Viễn Cổ Hành

Chương 15




Tô Mạt nhìn biểu tình của đại tiểu thư, nàng cúp xuống hàng lông mi, cái mũi thẳng xinh đẹp, làm nổi bật chiếc cằm thanh tú.

Vẻ khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng kia dung hợp thản nhiên với sự ưu thương, có một loại không thể nắm trong tay vận mệnh của chính mình, muốn phản kháng, lại vô lực, khiến cho người ta có một loại cảm giác kinh diễm của đầu tháng ba im lìm vắng vẻ.

Tô Mạt trong lòng cả kinh, nắm chặt tay nàng, cười nói:“Chờ lão tổ mẫu trở về, chúng ta sẽ hỏi cặn kẽ một chút. Ta sẽ sai người đi tìm hiểu Tần công tử phẩm mạo ra sao.”

Đại tiểu thư bắt lấy tay nàng, nhẹ nhàng mà lắc đầu,“Ta...... hay là không cần đi hỏi thăm .”

Lệnh của cha mẹ lời của mai mối, cho dù đã biết vị hôn phu là cái dạng người gì, có năng lực như thế nào?

Nếu là ôn nhu tuấn tú, cũng coi như ổn.

Nếu là bề ngoài ôn hòa, sau lưng thô tục, thậm chí -- ngược đánh thê thiếp, thì có thể làm gì khác chứ?

Huống hồ, có mấy tên công tử thế gia là có thể bị người ta nhìn thấy tật xấu ở vẻ bề ngoài a?

Tô Mạt khuyên giải an ủi nói:“Tỷ tỷ, nếu là trước đây, ngươi chỉ có thể nghe theo trưởng bối trong gia tộc an bài. Nhưng hiện tại có ta, ta sẽ không để ngươi gả cho người ngươi không thích đâu.”

Nhìn trong mắt đại tiểu thư hiện lên một chút ánh sáng, Tô Mạt trong lòng khẽ động, không khỏi hỏi:“Tỷ tỷ, ngươi có người trong lòng ?”

Tô Mạt dù sao cũng là nữ hài tử hiện đại, đối với quan niệm tình yêu, không có bảo thủ như vậy.

Tự do luyến ái, thích thì ở cùng nhau, không cần để ý nhiều quá nhiều nhân tố khách quan.

Nhưng đại tiểu thư không giống với nàng, vừa bị Tô Mạt hỏi trắng ra như vậy, nhất thời từ hai má đến cổ, đỏ au.

Đại tiểu thư cúi mặt e thẹn, làn gió thổi phất sợi tóc của nàng, vén lên làn tóc mái, lộ ra cái trán trơn bóng như mây, hiện ra làn da màu trắng hồng càng tỏa ra vẻ mỹ lệ.

Tô Mạt giảo hoạt cười rộ lên, chọc nàng nói:“A ha, tỷ tỷ, để ta đoán trúng rồi nha, ngươi khẳng định có người trong lòng rồi, mau nói cho ta biết. Ta đều nói cho ngươi biết ta thích Tĩnh thiếu gia, ngươi cũng phải nói cho ta biết ngươi thích ai, nếu không ta sẽ không bỏ qua.”

Nàng bĩu môi, một bộ dáng muội muội làm nũng lôi kéo lắc lắc cánh tay tỷ tỷ.

Đại tiểu thư bị nàng làm như vậy càng trở nên mắc cỡ quẫn bách, gắt gao cắn môi, hai má càng đỏ ửng.

Tô Mạt thấy bộ dáng thẹn thùng của nàng đáng yêu vô hạn, vốn nghĩ tỷ tỷ bộ dáng lạnh nhạt đạm bạc sao lại có thể nhu mì yêu kiều như thế.

Hiện tại thấy tỷ ấy mắc cỡ như thế, lại thật giống như băng tuyết tan rã, là một loại ôn nhu khác không thể nói thành lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.