Vĩnh Biệt Người

Chương 40: Hoa & Diệp Phấn




Tô Kính nói xong, lại cầm một ngọc phù, giao cho Long Yên, nói:

- Dùng để phòng thân. Nếu như là lôi điện công kích của con rùa kia, nàng có thể chống đỡ một lần, bảo vệ cho nàng không chết. Nhưng ngoài lôi điện công kích, ta sẽ không có cách nào bảo đảm.

Long Yên gật đầu, cầm ngọc phù và phù tiễn đi. Trong lòng nàng cũng có chút vui mừng, tộc Yên Chi Long này của mình đầu nhập vào Tô Kính, cũng là lựa chọn không tệ lắm.

Bất kể nói thế nào, Tô Kính không phải là một quân chủ cay nghiệt.

Trên đầu thành, đám người Vô Niệm đều dựa the lời dặn của Thần Lâm, tiến trong chiến tháp của phật môn. Tất cả vật phẩm có thể một lần tiêu hao hết, đều đem ra. Kẻ địch dám lấy lực một người công kích thành thị mới, khẳng định không phải là liều mạng chiến đấu, là muốn giết chết mấy người trọng yếu, sau đó sẽ lui lại.

Đối phương làm như vậy, hẳn có nắm chắc rất lớn.

Không có ý nghĩ mạo hiểm, đối với Luyện Sĩ Khí lại không thể tiếp nhận được.

Thời điểm Tưởng nguyên soái đi tới bên ngoài thành thị mới, trên cầu gỗ đã không còn chiến xa và kỵ binh, đều lui lại, tiến vào bên trong thành. Hắn liếc mắt thoáng nhìn hơn mười chiếc cầu gỗ này. Nếu như Lục Quy của mình leo lên, sẽ trực tiếp đè gãy cầu gỗ. Không có ý nghĩa.

Ngoài ba dặm, ngoài hai dặm...

Lục Quy vẫn đang đến gần. Bỗng nhiên Tưởng nguyên soái cảm giác được tóc gáy dựng ngược, trong lòng ớn lạnh. Hắn không chút do dự, vỗ vào Lục Quy. Lục Quy lại công kích lôi điện tích góp đã lâu, từ trên một sừng phóng ra ra ngoài. Đồng thời Tưởng nguyên soái cũng phóng ra Thiên Địa Luân, hoàn toàn triển khai. Ở thân xung quanh thể hắn, con số binh sĩ lên tới hàng vạn sẵn sàng hia sinh bản thân dài tới mấy trượng

Phụt...

Một mũi tên Địa Long đã đến, xuyên qua thân thể một binh sĩ, lại tiến vào trong thân thể một người binh sĩ khác. Sau khi mũi tên Địa Long này bắn chết mười hai binh sĩ, mới rơi trên mặt đất.

Ở thời điểm nó còn chưa rơi xuống đất, mũi tên Địa Long thứ hai lại đến. Sau đó là mũi thứ ba, mũi thứ tư.

Tưởng nguyên soái nhìn thấy được những mũi tên Địa Long, có chút cảm giác cắn răng nghiến lợi. Mình đã từng đòi bản vẽ mũi tên Địa Long từ phía người của Ưng Dương Thành, nguyện ý sử dụng một thần binh cao cấp tới trao đổi. Nhưng gia hỏa đáng chết này chính là không chịu. Hiện tại thì được rồi, tiện nghi cho người ngoài.

May mà mình có...

Phụt!

Một mũi tên Địa Long đỏ như máu, dọc đường đi xuyên qua không biết bao nhiêu thân thể binh sĩ được triệu hoán ra, không hề đoán trước xuất hiện ở trong mắt của Tưởng nguyên soái.

Mũi tên Địa Long này xuất hiện vô cùng đột ngột, đi qua không gian Thiên Địa Luân khống chế cũng không có khiến cho Tưởng nguyên soái cảnh giác. Mãi đến khi mũi tên Địa Long này đi tới trước mặt.

Góc độ công kích của mũi tên Địa Long từ đuôi đến cuối là bay sát mặt đất. Tưởng nguyên soái chỉ kịp lệnh cho Lục Quy này tránh né. Mũi tên Địa Long đã xuyên qua giáp xác của Lục Quy, từ chi trước phía trái của Lục Quy bắn vào.

Lần công kích này, cực kỳ giống Tưởng nguyên soái công kích chiến xa của sáu đạo quân thần binh.

Lục Quy cảm giác trên người chợt ngứa ngáy. Trên phương diện hành động hình như không chịu ảnh hưởng. Vậy thì không phải là độc tiễn. Trên thực tế thân thể lôi điện của nó có tính đề kháng đối với độc tố rất mạnh. Ở một vài địa phương cũng có thể sinh hoạt tự tại khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật.

Phụt!

Lại là một mũi tên Địa Long, xuyên vào giáp xác của Lục Quy. Tưởng nguyên soái điều khiển vật cưỡi, liều mạng né tránh, nhưng vẫn bị từng mũi tên một bắn trúng. Lục Quy này hình như bị thương không nặng. Trong lòng Tưởng nguyên soái nôn nóng, côn bảng trong tay đập cái mũi tên Địa Long thứ mười một. Mũi tên Địa Long này bỗng nhiên vọt về phía trước, bắn vào trong vòng kim loại giữa hai đoạn côn của hắn.

Két...

Mũi tên Địa Long bị chém làm hai đoạn. Hai đoạn côn là thần binh, cấp bậc còn trên phi kiếm của Đạo Môn. Hơn nữa trên hai đoạn côn, khí tức đỏ tươi đã tương đối nghiêm trọng. Thời gian nó lưu chuyển ở trên hai đoạn côn, còn có thần văn ẩn hiện.

Chỉ là trên mũi tên Địa Long này, một điểm huyết quang lặng lẽ thẩm thấu tiến vào bên trong ánh sáng màu đỏ của hai đoạn côn, trong nháy mắt hòa làm một thể. Tưởng nguyên soái cảm giác được, nhưng cũng không chú ý lắm. Hắn còn tưởng rằng là hai đoạn côn của mình hấp thu khí giết chóc của mũi tên Địa Long này.

Thần Binh của hắn coi như là mặt hàng cao cấp. Toàn bộ Vũ Thánh Đảo cũng không có được hơn mười món vượt quá vật của hắn.

Lại là hơn mười mũi tên Địa Long lần lượt bắn vào trong thân thể Lục Quy. Thần binh của Tưởng nguyên soái bay lượn trái và phải, thật ra đánh rơi phần lớn mũi tên Địa Long.

Điều này cũng làm cho Tưởng nguyên soái có chút khẩn trương. Đối phương một lần bắn ra trên trăm mũi tên Địa Long. Nếu như đổi thành cường giả khác trong quân, một lần công kích này cũng đủ để đưa tiễn người đi.

Lục Quy của mình có năng lực phòng ngự khủng khiếp như vậy, vẫn bị bắn trúng hơn ba mươi mũi tên. May mà những mũi tên Địa Long không phải là nguyên bản. Bằng không lực sát thương cường đại, sẽ ở trong thân thể Lục Quy, tạo thành lực lượng tàn phá khủng khiếp. Lấy lực sinh mạng của Lục Quy cường đại như vậy, cũng không chịu đựng được.

Tưởng nguyên soái không tiếp tục tiến về phía trước nữa. Hắn cảm giác được nguy cơ, loại vũ khí cường hãn này của đối phương, không biết có thể bắn tới lúc nào. Nếu như mình bị bắn trúng, chỉ sợ cũng là kết quả nửa chết nửa sống.

Hắn dùng chân đạp lên Lục Quy. Lục Quy này hiểu ý, lực lượng lôi điện tích góp từng tí một, ở trên sừng trút xuống, lao thẳng đến tường thành của thành thị mới.

Tô Kính đoán không lầm.

Tưởng nguyên soái này sẽ không công kích cửa thành. Phía sau cửa thành còn có Ủng thành. Cho dù là hủy diệt, cũng không cách nào đánh vào với thế như chẻ tre.

Tường thành của thành thị mới chỗ thấp nhất là hai mươi trượng. Thời điểm khi Lục Quy công kích, hai bên chiến tháp đều phóng ra ánh sáng màu vàng mãnh liệt, hình thành từng tầng phù văn chồng lại vào một chỗ, dát đầy tường thành.

Đây là một phần kế hoạch phòng ngự cuối cùng, chuyên môn đề phòng cường giả Kim Đan sử dụng đạo thuật công kích tường thành. Nếu như là cường giả Kim Đan làm như vậy, Đại Tiễn Sư còn có thể tìm cơ hội, ở trong chiến tháp phản kích.

Nhưng Lục Quy ở khoảng cách quá xa. Đại Tiễn Sư cũng không lãng phí thời gian và tinh lực. Đám người Vô Niệm phát động chiến tháp của phật môn, liên hoàn phát lực, nỗ lực bảo vệ cho tường thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.