Viên Ngọc Kề Bên

Chương 14




Đôi mày kiếm của Jack Fugue đang cau lại, tỉ mỉ kiểm tra tình báo vừa mới truyền về ở trước mặt. Ngón tay thon dài trắng nõn theo thói quen mà nhẹ nhàng gõ gõ lên đài điều khiển robot.

Mấy viên sĩ quan cung kính đứng ở một bên, nhìn không rời mắt vào vị sư đoàn trưởng trẻ tuổi này.

Fugue năm nay hai mươi hai tuổi. Rất ít người tin tưởng, người thanh niên có vẻ bề ngoài cương nghị anh tuấn khí chất nho nhã này khi hai mươi tuổi thì đã trở thành sĩ quan chỉ huy cao nhất của sư đoàn thiết giáp số 2!

Các sĩ quan đã không nhớ rõ có bao nhiêu lần khi mình đi theo phía sau Fugue, thấy được ánh mắt kinh ngạc không hiểu của người khác rồi. Bởi vì sự trẻ tuổi của Fugue, bởi vì sự cung kính của bọn hắn, cũng bởi vì bọn hắn dấu hiệu hai con sói với kiếm khiên quấn dây leo cây nho cát của sư đoàn thiết giáp số 2 trên quân phục của bọn hắn.

Trong lục quân quang vinh của Jaban, tinh nhuệ cũng không phải là lời xưng hô tùy ý há mồm là có thể đạt được.

Mà là vũ lực chủ chốt nhất của hoàng thất, sư đoàn thiết giáp số 2 chính là tinh nhuệ của tinh nhuệ!

Trong cái sư đoàn này không có một gã tân binh ngây ngô nào. Mỗi chiến sĩ đều là lão binh bách đã trải qua sự chọn lựa nghiêm ngặt trong vô số các binh sĩ ưu tú! Mà tên tuổi của vệ đội hoàng gia số 1, chính là nhờ từng trận đánh nhiều năm nay của năm sư đoàn đứng đầu mà ra. Chiến tích của bọn họ tương tự cũng đã tạo thành nền tảng cơ sở cho của mỹ danh số 1 cho lục quân Jaban!

Dùng kiêu binh hãn tướng để hình dung sư đoàn thiết giáp số 2, thực sự là không thể thỏa đáng hơn được nữa rồi. Muốn thống lĩnh một đám chiến sĩ như vậy, muốn ra lệnh cho bọn họ trong ánh mắt kiêu ngạo của bọn họ, tựa hồ không phải một thanh niên hai mươi tuổi có thể làm được.

Thế nhưng Jack Fugue đã làm được.

Trong vòng 3 ngày sau khi tiếp nhận mệnh lệnh trở thành sư đoàn trưởng sư đoàn thiết giáp số 2, mệnh lệnh của hắn cũng đã thông suốt không hề gặp trở ngại ở sư đoàn số 2. Trong vòng một tuần, cả sư đoàn đều đã trở thành đám chó dữ hướng theo ngón tay chỉ của hắn!

Thứ mà hắn dùng để chinh phục đám lính của hắn, không phải là gia thế quý tộc đã có chút xuống dốc của hắn, mà là thành tích tốt nghiệp trường quân đội khi 18 tuổi của hắn, rồi thủ đoạn thống ngự mạnh mẽ của hắn, cùng với tốc độ tay đạt tới sáu mươi nhịp một giây của hắn.

Fugue chính là vị chiến sĩ robot cấp 10 đầu tiên từ khi kỹ thuật điều khiển robot cận chiến của Jaban thay đổi tới nay!

Trong ánh mắt kính nể của các sĩ quan, Fugue liên tục suy ngẫm về phần tin tình báo trước mắt này.

Ở ngoài 10 km, tiểu đoàn 1 trung đoàn 1 làm tiên phong mở đường tại khu vực cách khu nông nghiệp Frings 25 km về phía đông bắc đã bị tập kích, tín hiệu của một tiểu đội trinh sát biến mất sau mấy tiếng nổ kịch liệt ở cách đây hai ba km, hiện tại tiểu đoàn 1 đã ngừng hành quân, triển khai trận hình chiến đấu, đồng thời phái ra hai tiểu đội trinh sát tiến về phía trước tra xét.

Sư đoàn 231 lành ít dữ nhiều, việc này đã không thể nghi ngờ được nữa rồi. Mà điều khiển cho Fugue cảm thấy hoang mang chính là, quân địch vì sao lại gặp phải ở hướng đông bắc của khu nông nghiệp Frings mà không phải là tây bắc!

Ngón tay Fugue gõ gõ lên mặt bàn kim loại của đài điều khiển. Hắn không thể không thừa nhận, trước mắt mình là một đội quân mà tất cả người dân Jaban bao gồm cả thân vương Bobbert đều đã đánh giá thấp.

Nghĩ đến vẻ mặt nghiêm túc khi thân vương Bobbert hạ chỉ lệnh xuống cho mình kia, con mắt Fugue hơi híp lên.

Từ lúc mười sáu tuổi theo thân vương, đây là lần đầu tiên trong nhiều năm qua hắn nhìn thấy con người giống như phụ huynh của mình phải ưu tư như thế.

Thân vương đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng.

Để bức ra cái đội quân này, ông ấy đã không tiếc hạ lệnh đại khai sát giới, không tiếc triệu tập trọng binh ba mươi mốt sư đoàn để bao vây toàn bộ vùng núi Bắc Bộ.

Ông ấy đã từng dự đoán đến phản ứng có thể có của cái đội ngũ này, ông ấy thậm chí đã chuẩn bị tốt bố cục lấy mình làm mồi. Mà khi đội quân này liên tiếp tập kích ba điểm trú quân trong trấn nhỏ gần cửa khe núi Tecklar rồi mau chóng biến mất, ông ấy đã đưa ra phán đoán sai lầm phán đoán sai lầm, quên mất sự xảo quyệt và độ lớn mật của cái đội ngũ này.

Phân tích tình báo trước đó, Fugue phán định, từ lúc cái đội ngũ này tự đột phá Ôn Tuyền trấn thì đã không còn do các tướng lĩnh Trenock như Lý Tồn Tín hay là Bùi Lập Đồng chỉ huy nữa rồi. Người chỉ huy hẳn là vị thiếu tướng Leray mà thân vương vẫn luôn lo nghĩ tới kia.

Từ tư liệu của gã mập mạp này chi thấy, từ hai năm trước, hắn đã từng một mình tập kích đường dài, ám sát Tam hoàng tử Stephen của Gatralan.

Dùng một lần xuyên khe quỷ thần khó lường, đột nhập đến nơi này để liều mạng, đây là phong cách của người Leray! Khi bọn họ đang liều mạng, cực kỳ thích kéo lên mấy cái đệm lưng. Người Leray nổi tiếng bởi kinh tế phồn vinh, ngay cả đánh trận cũng không chơi buôn bán lỗ vốn.

Tại Bermuda, binh sĩ Jaban cũng đã từng gặp qua vô số trường hợp người Leray với vẻ mặt chẳng hề để ý tới cái gì như thế này. Ba mươi triệu binh sĩ Leray chết trận, đổi lấy chính là hai quốc gia Sous và Jaban bị thương nặng, cùng với một Gatralan bị lật đổ. Căn cứ thống kê, khi Tây Ước đoạt được thông đạo trung ương Leray, ít nhất đã bỏ ra cái giá gấp hai lần người Leray.

Đồng thời, thân vương cũng đã quên mất xác suất liên quân Phỉ Minh đổ bộ lên Thương Lãng tinh!

Người thực sự nhìn thấy điểm này, có lẽ chính là tướng quân Mikami Yujin.

Vị danh tướng giống như một thiếu niên vị thành niên có mái tóc thưa thớt đến mức hơi vàng này từ đầu đến cuối không hề nói qua nửa chữ về quyết định của thân vương Bobbert, ông ấy vẫn luôn ở tiền tuyến chỉ huy bộ đội cường công phòng tuyến liên quân Phỉ Minh ở Lôi Phong tinh, chỉ là đã lặng lẽ phái cả một hạm đội siêu cấp Lôi Đình hoàn chỉnh về Thương Lãng tinh.

Chỉ có điều, tướng quân Mikami Yujin chung quy cũng không phải là thần. Dưới tình huống bảo đảm cục diện an toàn ở Lôi Phong tinh, ông ấy đã chuẩn bị một số việc vạn vô nhất thất cho đại bản doanh Thương Lãng tinh. Thế nhưng không ngờ tới ở trong thời khắc mấu chốt, hạm đội Chamberlain vẫn luôn chạy trốn né chiến vậy mà sớm đã lặng yên không một tiếng động mà tập trung lại, rồi di động với tinh hệ Thương Lãng!

" Tướng quân." Một gã thiếu tá tiếp nhận một tập tài liệu từ trong tay tham mưu, đưa cho Fugue, khom người nói: "Đây là tài liệu mà bộ tham mưu đại bản doanh vừa mới truyền tới. Đại bản doanh phán đoán, liên quân Phỉ Minh rất có thể sẽ lợi dụng đội ngũ này để ngăn chặn con đường quay về của các sư đoàn chúng ta, từ đó phối hợp với nhiều điểm đổ bổ để bao vây chia cắt quân ta."

Fugue tiếp nhận tài liệu, bình thản nhìn lướt qua, ném lên trên đài điều khiển, khóe miệng lộ ra một nét cười khinh miệt.

Các sĩ quan ở bên cạnh liếc nhìn nhau, đều là vẻ kính nể tán thán tràn đầy.

Phán đoán của bộ tham mưu đại bản doanh chậm mất hai giờ đồng hồ so với của Fugue. Nếu như không phải Fugue trước đi đi gặp thân vương Bobbert sau khi biết được sư đoàn 221 và 231 bị mất liên lạc, sợ rằng đến bây giờ sư đoàn thiết giáp số 2 vẫn còn đang đứng ở trong thành Bắc Quan đi! Điều quan trọng hơn là, Fugue thấy được xa hơn sự kinh hoảng và lo lắng tràn ngập trong tập tài liệu kia!

Đây là một nguy cơ thật lớn, thế nhưng đồng thời, đây cũng là một cơ hội thật lớn!

Ngón tay gõ xuống đài điều khiển của Fugue càng lúc càng nhanh.

Hắn không để ý đến đến ánh mắt trao đổi lẫn nhau của các sĩ quan bên cạnh. Nguy cơ cũng được mà cơ hội cũng được, hiện tại, đều đang được nắm giữ ở trong tay mình! Chỉ cần có thể bắt được cái đội ngũ này, quấn được lấy bọn hắn, khiến cho quân bạn đã bắt đầu quay về kia thuận lợi về tới được thành Bắc Quan, chính là có thể phá được cái cục này!

Đến lúc đó, quân Phỉ Minh thực hiện đổ bộ đa điểm ngược lại sẽ rơi vào khốn cảnh binh lực phân tán. Mà một khi hạm đội Lôi Đình đoạt được quyền khống chế vũ trụ, cho dù là quyền khống chế ngắn ngủi thôi, bộ đội tiếp nối của Phỉ Minh đều sẽ không thể đổ bộ được lên Thương Lãng. Như vậy thì có nghĩa rằng, bọn hắn sẽ phải cắn răng dâng lên một món tráng miệng ít nhất mười đến hai mươi sư đoàn cho con quái thú chiến dịch Reske này!

Vấn đề bây giờ chính là, cái đội quân trước mắt này đến tột cùng là chuẩn bị thành lập phòng tuyến ngăn chặn ở nơi nào. Đây mới là vấn đề mà sư đoàn thiết giáp số 2 vốn đang không có Thiên Võng nóng lòng giải quyết nhất lúc này.

" Các ngươi sẽ ở nơi nào đây..." Ánh mắt Fugue quét tới quét lui trên bản đồ điện tử.

Án theo phân tích của hắn, vị trí có khả năng xuất hiện nhất của cái đội quân này chính là thị trấn Song Khê Kiều ở hướng Tây Bắc khu nông nghiệp Frings. Nếu như tiểu đội điều tra của tiểu đoàn 1 trung đoàn 1 là ở hướng Tây Bắc đụng phải quân địch mà bị đánh chết, hắn tuyệt đối không cảm thấy kỳ quái. Thế nhưng không ai ngờ tới, lần đầu tiên tiếp xúc, vậy mà lại ở phía đông bắc của khu nông nghiệp Frings!

Nói cách khác, ít nhất có một đơn vị Trenock đã hình thành trạng thái cân bằng với bộ đội của mình!

Nếu như tiểu đội điều tra là bởi vì phát hiện ra phần sau của đối phương, như vậy, quân tiên phong của cái đội ngũ này thậm chí có thể xuyên cắt tới ngoài mấy km phía cạnh sau của mình.

Đây sẽ lại là một lần xuyên khe nữa sao?

Nếu như là thật, như vậy thì cái đội ngũ bắc thượng từ nơi này chỉ có một mục tiêu... Ánh mắt của Fugue sắc bén giống như lưỡi đao, đính chặt lấy thành phố Bắc Quan đang nằm lặng yên trên bản đồ mặt phẳng!

Sau khi rời khỏi sư đoàn thiết giáp số 2 rời đi, thành Bắc Quan chỉ còn lại một sư đoàn bộ binh cơ giới và một trung đoàn thiết giáp cận vệ của phòng giám sát.

Một khi quân địch giết vào trong thành Bắc Quan, không chỉ sẽ đóng cửa lại, thậm chí ngay cả thân vương điện hạ cũng có thể bị... Phải biết rằng, từ tình báo mà xem, liên quân Phỉ Minh lần này có một điểm đổ bộ cách thành Bắc Quan cũng không xa...

Phải bắt được cái đuôi của quân địch. Muốn lẩn đi dưới mí mắt của sư đoàn số 2, bọn hắn đã tính sai rồi! Bất kẻ là bọn hắn đi về Song Khê Kiều hay là bắc thượng trực tiếp tấn công Bắc Quan hay là chặn ở ngoại ô phía nam Bắc Quan, sư đoàn số 2 đều sẽ cắn chặt lấy bọn hắn, cho đến khi bọn hắn tuôn ra một giọt máu cuối cùng, co quắp ngã xuống mặt đất phủ tuyết của mùa đông!

"Mệnh lệnh, tiểu đoàn 1 trung đoàn 1 phái ra hai tiểu đội trinh sát tiến lên dò xét địa điểm giao chiến, sau đó mau chóng hồi báo. Mệnh lệnh tiểu đoàn 3 trung đoàn 2 phái ra sáu tiểu đội trinh sát, mau chóng chạy tới khu nông nghiệp Frings, nếu như quân địch đã rời đi, lập tức điều tra về phía Đông Bắc." Fugue mau chóng hạ lệnh: "Mệnh lệnh tiểu đoàn 2 trung đoàn 2 ở cánh trái gia tăng phạm vi trinh sát bên cánh, lúc tất yếu..."

Fugue còn chưa nói xong, đột nhiên, mấy tiếng nổ lớn kịch liệt đã truyền đến từ một gò núi bên cánh trái của đội ngũ.

Fugue đứng vụt dậy, các sĩ quan bên cạnh sớm đã có người mở ra cửa khoang, đoạt trước ra khỏi robot chỉ huy.

Đội ngũ đang tiến lên đã ngừng lại. Mặc dù gặp phải biến cố đột nhiên mà đến, thế nhưng trận hình của cả sư đoàn thiết giáp số 2 đều không hỗn loạn một chút nào. Hàng trăm robot xen cắt ra một cách có trật tự từ trong hàng ngũ, dưới sự chỉ huy của sĩ quan, mau chóng mở rộng về phía cánh trái. Các robot hạng trung và hạng nặng trong hàng ngũ đồng thời co rút lại thành trận hình phòng ngự hình tròn, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị hỏa lực đánh chặn.

Fugue đi tới cửa khoang, nhìn gò núi phía xa. Tiếng nổ qua đi, vùng núi lại khôi phục lại sự yên tĩnh. Bỗng nhiên, lại liên tiếp hai tiếng nổ lớn vang lên. Lần này, tuy rằng vẫn như cũ ở cánh trái của đội ngũ, thế nhưng khoảng cách vị trí đã chếch đi rất nhiều so với mấy vụ nổ trước.

" Tướng quân!" Tham mưu liên lạc trong robot chỉ huy rốt cục đã thu được tin tức truyền về từ tiền phương, đứng dậy báo cáo: "Tuyến cảnh giới vòng ngoài của tiểu đoàn 2 trung đoàn 2 gặp phải bộ đội trinh sát của địch, hiện tại đang giao chiến kịch liệt."

" Bộ đội trinh sát?" Fugue lạnh lùng cười: "Chỉ sợ không phải. Lần đầu tiên có thể là đột nhiên gặp phải, lần thứ hai còn như vậy chính là cố ý rồi. Có điều, nếu đã tới thì cũng đừng muốn chạy nữa."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.