Viết Xuống Chút Hồi Ức

Chương 48: 48: Giai Kỳ Uống Thuỷ Ngân




Editor: Nguyetmai

"..."

Trên mặt Dumbledore hiện ra vẻ bất ngờ hiếm thấy, cụ liếc mắt nhìn chăm chú vào ông già mình đã quen biết gần trăm năm, giống như hôm nay mới quen biết lão vậy.

Sau khi trầm mặc khoảng hai ba giây, môi của Dumbledore nhúc nhích mấy lần, cuối cùng lắc đầu, hóa thành một tiếng thở dài bất đắc dĩ: "Đây không phải là một lựa chọn sáng suốt đâu, Gellert."

"Đó chỉ là dưới cái nhìn của ông thôi, Albus. Tôi quá hiểu ông rồi."

Grindelwald nhún vai một cái, nhìn cách trang trí mấy chục năm vẫn chưa thay đổi trong cả căn phòng của Paracelsus, sau đó khẽ nhướng mày.

"So với tưởng tượng của chúng ta, thế giới này còn thay đổi nhanh chóng hơn. Quy định cũ và kinh nghiệm sẽ cản trở tầm mắt của ông. Có lẽ về mặt thực lực pháp thuật thì chúng ta vẫn đang ở trong đỉnh cao tuyệt đối, thế nhưng ông không thể không thừa nhận rằng trong một số lĩnh vực mới, chúng ta non nớt giống như một đứa trẻ vậy, đừng nói đến yêu tinh... Cho dù là Muggle bình thường cũng có thể chiến thắng chúng ta dễ như trở bàn tay."

"Thế nhưng, đứa bé này không giống vậy..."

Vừa nói, Grindelwald vừa chỉ vào cục bông trắng bên cạnh.

"Ừ ừ ừ ừ!"

Từ khi có chỗ dựa là Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất, vẻ đáng thương trên mặt Alina đã biến mất sạch trơn. Lúc này nghe thấy Grindelwald điểm danh, cô không khỏi hưng phấn mà gật đầu thật mạnh. Lọn tóc dựng đứng trên đỉnh đầu vui vẻ lắc trái lắc phải, vô cùng vui sướng.

"Gellert, cô bé chỉ là một đứa bé chưa được mười một tuổi thôi, ông đã đánh giá nó quá cao rồi. Cô bé còn chưa trưởng thành đến mức có thể đứng trên cái sàn nhảy lớn đó, thuần thục ứng đối những sự kiện pháp thuật quốc tế..."

Dumbledore khẽ nhíu mày, trên mặt tràn ngập sự khó hiểu. Bây giờ chỉ mới qua năm ngày ngắn ngủi, rốt cuộc cô nhóc này đã rót cho Grindelwald thứ kỳ lạ gì, tại sao Grindelwald lại cư xử khác thường đến thế?

"Hãy nghe tôi nói hết."

Grindelwald khoát tay một cái, cắt ngang lời của Dumbledore: "Nếu là chuyện có thể trì hoãn ông cả ngày, chắc chắn không phải là chuyện đơn giản... Từ trạng thái lúc này mà xem, khả năng lớn nhất là mấy người gặp phải một vấn đề trong lĩnh vực hoàn toàn xa lạ, một lĩnh vực mà mấy người hoàn toàn không am hiểu."

"Mà đứa bé này..." Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất dừng một chút, liếc mắt nhìn Dumbledore với vẻ sâu xa.

"Có lẽ cô bé không thể giải quyết sự kiện này một cách thích đáng, thế nhưng tôi tin rằng cô bé chắc chắn có năng lực quấy nhiễu toàn bộ sự kiện, biến nó thành một bãi nước đục, làm cho tất cả mọi người đều trở lại điểm bắt đầu, hỗn loạn và mờ mịt. Đến lúc đó, chúng ta chỉ cần căn cứ vào một số ý nghĩ của cô bé, sau đó hoàn thiện nó và chấp hành là đã có thể dùng kinh nghiệm phong phú của mình để chiến thắng hết thảy đối thủ một cách dễ dàng."

"Ừ ừ ừ, đúng vậy, đúng vậy... Hả?"

Vốn dĩ Alina còn đang gật đầu thật mạnh chợt dừng lại, sau đó nghi hoặc ngẩng đầu lên.

Sao cô luôn có cảm giác bị lão khoai tây nào đó nói xiên nói xỏ một trận?

Đợi chút, cô bị mắng một trận rồi đấy?

Alina hiểu ra nên đôi mắt hạnh sáng lấp lánh lập tức trừng lớn, nhìn về phía Grindelwald đang ngồi bên cạnh với vẻ mặt bất ngờ, đúng lúc cũng đối diện với ánh mắt đang đưa tới của lão Chúa tể - ngẫm nghĩ, cảnh cáo, trêu tức.

Rõ ràng, nếu lúc này Alina nhảy ra gây sự, Grindelwald tuyệt đối sẽ lập tức về phe Dumbledore, giúp Chúa tể Ánh sáng cực kì độc ác trấn áp thiếu nữ vị thành niên nhỏ yếu, đáng thương, bất lực.

Lão khoai tây nửa sống không lương tâm như Gellert Grindelwald cố tình làm như vậy!

Alina phải sớm nghĩ đến, có thể chơi cùng với Albus Dumbledore, chắc chắn tính cách của lão sẽ không khá hơn chút nào, tuyệt đối đã tập trung đặc tính gây sự xấu xa.

"Ta nói không sai chứ?"

Gellert Grindelwald nhếch miệng lên, nhướng mày, quay đầu nhìn về phía Alina mà nở nụ cười.

Lại còn được nước lấn tới? Quả nhiên ông già này không phải là con người!

"Vâng, đúng... Ông, nói, đúng!"

Phán đoán thế cuộc vi diệu lúc này, Alina hít sâu một hơi, nghiến răng rồi đáp từng câu từng chữ.

Ở trên thế giới này, hiện nay vẫn chưa có người nào có thể đồng thời đối kháng tổ hợp có cả Albus Dumbledore và Gellert Grindelwald. Thấy Grindelwald nói chuyện giúp mình, Alina khoan hồng độ lượng tạm thời sẽ không so đo...

"Vậy câu trả lời của ông là gì? Albus."

Grindelwald hài lòng gật đầu, thuận tay kéo sợi tóc dựng trên đỉnh đầu của Alina một cách thân mật, quay đầu nhìn về phía Dumbledore đang trầm tư, tâm trạng vô cùng tốt.

Bốn mươi sáu năm qua, lần đầu tiên rời khỏi lâu đài Nurmengard, ngạo nghễ bước ra trước mặt thần chết, lại một lần nữa triệu tập các thánh đồ, tìm ra mục tiêu mới của cuộc sống, đồng thời còn có thể áp chế hai mối họa lớn trong lòng - nhiều chuyện vui vẻ như vậy đan xen với nhau, mang đến cho lão sự vui sướng không khác gì như đang nằm mơ.

Cảm nhận được lọn tóc dựng đứng bị giật giật, đầu tiên khuôn mặt Alina ngẩn ngơ, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu từ từ phồng lên, vẻ mặt nhanh chóng thay đổi.

⊙▽⊙

( # ~ #)

*(艹皿艹)*

Chát!

Alina giơ tay phải lên, không chút do dự mà đập vào mu bàn tay của Grindelwald, phát ra âm thanh lảnh lót, sau đó nhanh chóng cứu lọn tóc đáng yêu của mình ra.

"Hử?"

Grindelwald bị đau nên rụt tay về, liếc nhìn cô bé chuyển từ trời quang sang nhiều mây chỉ trong một giây, lão phát ra tiếng nghi hoặc bằng giọng mũi.

Chỉ thấy Alina ngẩng đầu lên, đôi tay đáng yêu giơ ở giữa không trung, mười ngón tay uốn thành dáng vẻ hung dữ nhưng dễ thương, mặt không hề cảm xúc mà làm ra khẩu hình yên lặng.

"Rua!"

Mà lúc này, Grindelwald ngồi ở chỗ cách đôi tay đáng yêu của cô bé không đến hai bàn tay. Nói cách khác, lão hoàn toàn nằm trong phạm vi Alina có thể nhào đến cào bất cứ lúc nào.

Hóa ra ngoại trừ đồ ăn thì cọng tóc vểnh lên trên đầu cũng không thể đụng vào à?

Tròng mắt của Grindelwald hơi co rụt lại, yên lặng ghi vào trong [chỉ nam sinh tồn với Alina] trong lòng mình, sau đó lão mang sắc mặt nghiêm nghị, nhanh chóng quay đầu, dùng lời lẽ chính đáng mà chất vấn.

"Albus! Có phải ông đã quên mua thịt chiên Vienna cho Alina rồi không? Nhiều đồ ăn như vậy thì có ý nghĩa gì chứ, rõ ràng tôi đã nói chỉ có thịt chiên Vienna tươi non được nướng bằng thịt bê mới là thứ quan trọng nhất mà."

Nói tóm lại, đánh lạc hướng chú ý vẫn luôn là cách chính xác nhất.

Tuy rằng có Dumbledore ở đây, Grindelwald có ít nhất chín mươi phần trăm chắc chắn rằng Alina sẽ không vì một chuyện nhỏ đó mà dễ dàng lộ ra con át chủ bài vô cùng quan trọng kia.

Thế nhưng, lỡ như thật sự bị cô bé nhỏ nhắn ngang ngược không nói lý này "rua" trúng một lần, sống chết không rõ được cứu về trước sự vây xem của Dumbledore, so với dáng vẻ mất hết mặt mũi kia, lão cảm thấy đẩy mầm tai họa về phía Dumbledore vẫn tốt hơn. Dù sao trong thời gian ngắn, cục bông trắng vẫn chưa đủ thực lực và can đảm để đánh hiệu trưởng đâu... Nhỉ?

Đúng như dự đoán, một giây sau, Alina lập tức đưa mắt nhìn Dumbledore: "Có phải ông đã ăn vụng thịt chiên của cháu không!"

???

Dumbledore đang suy nghĩ phải trả lời câu hỏi trước đó của Grindelwald ra sao lập tức ngẩn người, trên mặt lóe lên vẻ mờ mịt cực kì hiếm thấy, mạch suy nghĩ của cụ lập tức xuất hiện sự lộn xộn ngắn ngủi.

"Không còn thịt yêu tinh Gringotts chiên nữa... Ồ không, ta nói thịt chiên Vienna bị chia rẽ thành hai miếng..."

"Đợi chút, đợi chút, đầu của ta hơi đau, để ta sắp xếp lại mạch suy nghĩ đã..."

Dumbledore xoa trán và nhắm mắt lại. Cụ lựa chọn tạm thời không nhìn hai tên gây tai họa một lớn một nhỏ ở trước mắt nữa.

Nhìn Dumbledore nói năng lộn xộn, Alina và Grindelwald nhìn nhau một cái, ánh mắt yên lặng giao lưu một lúc.

"Ông xem chuyện tốt mà mình đã làm kìa, sắp ép Giáo sư Dumbledore điên luôn rồi!"

"Liên quan gì đến ta, chẳng phải là do cháu gây ra sao?"

"Đó là bạn mấy chục năm của ông đấy, mau đi khuyên đi!"

"Đó còn là hiệu trưởng của cháu kìa, cháu lên mới có tác dụng chứ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.