Viên Ngọc Kề Bên

Chương 11




Do sự tham gia của đám Khủng Long Pháp Sư, trận chiến trong khu mỏ này đương nhiên không thể tiếp diễn được nữa. Tần Nhược và Vương Đạt cùng tìm Khủng Long Pháp Sư hỏi, mới biết tên này vì để chắc chắn đoạt được Thủ Lĩnh Goblin, đồng thời cũng để đề phòng những việc bất ngờ xảy ra trên đường, đã báo cho mấy tiểu đội ở nơi khác cùng chạy đến! Mấy tiểu đội này tập hợp nơi cửa mỏ, cho nên dọc đường không gây sự chú ý gì.

Nhưng sau khi họ tiến vào trong mỏ, khí thế đã trở nên khác rồi, tình hình trong mỏ nhanh chóng bị Khủng Long Pháp Sư khống chế, y chỉ huy mọi người nhanh chóng dọn dẹp hết lũ goblin bậc hai chung quanh, đồng thời cũng lùa mười sáu người còn sống sót bên phe kia tới một góc, cho họ ngồi vẽ vòng tròn...

Có điều, bên kia có thể thuận theo như thế, cũng là nhờ lời hứa của Tần Nhược, rằng sau khi Căn Cứ Địa giải quyết xong BOSS rồi, mười hai mục sư của Căn Cứ Địa sẽ hồi sinh lại tất cả thành viên của họ, đồng thời cũng trả lại số trang bị mà họ rơi ra, nếu không, cho dù số người của Tần Nhược có nhiều hơn gấp đôi đi nữa, bên kia cũng chưa chắc gì để yên cho được.

Thật ra, sự ‘ngoan ngoãn’ này của họ cũng có một phần là do thực lực mà Tần Nhược và Vương Đạt bày ra, cộng với khí thế đông đảo do đám Khủng Long Pháp Sư mang lại - dưới cái nhìn của đối phương, ngay cả một tên khống nước bậc ba như Tần Nhược mà cũng có thể dễ dàng giết chết nhiều người của họ tới như thế, thì trung đội bậc bốn mới tới kia có thể biết lợi hại đến bao nhiêu rồi!

Thay vì đắc tội với một cường địch, cộng với tổn thất một số cấp bậc lẫn trang bị, chi bằng hóa giải mối ân oán không sâu đậm này đi, cứ xem như hôm nay chưa hề phát sinh ra chuyện tranh chấp Thủ Lĩnh Goblin làm gì cả, ai làm việc người nấy...

Sau khi khống chế được cục diện rồi, chuyện còn lại đương nhiên là giết Thủ Lĩnh Goblin.

“Chiến sĩ lên!”

Khủng Long Pháp Sư không còn sự ủ rũ của ngày hôm qua nữa, y oai hùng phát ra mệnh lệnh.

Mười hai tên chiến sĩ lập tức xông lên. Dưới sự tăng sức của mười hai tên mục sư, họ nắm chắc lấy vũ khí bao vây bốn phía của Thủ Lĩnh Goblin. Quá trình phối hợp mặc dù có chút trúc trắc, nhưng dù sao mọi người cũng đã là cộng sự trong công ty một thời gian rất dài rồi, đã vô cùng tin tưởng nhau, cho nên cho dù có một chút tì vết đấy, nhưng họ cũng rất nhanh bù lại được. Dần dần, cả đội cũng đến được vị trí cần đến, vây được Thủ Lĩnh Goblin.

“Tấn công!”

Một tiếng quát vang lên, ba mươi sáu tên nguyên tố sư cùng bật kết giới lên, chia thành bốn lượt trước sau tiến vào phạm vi tấn công, thả ra những phép thuật bậc bốn mà mình ngưng tụ hoàn thành!

Những thanh âm ầm ầm vang lên liên miên không dứt bên tai, Thủ Lĩnh Goblin bị khống chế một cách gắt gao. Còn phần đám goblin thỉnh thoảng nảy mới chung quanh, thì bị những đạo tặc, thầy triệu hồi và cung tiễn thủ của Căn Cứ Địa đối phó, không ảnh hưởng được gì.

Dưới sự phối hợp hoàn mỹ của sáu nhóm người Căn Cứ Địa, HP của Thủ Lĩnh Goblin dùng tốc độ mỗi giây 2.000 điểm tụt xuống, sau chưa đến nửa phút, đã gần cạn đáy.

Cuối cùng, một tiếng kêu thê thảm vang lên, thân thể màu vàng của Thủ Lĩnh Goblin ỉu xìu ngã xuống...

Nhìn thấy Thủ Lĩnh Goblin nhanh bị giết chết như vậy, Tần Nhược thầm cảm khái một lúc, sau đó không khỏi sinh chút bội phục với Khủng Long Pháp Sư...

Cho dù hai lần khởi xướng hành động gần đây của Khủng Long Pháp Sư đều bị thất bại , nhưng bộ óc phản ứng lẫn năng lực chỉ huy của y quả thật là rất khá! Chỉ mới một ngày thời gian mà y đã tập hợp được các đồng sự trong Căn Cứ Địa rồi, mà còn khiến họ có khí thế của một đội quân chính quy nữa. Việc này, người bình thường không thể nào làm được.

Mà điều khiến Tần Nhược cảm thấy yên vui hơn chính là, sau khi trận chiến kết thúc, cho dù nhìn thấy chiến lợi phẩm rớt đầy đất, thậm chí có một món lóe lên ánh sáng màu cam chói rọi, nhưng mười hai tên chiến sĩ phía trước vẫn không hề đưa tay đi nhặt, mà những người khác cũng chỉ đứng yên ở vị trí cũ, chờ mấy người có uy tín cao nhất trong công ty đi nhặt.

Những món đồ đó phải chờ đưa đến thị trấn, giám định xong rồi mới từ trong mọi người chọn ra những cá nhân uy tín nhất, phát cho những người cần nhất hoặc những người có cống hiến lớn nhất trong lần này.

Những thứ đó Tần Nhược không lưu ý gì nhiều, hắn tin rằng Khủng Long Pháp Sư và các đồng sự của hắn sẽ đưa ra được một chế độ hoàn thiện. Cùng làm trong một công ty, sẽ không ai làm ra hành động chiếm hữu chiến lợi phẩm tập thể làm gì.

Chờ các mục sư hồi sinh lại cho thành viên tử vong bên phe kia xong, Tần Nhược bèn từ giã Vương Đạt và Khủng Long Pháp Sư. Đã dây dưa ở đây 20 phút rồi, hắn còn phải đi công hội Phép Thuật Nguyên Tố Nước để nhận nhiệm vụ thăng bậc nữa.

Khủng Long Pháp Sư nghe vậy, bèn nắm lấy bả vai Tần Nhược, nói: “Sốt ruột như vậy làm gì? Muốn thăng bậc cũng đâu cần gấp gáp mấy phút thế này. Cho một chút đề nghị đi, cậu cảm thấy biên chế trong đội này của chúng ta thế nào?”

“Biên chế gì?”

Tần Nhược sững sờ. Khủng Long Pháp Sư nói tiếp:

“Hai chiến một cung, một tặc hai mục, bốn nguyên tố ấy.”

Thấy y đề cập đến, Tần Nhược mới nhớ đến, dường như sáu nhóm người ở đây đều theo biên chế tương đồng như thế cả, mà tỷ lệ cũng đồng nhất nữa. Hắn hơi trầm ngâm, sau đó gật gật đầu: “Không sai, chiếu cố khá là toàn diện đó! Đây là đội hình luyện cấp lúc thường hay là cày đồ thế?”

“Ha ha ha!”

Khủng Long Pháp Sư cười một cách thần bí: “Luyện cấp kiêm cày đồ luôn.”

“A?”

Nhìn thấy biểu tình ngẩn ngơ của Tần Nhược, Khủng Long Pháp Sư bèn giải thích ngay: “Đừng có giật mình như thế, tôi đã suy nghĩ cặn kẽ rồi, với thực lực trước mắt của chúng ta, cho dù là một con BOSS bậc bốn bình thường thì cũng đủ khiến chúng ta ngập hành mất, cho nên, tôi cố ý lựa chọn sáu nhóm người có kinh nghiệm phong phú nhất, thực lực xuất sắc nhất để đóng vai trò đội ngũ cày đồ, còn ngày thường thì mọi người cứ theo đội hình này mà đi luyện cấp, nếu có mục tiêu thì mọi người cùng hành động. Nếu còn cần nữa, thì có thể đắn đo mang thêm vài nhóm người khác...”

Nghe đến đây, Tần Nhược đột nhiên nhớ tới một chuyện, bèn ngắt ngang lời Khủng Long Pháp Sư:

“Khoan khoan, ý anh là... Trong ngày thường, sáu nhóm người này đều cố định sao?”

“Đúng vậy.”

Khủng Long Pháp Sư gật đầu: “Có gì không thỏa đáng sao?”

Tần Nhược nhíu nhíu mày, sau đó nhìn chằm chằm vào mặt Khủng Long Pháp Sư, nói: “Nếu tôi nhớ không lầm thì trong công ty chúng ta hình như chỉ có hai mươi bốn mục sư ánh sáng thôi mà? Anh đưa mười hai người vào trong sáu nhóm người này rồi, vậy những đội khác phải làm sao? Mười hai mục sư làm sao đủ để chia được, đến lúc đó làm sao họ luyện cấp?”

“À, chuyện này tôi cũng đã suy nghĩ rồi, lúc thường luyện cấp thì cố gắng đảm bảo đội nào cũng đều có mục sư cả, chỉ có khi cần hành động thì mới tập trung thôi!”

“Vậy thì tốt!”

Tần Nhược vừa mới nói xong, Vương Đạt đã đột nhiên lên tiếng chen vào: “Tiểu Nhược chú cũng chờ một chút đừng đi vội nhé! Lần này công của chú là lớn nhất đấy, cho nên dựa theo chế độ mà bọn anh thương lượng ra thì nếu trong số chiến lợi phẩm này có thứ chú xài được, chú sẽ được ưu tiên chọn trước.”

Khủng Long Pháp Sư gật đầu.

Việc chiến đấu của Tần Nhược, Vương Đạt và MM Hoa Tiễn cùng phe bên kia mặc dù Khủng Long Pháp Sư không tận mắt nhìn thấy, nhưng thông qua sự bừa bộn trên chiến trường và những thi thể rải rác quanh đây, y đại khái cũng có thể phỏng đoán được quá trình, biết nếu không nhờ Tần Nhược và Vương Đạt kéo dài thời gian thì nói không chừng Thủ Lĩnh Goblin đã bị bên kia ăn mất rồi đấy.

Nhìn thoáng qua cây gậy chữ vàng trong tay Tần Nhược, Khủng Long Pháp Sư nói:

“Vẫn cứ nên chờ chút đi. Thủ Lĩnh Goblin là một con BOSS hệ nước và đất, cho nên theo lý thuyết thì vẫn có thể có trang bị mà cậu cần. Nếu là trang bị bậc ba, sẽ vừa lúc cậu mặc vào làm nhiệm vụ đấy.”

Tần Nhược hơi động lòng, rõ ràng đã bị vế cuối của Khủng Long Pháp Sư làm suy suyển rồi...

Ngay khi mọi người thu thập chiến lợi phẩm xong, định khải hoàn hồi triều thì Tần Nhược đột nhiên nhớ ra một chuyện:

“Khoan khoan!”

Theo lý mà nói, bên cạnh điểm nảy mới của những con BOSS vương giả bậc ba như Vua Khô Lâu, Ma Quỷ Cự Ngạc, hay bậc bốn như Hắc Ngục Ngô Công Vương đều có dược liệu mọc lên cả, vậy con BOSS vương giả bậc hai Thủ Lĩnh Goblin này chắc hẳn cũng phải có mới đúng chứ?

“Mọi người chia nhau ra bốn phía tìm xem, xem có dược liệu mọc hay không.” Hắn không dám chắc được những người bên phe đối địch vừa rồi đã thu thập hết dược liệu rồi hay không. Những dược liệu mọc lên bên cạnh BOSS vương giả thấp nhất cũng đều là hạng năm hết, giá trị cả ngàn đồng vàng, tuyệt đối không thể để lọt sót...

Nghe vậy, sáu mươi người Căn Cứ Địa lập tức lùng sục cả khu, nhưng đã tìm một vòng rồi, cũng không thấy được một gốc cây ngọn cỏ nào.

Ngay lúc hầu hết người cho rằng Tần Nhược đang nói láo thì một thanh âm vừa mừng vừa kinh truyền ra từ trong một góc khuất:

“Thợ mỏ!!! Có thợ mỏ cấp cao không? Qua đây nhanh lên!”

Cả đám cùng nhao nhao vây quanh:

“Thế nào, phát hiện cái gì thế?”

“Cái vẻ sáng này trông giống bí ngân lắm, mà có tới mấy viên lận. Nhanh, mấy người ai là thợ mỏ cấp cao vậy? Cấp bậc của tôi không đủ, không muốn làm hỏng chúng nó...”

“Bí ngân?!?”

Những người đứng vây quanh, kể cả Tần Nhược, đều mừng rơn trong lòng.

Bí ngân, chính là thứ rất tuyệt! Nó là một loại khoáng thạch hạng bốn, có thể dùng để rèn trang bị và vũ khí của rất nhiều nghề nghiệp, cho nên giá thị trường không thấp, mà cũng cực hút hàng! (Giá của kim loại hạng bốn còn phải cao hơn so với dược liệu hạng bốn nhiều, bởi vì cái dược liệu chế được là vật phẩm dạng tiêu hao, còn trang bị, vũ khí do kim loại rèn ra thì là vật phẩm lâu dài, giá cả bất đồng là phải thôi.)

Giá của một khối bí ngân chất lượng mười điểm trên thị trường là 8.000 đồng vàng, nhưng vẫn cứ có giá mà không gặp hàng, bởi vì số lượng bí ngân khai thác được mỗi ngày trong suốt rặng núi Goblin này cực ít, mà số người chơi cần rèn trang bị cấp cao thì lại nhiều không đếm nổi. Ba khối bí ngân, giá trị đủ để ngang bằng với thu hoạch sau khi giết một con BOSS bậc bốn dạng tinh anh rồi đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.