Vợ À Em Không Thể Thoát

Chương 78: Trấn Phong Vũ




Biết được Mạnh Kinh Tiên làm sư phụ đối đãi Hinh Nhi không tệ, Tô Tín cũng yên lòng.

Dịch Kiếm Môn thân là một trong trì kiếm ngũ phái, tông môn nhất lưu đỉnh cấp, những người khác thậm chí ước gì đưa môn hạ đệ tử vào Dịch Kiếm Môn tu hành.

Tô Tín lại không quan tâm những chuyện này, hắn quan tâm xem Hinh Nhi ở chỗ này có gặp ủy khuất hay không.

Tô Tín tin tưởng Tạ Chỉ Yến sẽ không bạc đãi Hinh Nhi, Tạ Chỉ Yến chỉ là đệ tử đời thứ ba trong Dịch Kiếm Môn mà thôi, cho dù sư phụ nàng là Mạnh Kinh Tiên cũng không đủ.

Cho nên Tô Tín chỉ quan tâm thái độ Mạnh Kinh Tiên.

Chỉ cần Mạnh Kinh Tiên đối đãi Hinh Nhi không tệ, nàng không có ai trong Dịch Kiếm Môn làm nàng ủy khuất.

Về sau Tô Tín hỏi Hinh Nhi sinh hoạt tại Dịch Kiếm Môn thế nào, hắn cũng cảm giác rất hài lòng.

So với các tông môn khác, trong Dịch Kiếm Môn rất ít lục đục với nhau.

Có thể bởi vì đại đa số cường giả Dịch Kiếm Môn đã vẫn lạc hơn hai mươi năm trước, hiện tại Dịch Kiếm Môn chỉ còn một Mạnh Kinh Tiên là cường giả Dương Thần Cảnh, cho nên hắn nói một không hai, những người khác cũng không dám âm thầm gây sự.

Tô Tín hỏi Hinh Nhi:

- Hinh Nhi, ngươi hiện tại có nghĩ rời khỏi Dịch Kiếm Môn theo ta trở lại Giang Nam đạo hay không?

Hinh Nhi vừa định đáp ứng, lại nghĩ tới cái gì đó liền lắc đầu.

Tô Tín cau mày nói:

- Như thế nào? Ngươi sợ hãi Dịch Kiếm Môn hạn chế ngươi?

Hinh Nhi lắc đầu nói:

- Không phải như vậy, là Hinh Nhi sợ liên lụy ca ca.

- Thời điểm vừa tới Dịch Kiếm Môn, ta muốn xuống núi tìm ca ca, Tạ sư tỷ thường cách một đoạn thời gian báo tin tức của ca ca cho ta biết.

- Nàng nói với ta, ca ca ngươi bây giờ rất khó khăn, nếu ta xuống núi tìm ngươi, ngươi khẳng định phải phân tâm chiếu cố ta.

- Hơn nữa nói không chừng địch nhân của ca ca ngươi sẽ dùng ta áp chế ngươi, cho nên ta có thể trợ giúp ca ca lớn nhất chính là tu luyện trong Dịch Kiếm Môn, đợi đến lúc ta có thể xuống núi hành tẩu giang hồ sẽ giúp ca ca.

Nghe được Hinh Nhi nói như vậy, Tô Tín cũng im lặng, bởi vì Hinh Nhi nói đúng, nếu bảo Hinh Nhi xuống núi, nàng nhất định biến thành uy hiếp lớn tới mình.

Hiện tại Tô Tín có rất nhiều địch nhân, không cần lo lắng những võ lâm chính phái Giang Nam đạo, bọn họ nhiều nhất chỉ nấp ở nơi bí mật làm ra chút mờ ám mà thôi.

Bởi vì cái gọi là họa không liên lụy người nhà, dùng Hinh Nhi uy hiếp Tô Tín, trừ phi những đại phái này không biết xấu hổ, nếu không bọn họ sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc như vậy,

Còn chân chính làm cho Tô Tín lo lắng là dư nghiệt Ngô quốc và Bạch Liên giáo.

Đặc biệt là người Bạch Liên giáo, đám tà giáo này là kẻ điên, có thể làm ra bất cứ việc gì, Tô Tín không dám bảo đảm bọn chúng không làm ra chuyện như vậy.

Nghĩ tới đây, Tô Tín xiết chặc nắm đấm của mình, thực lực của chính mình vẫn chưa đủ.

Nếu hiện tại mình có thực lực Dương Thần Cảnh đỉnh phong như Mạnh Kinh Tiên, thực lực đứng đầu Địa Bảng, chỉ cần cả thiên hạ biết Hinh Nhi là muội muội của hắn, sẽ không có kẻ nào dám động tới nàng, nếu không ngươi phải suy nghĩ kỹ mình có thể chịu được cường giả Dương Thần Cảnh trả thù hay không.

Hinh Nhi nói tiếp:

- Huống chi ca ca ngươi cũng không cần lo lắng cho ta, ta ở trong tông môn rất vui vẻ.

Nói xong Hinh Nhi kiêu ngạo nhíu nhíu cái mũi và nói:

- Hiện tại ta chính là đại sư tỷ của đệ tử mới đấy.

Tô Tín cảm thấy buồn cười nhìn Hinh Nhi, hắn cũng biết Hinh Nhi chính là ‘ đại sư tỷ ’ thế hệ này, nhìn vị trí Hinh Nhi đứng trên diễn võ trường liền biết rõ nàng dẫn đầu phần đông đệ tử trẻ tuổi của Dịch Kiếm Môn bắt đầu tập võ.

Gần như tất cả người đứng đầu tông môn võ lâm đều là người đứng trước nhất, thực lực ngươi đủ mạnh, vậy ngươi chính là sư huynh sư tỷ thế hệ này, hoàn toàn không quan hệ tới tuổi của bản thân.

Cho nên Hinh Nhi chính là đại đệ tử, nàng thực lực mạnh nhất, cũng đột phá cảnh giới Tiên Thiên trước nhất, đương nhiên có thể xem như đại sư tỷ.

Nhìn thấy dáng vẻ Hinh Nhi hiện tại, Tô Tín cũng yên lòng, hơn nữa so với thời điểm ở Thường Ninh phủ, trừ bên người không có ca ca như hắn làm bạn, thật ra Hinh Nhi đã vui vẻ hơn so với trước kia.

Tô Tín cũng biết Hinh Nhi từ nhỏ không thích đọc sách viết chữ, hơn nữa tính cách trưởng thành sớm, ưa thích học kiếm, đương nhiên sẽ không có tiếng nói chung với đám hài tử chơi bùn ở trường tư thục, cũng không thể chơi cùng nhau.

Ở Dịch Kiếm Môn có nhiều người cùng tuổi luyện võ với nàng, đại đa số còn lớn hơn Hinh Nhi một ít, bọn hắn lại có thể chơi cùng nhau.

Nếu Hinh Nhi muốn lựa chọn sinh hoạt như vậy, Tô Tín cũng không miễn cưỡng, hắn không muốn bởi vì chính mình hạn chế tự do của Hinh Nhi.

Dù sao hắn chỉ mới sơ bộ ổn định thế lực, không phải lục bình không rễ như trước kia, bị người ta đuổi chạy khắp nơi, về sau có thời gian tới thăm Hinh Nhi, hoàn toàn có thể đi gặp đường đường chính chính, cũng không cần phải chờ thời gian ba năm.

Lúc Tô Tín chuẩn bị nói gì đó với Hinh Nhi, bỗng nhiên một nữ nhân trung niên tu vi Hóa Thần Cảnh hùng hổ đi tới.

Nhìn thấy nữ nhân này đi tới, Hinh Nhi lập tức đứng cung kính nói:

- Bái kiến sư thúc tổ.

Nghe được Hinh Nhi xưng hô, tròng mắt Tô Tín hơi híp lại, không quản Hinh Nhi gọi nữ nhân này là sư thúc tổ, nữ nhân này có bối phận lớn nhất trong đồng lứa Dịch Kiếm Môn, cũng là đệ tử đời thứ nhất.

Dịch Kiếm Môn bởi vì trận chiến hơn hai mươi năm nên xuất hiện đứt gãy, cho nên đệ tử hiện tại chia làm bốn đời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.