Việt Giới Tu Linh

Chương 42




Mà bây giờ, đột nhiên cô nghe được cái tên này, Lăng Mạt Mạt vẫn hoảng hốt một trận.

Có một số người, rõ ràng nói muốn quên, có một số người, rõ ràng đã thật lâu không nhớ lại, nhưng thỉnh thoảng nghe đến tên của anh, đáy lòng vẫn đau âm ĩ.

Bởi vì đã từng tê tâm liệt phế không giữ lại chút yêu thương, bởi vì đã từng móc hết tim gan thiêu thân lao đầu vào lửa (lao vào chỗ chết), cho nên, luôn cho rằng mình có khả năng quên đi, buông xuống tình cảm, đến cuối cùng, mới phát hiện kì thật rất khó.

Là rất khó.

Nhưng mà Lăng Mạt Mạt cảm thấy mình vô cảm rồi.

Có lẽ là thật sự thương tổn, liền không cảm thấy đau.

Cửa thang máy chậm rãi khép lại, một đường đi xuống.

Giản Thần Hi cầm điện thoại di động, nhỏ giọng miềm mại nói trong điện thoai, đại đa số đều là một chút lời ngon tiếng ngọt.

Lăng Mạt Mạt đứng ở trong thang máy, xuyên qua vách tường thang máy lạnh lẽo, có thể thấy  Giản Thần Hi tươi cười ra vẻ ngọt ngào, cô không nhịn được nhàn nhạt quay đầu, khẽ giật khóe môi, không tự chủ được nổi lên nét châm chọc.

Giản Thần Hi, là cô ngây thơ, hay là tôi ngây thơ?

Trò lừa bịp như vậy, chơi năm lần bảy lượt, thật sự rất thú vị sao?

Hạnh phúc của cô và anh ta, tận lực phơi bày ra trước mặt tôi, tôi đã từng đau thương, kể cả bây giờ, vẫn đau, nhưng  không phải mỗi một lần, đều có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi.

Cũng có thể là, không phải mỗi một lần, đều có thể cho cô nhìn thấy tôi mất khống chế.

Giản Thần Hi thời thời khắc khắc chú ý đến Lăng Mạt Mạt, nhìn thấy nét mặt cô thủy chung nhàn nhạt, cũng không vì lời nói của cô mà mảy may lay động, Giản Thần Hi không nhịn được cong môi lên, cười lạnh, trong miệng nói lời ngọt ngào với Lục Niệm Ca: "Niệm Ca, tối nay em muốn ăn cá chần nước sôi, tự tay anh làm" đáy lòng lại nghĩ, Lăng Mạt Mạt, người phụ nữ này, thật đúng là có tiến bộ! Đều có thể không biểu lộ hỉ nộ rồi!

Nhưng cô lại biết, đáy lòng Lăng Mạt Mạt, khẳng định không giống với vẻ ngoài bình tĩnh như thế, cô ấy yêu Lục Niệm Ca bao nhiêu, cô là người biết rõ nhất! Nhưng mà, vậy thì như thế nào? Lăng Mạt Mạt yêu Lục Niệm Ca, Giản Thần Hi cô cũng yêu Lục Niệm Ca.

Nếu như không phải Lăng Mạt Mạt ngày ngày ở bên tai cô, nói lảm nhảm các chuyện tốt về Lục Niệm Ca, đủ loại xuất sắc, Giản Thần Hi cô cũng sẽ không thời thời khắc khắc chú ý Lục Niệm Ca, sau này cũng sẽ không vì yêu sinh hận, đuổi cùng giết tận!

Thang máy cuối cùng dừng ở tầng bảy, Giản Thần Hi vẫn dùng lời nhỏ nhẹ nói điện thoại, thần thái ôn như giống như một cô gái bé bỏng, muốn bao nhiêu thẹn thùng có bấy nhiêu thẹn thùng  đi ra khỏi thang máy, trợ lí Tô Thiến đi theo phía sau.

Vừa ra thang máy, bước qua cửa, Giản Thần Hi liền nhanh chóng ngắt điện thoại, mặt lạnh như băng, đạp giày cao gót , đi về phòng làm việc của mình, đẩy cửa ra, chạy thẳng đến trước máy vi tính, đem điện thoại di động trong tay hung hăng ném lên bàn một cái, liền mở máy vi tính ra.

Tô Thiến nhẹ nhàng đóng cửa lại, cô đi theo Giản Thần Hi gần một năm, biết đã đến giờ tính khí Giản Thần Hi bùng nổ, tùy thời có thể đập đồ, cho nên đứng xa xa, không dám lại gần dù một chút.

Vừa mở máy vi tính ra, Giản Thần Hi nhanh chóng liền ghi tên Tân Lãng Microblogging, liếc mắt liền nhìn thấy đầu trang đề cử bố chữ “Nữ thần thần bí”, Giản Thần Hi nhanh chóng chọn vào, sau đó liền đi tìm cái video đó, lúc này đã vượt trăm triệu lượt xem.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.