Vợ À Em Không Thể Thoát

Chương 67: Đánh Nê Long trùng




Kì thật, Ninh Tuyết Lạc chỉ được tính là mắc tội giấu thuốc thôi, vì chỗ ma túy đó không phải là của cô ta, nên không thể xem là tàng trữ ma túy trái phép được. Nếu như tìm được một luật sư tốt thì có khả năng thoát được tội tử hình.

Nhưng... vấn đề là, có người muốn cô ta chết.

Tuy Tô Diễn và Ninh Tuyết Lạc chưa ly hôn, nhưng khi Ninh Tuyết Lạc vừa bị bắt, Trịnh Mẫn Quân đã lập tức sắp xếp cho Tô Diễn đi xem mắt khắp nơi luôn rồi.

Chuyện giữa Tô Diễn và Ninh Tuyết Lạc vốn đã bày ra chình ình trước mắt, người trong giới chẳng ai là không biết, Tô gia hoàn toàn không thể kết thông gia với con gái nhà nào có bối cảnh tốt được.

Cơ mà, ai mà ngờ được Tô gia lại may mắn đến vậy, Đại tiểu thư nhà họ Lương ở thành phố S vừa gặp đã yêu Tô Diễn, chỉ muốn lấy gã. Vì Lương gia có quan hệ với tòa án, nên đã âm thầm phán tội tử hình cho Ninh Tuyết Lạc, ngay đến những bằng chứng về việc đút lót của Tô gia bị Ninh Tuyết Lạc khai ra cũng âm thầm bị chặn lại và hủy mất.

Tất nhiên chuyện gì cũng có hai mặt của nó, cái cô tiểu thư họ Lương này cũng không phải dạng vừa. Còn chưa kết hôn đã đuổi hết cả Trịnh Mẫn Quân, Tô Hoằng Quang và người nhà họ Tô ra khỏi nhà, cô ta nói không muốn sống chung với người nhà họ Tô, lí do là vì chán ghét cái mùi tiền trên người bọn họ.

Cả nhà họ Tô không thể làm gì khác, đành phải nghe theo cô con dâu có bối cảnh lớn này. Nhưng mà, vị Đại tiểu thư này vẫn chưa hài lòng, hầu như cứ vài ba bữa lại cãi nhau hết trận to tới trận nhỏ, hơn nữa cô ta còn ghen tuông rất kinh khủng, không lâu trước còn đánh nhau với một tình nhân của Tô Diễn ầm ĩ đến mức lên cả báo, để ai ai cũng biết chuyện.

Trịnh Mẫn Quân không ngờ cái cô tiểu thư này lại khó sống chung đến thế, bà ta than khổ không ngừng. Nhưng mà, hối hận cũng chẳng kịp nữa rồi, mời thần thì dễ chứ tiễn đi đâu có đơn giản.

Ninh Diệu Hoa cũng không mong Ninh Tịch sẽ đáp lại, nói xong rồi ông ta lạc lõng rời đi.

Ninh Tịch bần thần nhìn bóng lưng cô đơn của Ninh Diệu Hoa, dù giờ họ đã biết tất cả mọi chuyện nhưng với những nỗi đau mà họ đã gây ra cho cô... dù bảo cô nói lời tha thứ cô cũng không thể làm được.

Sau khi lên xe, đang định lái xe đi, bỗng cơn buồn nôn quen thuộc lại dâng từ dưới bụng lên.

Cô vội lấy túi trên xe nôn khan một trận, mặt mày tái mét.

Uống một ngụm nước rồi cô ngồi ngả người vào ghế lái hơn mười phút mới thấy dịu đi.

Đưa tay khẽ sờ vào bụng, Ninh Tịch bất đắc dĩ mỉm cười, cô lẩm bẩm trong miệng: "Rõ ràng anh con ngoan thế mà..."

Từ một tháng trước, cô luôn thấy thèm ngủ, ăn cũng không ngon miệng. Mới đầu cô còn tưởng vì quãng thời gian đó quay phim mệt quá nên vậy, nhưng cả một thời gian dài cô đều cảm thấy khó chịu như thế, cuối cùng đành rút chút thời gian ra đi khám.

Kết quả, hôm đó nhận được tin, cô... đã có thai rồi...

Cô dự định chờ sau khi phim của Thẩm Miên quay xong sẽ bắt đầu tạm hoãn công việc để tuyên bố việc kết hôn, vì thế nên mới muốn chạy nhanh tiến độ. Khoảng thời gian này thật sự bận đến mức chân không chạm đất, căn bản không hề chú ý tới sức khỏe của bản thân, ngay đến chuyện bà dì bất thường cô cũng chẳng để ý, mãi tới gần một tháng trước, thấy sức khỏe ngày càng khác lạ cô mới tranh thủ thời gian đi khám...

Ai ngờ kết quả khám... lại khiến cô bất ngờ như vậy.

Cô có thai rồi, trong bụng cô giờ lại có thêm một bé con nữa rồi.

Cảm giác này thật tuyệt vời...

Nhưng mà... em bé này rõ ràng không ngoan như Tiểu Bảo hồi đó, lúc cô mang thai Tiểu Bảo, hầu như chẳng nghén ngẩm gì cả, vậy mà giờ phản ứng lại mạnh như thế.

May mà bộ phim của Thẩm Miên đã đóng máy, việc tuyên truyền cho Sát Thủ cũng đã xong hết cả rồi.

Giờ cô đang định lái xe tới công ty tìm Từ Thao để bàn chuyện công khai việc đã kết hôn.

Còn bên phía Lục Đình Kiêu...

Mấy ngày nay anh đi công tác ở nước ngoài, chắc phải ba ngày nữa mới về.

Chờ tới lúc anh về chắc cô cũng sắp xếp chuyện công khai mối quan hệ của hai người đâu vào đấy cả rồi.

Ôi, tự dưng háo hức muốn xem phản ứng của anh yêu nhà cô quá ~

Chắc sẽ ngạc nhiên lắm đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.