơn đối phương, như vậy có thể nghiền ép đối phương hiệu quả.

Lực Quang Minh của Khấu Minh vừa phóng ra, thế như chẻ tre, trong giây lát đã đuổi đi lực lượng hắc ám quanh người. Nhưng chỉ một lát sau, đại lượng lực lượng hắc ám đột nhiên sinh ra từ giữa lĩnh vực, cuồn cuộn lao tới, lại áp chế lực quang minh lần nữa.

- Chiến giáp, mau phủ thêm chiến giáp.

Doanh Thừa Phong hét to một tiếng. Lập tức, một tầng dầy chiến giáp quang minh bao trùm trên người hắn, Khấu Minh và Bá Vương.

Ở phía trên tầng chiến giáp này là vô số đường vân phù lục. Đường vân này không ngừng lưu chuyển bên trong quang minh, giống như nước hai sông Trường Giang và Hoàng Hà hội tụ ở biển rộng, ngưng kết ra một bàn quay quang minh thật lớn ở trên ngực bọn họ.

Sau đó, bàn quay bắt đầu xoay tròn, phóng ra lực quang minh nhè nhẹ, lực lượng hắc ám vừa tới gần bọn họ đều bị đuổi đi.

Tuy nhiên, lực lượng bàn quay quang minh này cũng chỉ có thể miễn cưỡng phòng hộ cho bọn họ mà thôi. Hơn nữa, dưới sự ăn mòn của lĩnh vực hắc ám, lực quang minh liền tiêu hao cực nhanh, thậm chí còn khiến cho ba người bọn họ sinh ra một loại ảo giác mất hết sức mạnh.

Cường giả cấp Đại Công Tước ở bên trong lĩnh vực của cấp Bán Thần, cho dù là dựa vào lực lượng của trang bị siêu cấp, nhưng cũng không thể duy trì được quá lâu.

Người khổng lồ Kim Cương thì thoải mái hơn một chút.

Tuy lực lượng hắc ám kia hùng mạnh nhưng trên thân thể Kim Cương Vương đã sớm bao trùm một tầng áp giáp bằng đá rất dày. Đây là bảo vật do lực lượng đại địa ân sủng. Cho dù lĩnh vực độc tố hùng mạnh thì cũng đều không thể ăn mòn được nó.

Doanh Thừa Phong cầm trong tay hai đại thần binh. Lực lượng lĩnh vực do hai đại thần binh này phóng ra kết hợp cùng một chỗ, liệt lực ngăn cảnh lực hắc ám bên ngoài. Trong lòng Doanh Thừa Phong bất chợt hơi rung động. Bởi ở bên trong không gian, một kiện binh khí đã gần như bị hắn quên đi bỗng nhiên run lên.

Hắc Chướng Kỳ, vật đã từng thu nạp linh khí của hơn một ngày quỷ binh. Sau khi cảm nhận được nguồn lực lượng hắc ám ở bên ngoài, nó liền run rẩy kịch liệt và bắt đầu chuyển động.

Trong lòng của Doanh Thừa Phong khẽ nhúc nhích. Cổ tay hắn khẽ đảo một vòng, lấy linh khí thuộc tính hắc ám này ra.

Nương theo chiều gió, cờ xí đột nhiên mở ra, trong nháy mắt, mặt cờ thật lớn đã bao bọc lấy mấy người bọn hắn.

Một nguồn lực lượng ấm áp và bĩnh tĩnh từ mặt cờ nhanh chóng tỏa ra. Đám người Doanh Thừa Phong vì lĩnh vực độc tố kia mà cảm thấy hoảng sợ, nhưng nhờ có nguồn lực lượng này trấn an, bọn họ cũng dần dần bình tĩnh lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.