Viêm Thần

Chương 41: 41: Sẽ Rất Đau Cô Ráng Chịu Một Chút




Kỵ binh dã nhân

Kỵ binh dã nhân

Tổ chức thần bí lại một lần nữa bị thương nặng!

Mà vào giờ khắc này, đám người Lữ Hồn sau khi thu được tin tức này cũng lộ ra vẻ mặt phát mộng.

Bị phá huỷ…phá huỷ hết? Đường đường là tổ chức thần bí vì sao lại bị phá huỷ hết?

Chuyện gì đã xảy ra? Lữ Hồn có chút phát mộng.

Tổ chức thần bí mặc dù trước đó đã bị trọng thương ở một trình độ nhất định, thế nhưng cái kia vẻn vẹn chỉ là tổng bộ, một lần bị Gen Công Hội làm gỏi, một lần bị Trần Phong chà đạp!

Thế nhưng...cũng chỉ vẻn vẹn giới hạn ở tổng bộ mà thôi! Cường giả của tổ chức thần bí thế nhưng được phân tán ra toàn bộ thế giới, những toà thành thị lớn nào cũng có trụ sở, đây mới là lực lượng cơ sở nhất của tổ chức thần bí!

Chỉ có điều là không nghĩ tới, trong một ngày thời gian, thế mà toàn bộ đều bị phá huỷ rồi! Đám người trở về từ dãy núi Bỉ Ngạn kia, giống như bị điên, đến phá huỷ từng trụ sở một, đám người gần như không có khả năng ở cùng một chỗ này, lại được tập hợp lại toàn bộ!

Toàn bộ cường giả cấp A trên thế giới, toàn bộ hợp lại, đối kháng với tổ chức thần bí của bọn hắn.

???? Lữ Hồn cho đến bây giờ cũng đều không hiểu ra sao, mặc dù sứ mệnh của tổ chức thần bí đã được hoàn thành, thế nhưng cái tổ chức này vô luận là dùng để thu thập tin tức hay là xử lý một chút việc vặt vãnh đều đặc biệt thuận tiện, mấy sư huynh đệ bọn hắn luôn luôn dùng tổ chức thần bí để làm một số việc.

Thế nhưng không nghĩ tới, tổ chức thần bí lại ở trong vòng một đêm hoá thành hư không! Mà đến thời điểm sau khi tìm được nguyên nhân, Lữ Hồn càng lộ ra vẻ mặt phát mộng, bởi vì Sơn Hải Thú? Đám cường giả này bởi vì không tìm thấy được Sơn Hải Thú, cho nên mới giận cá chém thớt lên bọn hắn?

Có bị bệnh hay không! Lữ Hồn không thể nào hiểu được, đám người này không tìm được Sơn Hải Thú vì sao lại đổ lên đầu của bọn hắn? Có trời mới biết!

Nếu như không phải là bởi vì chuyện yêu tộc sống lại trước mắt sắp xuất hiện, gã nhất định sẽ tìm từng tên đánh cho một trận, thật là quá phận a!

Mà chuyện này, vẻn vẹn chỉ là sự bắt đầu, ngoại trừ các trụ sở trong thành thị bị tiêu diệt, từng thành viên của trụ sở cũng bị tiêu diệt, coi như thỉnh thoảng có người chạy trốn được, cũng không ngừng bị đuổi giết. Cái tổ chức nguyên bản gần như có khả năng phá vỡ cân bằng thế giới, bây giờ chỉ còn lại trên danh nghĩa...

"Ngươi không muốn nói một lời nào hay sao?" Lữ Hồn nhìn về phía người bên cạnh, ở trong ấn tượng của gã, con hàng này mới là thủ lĩnh của tổ chức thần bí cơ mà?

"Sứ mạng của nó đã hoàn thành, tồn vong cũng không trọng yếu." Tần Hải thản nhiên nói.

"Ngươi..." Lữ Hồn hừ lạnh một tiếng.

Tổ chức thần bí mặc dù không phải là của gã, thế nhưng thời gian gã xuất hiện ở bên trong tổ chức thần bí, ngược lại so với cái tên gọi là thủ lĩnh này còn muốn dài hơn, tự nhiên trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

"Hãy xử lý sự tình trước mắt đi."

"Chuyện của tổ chức thần bí, chờ đến khi sự kiện yêu tộc kết thúc, tự nhiên sẽ có bàn giao cho bọn hắn."

Một người lạnh giọng nói ra.

"Được rồi." Lữ Hồn lúc này mới không cam lòng nói.

Chỉ có điều là trong lòng của gã vẫn tràn ngập hận ý, nếu như cho để cho gã biết tên vương bát đản nào đã dùng Sơn Hải Thú giá họa lên trên đầu của bọn hắn, gã nhất định sẽ đem cái tên kia chém thành muôn mảnh!!! Giờ phút này ở trong lòng của gã, cái tên vương bát đản này đã thăng cấp thành tên gia hoả thứ hai mà gã hận nhất!

Còn tên gia hoả mà gã hận nhất? Đương nhiên là Trần Phong!

"Hai người này, ta sẽ không bỏ qua cho một ai!" Sát ý của Lữ Hồn bắt đầu khởi động.

Mà vào giờ khắc này, ở một khu vực không biết nào đó không có người nào hỏi thăm, từng cái thân ảnh to lớn xuất hiện, bọn hắn xuyên qua trong rừng rậm, tốc độ nhanh như gió, quanh người tản ra lực lượng kinh khủng khó nói nên lời!

Bọn hắn, thình lình đều là dã nhân! Trải qua một đoạn thời gian ma luyện, tiểu đội lúc trước do Trần Phong bồi dưỡng ra, đã có quy mô lớn hơn, bộ lạc dã nhân cũng đã xuất hiện một nhóm thiên tài mạnh mẽ khác!

Xoạt! Từng dã nhân nhanh như gió lao đi, lộ ra một màn càng thêm kinh người, ở dưới thân những người này, thình lình đúng là từng con Sơn Hải Thú!

Phối hợp với thân thể cao lớn mà khôi ngô của dã nhân, Sơn Hải Thú được xem như là một vật cưỡi rất vừa vặn.

Đương nhiên, Sơn Hải Thú tự nhiên sẽ không dễ dàng nhận thua như vậy, thế là...

Oanh! Dưới bầu trời tăm tối xuất hiện đủ loại hào quang lấp lóe, Sơn Hải Thú nổi khùng hiển nhiên đã thả ra đủ loại năng lực mạnh mẽ, cuối cùng thậm chí còn thi triển cả Tru Thần!

Nhưng mà...vô hiệu! Hết thảy những con Sơn Hải Thú nổi khùng liền được dã nhân cho ăn một chầu đánh đập ra bã!

Nói đùa cái gì vậy? Những dã nhân này gần như đều có cường độ miễn dịch năng lượng cao hơn 98 %, ngươi dùng năng lượng để oanh kích bọn hắn? Làm trò khôi hài hay sao?!

Sau đó…mỗi lần Sơn Hải Thú không nghe lời sẽ bị đánh, một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì lại đánh thêm một trận, sau cùng, từng con Sơn Hải Thú có thực lực mạnh mẽ vô cùng ngạo khí, đều bị đánh cho đến mức thuần phục.

Cuối cùng toàn bộ Sơn Hải Thú liền bị thu phục, chúng nó không phục không được, không phục thì sẽ bị đánh cho tới lúc phục mới thôi!

Cho nên, đội ngũ dã nhân vốn đã rất mạnh mẽ này, liền có được một nhóm vật cưỡi mạnh mẽ, nguyên bản là bộ binh dã nhân, hiện tại cũng đã biến thành kỵ binh dã nhân, trở thành một bộ lạc dã nhân có vật cưỡi.

"Không tệ." Trần Phong nhìn một màn này cảm thấy rất là hài lòng.

Từ khi hắn hối đoái xong những bí kỹ dung hợp ban thưởng nhiệm vụ, liền nghĩ đến phương thức xử lý đám Sơn Hải Thú này, đó chính là làm cho bọn nó thần phục trở thành vật cưỡi cho dã nhân!

Hình thể khổng lồ của Sơn Hải Thú với dã nhân chính là một sự kết hợp vô cùng hoàn hảo!

Cho nên...hắn đã triệu tập hết thảy bộ lạc dã nhân, đem bầy Sơn Hải Thú khiêng trở về toàn bộ.

Không sai, cưỡng ép khiêng trở về! Sơn Hải Thú có thực lực mạnh mẽ, có được đủ loại năng lực phục chế, còn có các loại thủ đoạn Tru Thần, thế nhưng đáng tiếc, hết thảy những thủ đoạn của chúng nó đều vô hiệu với dã nhân! Đối mặt với dã nhân, đám Sơn Hải Thú này có mạnh mẽ hơn cũng chỉ có thể bị ngược đãi, cho nên, sau cùng vẫn như cũ bị từng dã nhân khiêng trở về.

Đương nhiên, khiêng trở về mới chỉ là sự bắt đầu, thuần phục Sơn Hải Thú cũng chỉ là cơ sở.

Trọng yếu nhất chính là, mệnh lệnh! Chỉ có tạo ra kỷ luật nghiêm minh, đi đến tình trạng nhân thú hợp nhất cùng với chủ nhân, mới có thể phát huy ra uy lực chân chính của kỵ binh!

Huấn luyện trong một ngày, bọn hắn đã có sự ăn ý nhất định.

"Ngừng!" Trần Phong quát lên một tiếng.

Xoạt! Vẻ mặt của đám dã nhân liền trở nên nghiêm nghị, dùng một thời gian ngắn nhất dừng lại, đây chính là kỷ luật nghiêm minh, bọn hắn quán triệt vô cùng triệt để, chỉ là cái phương thức quán triệt này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.