Vĩnh Cửu Của Tình Yêu

Chương 32: Chiếc Áo Đỏ Chót




Nhạc Mỹ Giảo rõ ràng là đến muộn. Hôm nay là sinh nhật mười tám của Cung Ngũ, bà nhất định sẽ đến, tuy đến sẽ gặp phải Cung Truyền Thế nhưng có thể nhịn thì bà sẽ nhịn.

Năm đó, khi gặp Cung Truyền Thế bà chỉ mới mười bảy tuổi, Cung Truyền Thế lúc đó đã hơn ba mươi, đang ở độ tuổi có triển vọng nhất. Nhạc Mỹ Giảo lần đầu tiên nhìn thấy đã bị khí chất nho nhã của ông ta thu hút. Hơn nữa lúc đó bà còn trẻ lại không có kinh nghiệm nhìn người, nên đã bị vẻ bề ngoài và gia thế của Cung Truyền Thế mê hoặc. Lúc đó, bà yêu ông ta say đắm, nhưng lại không ngờ Cung Truyền Thế là một kẻ vô dụng.

Đàn ông của nhà họ Cung kết hôn đều giống như một trận đấu, ai sinh con được nhiều thì sẽ được chia nhiều tài sản hơn. Khi Nhạc Mỹ Giảo quen Cung Truyền Thế thì ông đã có hai con trai và một con gái. Vợ ông ta sau khi sinh đứa con gái út thì không may qua đời, Nhạc Mỹ Giảo được lấp vào khoảng trống đó.

Mười bảy tuổi còn nhỏ hơn cả Cung Ngũ bây giờ. Hai người quen biết chẳng bao lâu thì Cung Truyền Thế nói vài câu ngon ngọt, Nhạc Mỹ Giảo đã có thai. Mười tám tuổi bà sinh ra Cung Tứ, thuận lợi gả vào nhà họ Cung, nhưng chưa đến hai năm sau thì ly hôn.

Nguyên nhân ly hôn khiến cho Nhạc Mỹ Giảo đến giờ vẫn cảm thấy buồn cười. Sau khi Cung Truyền Thế kết hôn, lần đầu tiên nhìn thấy Nhạc Mỹ Giảo, Cung Học Cần cảm thấy bà có một gương mặt khắc tinh xinh đẹp lẳng lơ sẽ ảnh hưởng đến kinh doanh của nhà họ Cung.

Cung Truyền Thế lúc đó thật ra không đồng ý, cảm thấy đó là mê tín. Dù sao thì vợ của mình cũng trẻ trung xinh đẹp, quan trọng là đã sinh được con trai. Sau đó, Cung Học Cần lấy sản nghiệp ra uy hiếp, Cung Truyền Thế suy nghĩ rồi cuối cùng quyết định từ bỏ Nhạc Mỹ Giảo.

Chuyện này đã khiến cho Nhạc Mỹ Giảo chịu đả kích rất lớn, trong lòng bà căm hận những lời ngọt ngào đường mật kia, thề non hẹn biển khỉ gió gì chứ, tất cả đều là giả dối! Miệng lưỡi của Cung Truyền Thế không lừa được người khác nhưng lại lừa được bà, bà lại tin rằng ông ta có thể bảo vệ được cho mình.

Kết quả thì sao?

Bà từng chịu thiệt thòi vì miệng lưỡi của đàn ông, nên từ khi Cung Ngũ còn nhỏ xíu bà đã bắt đầu dặn dò cô không được dễ dàng tin tưởng bất kỳ người đàn ông nào. Lời của bọn đàn ông chẳng có lời nào là thật cả, gì mà yêu đến ngàn năm, haha, có thể duy trì được một năm là giỏi lắm rồi.

Nhạc Mỹ Giảo lúc đó rất đơn thuần dễ bị lừa nhưng tuyệt đối là người cầm lên được thì bỏ xuống được. Nhà họ Cung đưa cho bà một số tiền để làm điều kiện ly hôn, bà dứt khoát cầm tiền rời đi, còn nguyền rủa cho việc làm ăn của nhà họ Cung sẽ nhanh chóng phá sản.

Còn về Cung Ngũ thì tuyệt đối là một bất ngờ vô cùng lớn.

Lúc đầu, bà không định sinh cô ra, bởi vì sẽ rất bất lợi với công việc và cuộc sống của bà. Nhưng lúc đó bà lại mong nhớ điên cuồng cậu con trai Cung Ngôn Đình bị giữ lại ở nhà họ Cung. Để giải tỏa nỗi nhớ, bà đã quyết định sinh đứa vé này ra và tự mình nuôi dưỡng nó.

Chỉ một suy nghĩ đã thay đổi tất cả. Cung Ngũ bây giờ có cơ hội bước vào đời chính là nhờ vào lòng nhân từ không cần báo đáp hiếm có trong đời của Nhạc Mỹ Giảo.

Khi bà bước vào cửa, Bộ Sinh không thể kiềm được muốn bước qua. Rõ ràng là bà đã trang điểm rất kỹ, không muốn để Cung Ngũ cảm thấy mất mặt trong tiệc trưởng thành của mình. Thân hình thon thả dù đã bốn mươi tuổi nhưng không hề thua kém những cô gái trẻ xung quanh. Bà có cách khiến cho bản thân mình đạt tới trạng thái tốt nhất.

Bộ Sinh đi được hai bước thì có người đến bắt chuyện, cũng may có những người đó, nếu không thì Bộ Sinh e rằng bản thân thật sự sẽ đi ra đón Nhạc Mỹ Giảo.

Cung Ngũ phát hiện Nhạc Mỹ Giảo đến thì liền chạy qua: “Mẹ!”

Yến Đại Bảo cũng chạy ra theo, tươi cười ngoan ngoãn chào hỏi: “Cháu chào cô!”

Nhạc Mỹ Giảo mỉm cười: “Cháu là bạn học của Tiểu Ngũ à? Chào cháu.”

Cung Ngũ sợ mẹ mình nói chuyện với Yến Đại Bảo nhiều hơn sẽ bị liên lụy nên vội vàng nói với Yến Đại Bảo: “Tớ dẫn mẹ tớ qua bên kia. Yến Đại Bảo cậu cùng cả bọn Lam Anh ngồi cùng nhau đi.”

Yến Đại Bảo đành phải gật đầu: “Được rồi. Tiểu Ngũ, một lát nữa cậu có quay lại không?”

Cung Ngũ giả vờ không nghe thấy, dìu Nhạc Mỹ Giảo đi về một hướng khác: “Mẹ, hôm nay mẹ đẹp quá!”

Vốn xuất thân là người mẫu lại biết cách ăn mặc nên vừa xuất hiện Nhạc Mỹ Giảo liền trở thành tâm điểm. Đến cả Cung Truyền Thế khi ngẩng đầu nhìn thấy cũng ngây người.

Năm đó khi ly hôn, Cung Truyền Thế vẫn còn phong lưu hào phóng, nay ông ta đã hơn năm mươi tuổi, cũng đã có những dấu hiệu của tuổi tác, nhưng Nhạc Mỹ Giảo vẫn giống hệt như năm đó.

Trên thế gian này đương nhiên không có thuật giữ mãi tuổi xuân, nhưng luôn có những người biết cách đối xử tốt với bản thân giống Nhạc Mỹ Giảo. Loại người đó đâu chỉ là biết chăm sóc bản thân mà là đem hết những thứ tốt nhất trên đời dùng cho mặt của mình.

Cung Ngũ đứng bên cạnh Nhạc Mỹ Giảo, hai người họ trông giống như hai chị em, người khác nhìn vào sẽ không dám tin họ là hai mẹ con.

Tay Cung Truyền Thế cầm ly rượu lắc lư, muốn nhấc chân lên đi tới nhưng nghĩ gì đó rồi vẫn đứng yên ở chỗ cũ không cử động.

Cung Ngũ rất vui, cô luôn muốn mọi người nhìn thấy người mẹ vừa trẻ trung vừa xinh đẹp của mình. Sau này cô sẽ kiếm thật nhiều tiền, sẽ khiến bản thân giống như mẹ, bốn mươi tuổi rồi nhưng vẫn đẹp như gái hai mươi.

Bộ Sinh nói xin lỗi với người bên cạnh rồi bước tới, ánh mắt anh nhìn vào Nhạc Mỹ Giảo nhưng không thể không ép mình dời mắt đi.

“Tiểu Ngũ, chị Nhạc, bây giờ có thể bắt đầu rồi.”

Nhạc Mỹ Giảo gật đầu với anh: “Phiền cậu rồi.”

Bộ Sinh nhìn thẳng vào bà nói: “Là chuyện tôi nên làm.” Sau đó thì nói nhỏ thêm một câu: “Mỹ Giảo, em rất đẹp!”

Nhạc Mỹ Giảo hơi chau mày không nói gì.

Cung Ngũ đang nghiêng đầu liếm môi nhìn bánh kem, phía trên thêm rất nhiều trái cây nhìn thật là ngon!

Bộ Sinh mỉm cười rồi gật đầu với hai người MC ở giữa sân khấu, lại ra hiệu cho dàn nhạc. Tiếng nhạc vang lên, tầm mắt của mọi người xung quanh đều đổ dồn về bên này.

Khi nhạc vang lên vài giây thì ở bên góc đại sảnh đột nhiên hơi ồn ào, có người chạy từ bên đó vào, hướng về phía Bộ Sinh: “Ngài Bộ.”

Anh ta chạy đến cạnh Bộ Sinh ghé vào tai nói nhỏ điều gì đó, biểu cảm của Bộ Sinh có chút bất ngờ, anh nhìn Nhạc Mỹ Giảo: “Anh đi một chút rồi quay lại.”

Nhạc Mỹ Giảo không nói gì, quay mặt đi, Bộ Sinh cũng không để tâm, đi ra ngoài.

Cung Ngũ và Nhạc Mỹ Giảo đang cùng mọi người nghe diễn tấu. Yến Đại Bảo đã chạy đến cạnh khoác tay Cung Ngũ. Cung Ngũ cảm thấy da đầu sau lưng và ngón tay mình đồng loạt đau.

Bạn bè của cô đứng cạnh mọi người thành một hàng, ai cũng yên lặng nghe trình diễn, sau khi kết thúc thì một tràng pháo tay vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.