Việc Nhỏ Thầm Yêu

Chương 44: Ghen




Sáu đại thế gia đều nằm ở vùng đất trung tâm của Trung Nguyên, vì thế sau khi Tạ Quận Vương thị đến thì Phạm Dương Lư thị cũng đã tới.

Chỉ có điều thực lực của Phạm Dương Lư thị trong số sáu đại thế gia cũng không có gì đặc biệt, ngang ngang với Độc Cô thị, chỉ có một vị võ giả cấp Dương Thần trấn thủ.

Vốn dĩ Phạm Dương Lư thị còn muốn có thể liên thủ với Tranh Kiếm Minh nhờ vào việc kết thông gia. Nhưng kết quả lại bị Tô Tín phá hỏng hết cả. 

Vì thế lần này Phạm Dương Lư thị cũng chỉ là đến xem trò vui mà thôi, chỉ có một tên võ giả cấp Dung Thần Cảnh dẫn đội, còn lại toàn bộ đều là đệ tử tiểu bối.

Trong đám người của Phạm Dương Lư thị, Lư Uyển Đình mặc trên người một bộ đồng phục võ sĩ màu xanh nhạt, trên đầu lại búi kiểu tóc của nam giới, trông cực kì có khí khái anh hùng.

Nhìn thấy Tô Tín, trong lòng Lư Uyển Đình lóe lên chút cảm xúc phức tạp. 

Lúc trước nàng cũng từng rung động với Tô Tín. Nhưng kết quả là trong cảnh giới bí mật Côn Luân đó thì sự rung động này nhanh chóng bị tan vỡ hoàn toàn. Tô Tín trong tưởng tượng của nàng và Tô Tín ngoài đời thực là hai con người hoàn toàn khác nhau.

Vì thế cuối cùng Lư Uyển Đình chọn từ bỏ, nàng vốn ko thể ở bên cạnh Tô Tín được.

Chỉ là dù sao nàng cũng từng yêu mến Tô Tín, trước tiên chưa nói đến nhân cách của hắn, chỉ riêng độ ưu tú là đã ko có gì để nghi ngờ rồi. 

Cứ như vậy, tầm mắt Lư Uyển Đình tự nhiên lại cao thêm một chút. Mấy năm qua cha của nàng cũng đã tìm chọn mấy chàng trai trẻ tuấn kiệt cho Lư Uyển Đình, nhưng tất cả đều ko lọt được vào mắt xanh của nàng.

Lúc đi ngang qua Tô Tín, Lư Uyển Đình có chút do dự nhưng nàng vẫn chuyển lời tới Tô Tín:

- Cẩn thận Tiêu gia. 

Lư Uyển Đình chỉ là cấp cảnh giới Tiên Thiên. Truyền âm của nàng tuy rằng không bị người nhà họ Lư nghe được rõ ràng nhưng cũng bị võ giả Dung Thần Cảnh nhà họ Lư nhận ra. Hắn lập tức trừng mắt với Lư Uyển Đình, nhanh chóng Lưi Lư Uyển Đình vào thành.

Đối với Tô Tín, nhóm người Phạm Dương Lư thị hiện tại có chút ý nghĩ muốn tránh xa một chút.

Người này Phạm Dương Lư thị bọn họ không trêu chọc nổi, mà bọn họ cũng không muốn chọc vào hắn làm gì. 

Tô Tín nhìn theo bóng lưng của Lư Uyển Đình, khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt.

Nói thật, Tô Tín biết đến tâm tư của Lư Uyển Đình đối với mình. Nhưng bất luận là kiếp trước hay là kiếp này, hắn đều không sẽ không thích nữ nhân như Lư Uyển Đình.

Tô Tín không phải nói là do Lư Uyển Đình không được, mà là tính cách của nàng tương đối dễ dàng lý tưởng hóa. Điều này trái ngược với ngoại hình tư thế oai hùng hiên ngang của nàng ta. 

Nam nhân lý tưởng của nàng nhất định phải nhất định phải mười phân vẹn mười, về mặt thực lực, thế lực, thủ đoạn, tâm cơ đều phải vượt qua nàng thì mới được. Chỉ có thế mới có thể làm cho nàng có cảm giác an toàn.

Nhưng trên thực tế nội tâm của nàng nếu cũng thật sự giống với vẻ bề ngoài của nàng thì nàng cũng sẽ không đưa ra nhiều yêu cầu như vậy, hơn nữa căn bản là sẽ không yêu cầu. Mình là chính mình, dựa vào đâu mà lại phải giao nửa đời sau cho người khác?

Lư Uyển Đình lúc nào cũng có cảm giác như đang lừa mình dối người. Tô Tín phù hợp với hầu hết các yêu cầu của nàng. Nhưng kết quả là tính cách của Tô Tín cùng cách đối nhân xử thê của hắn nàng lại ko chấp nhận được. Cuối cùng chỉ có thể từ bỏ. 

Nhưng mà hôm nay việc Lư Uyển Đình mở miệng nhắc nhở hắn đúng là khiến Tô Tín có chút bất ngờ. Ngày sau nếu như có cơ hội, Tô Tín sẽ sẵn lòng giúp đỡ nàng ta một tay.

Chỉ có điều lần nhắc nhở này của Lư Uyển Đình thật ra cũng không có tác dụng gì. Phải dè chừng Tiêu gia cũng ko có nghĩa lí gì, nếu phải dè chừng thì phải dè chừng tất cả bảy tông môn trên giang hồ này.

Huống hồ chuyện lần này Tô Tín chỉ là đến xem trò vui, hắn không có ý định ra tay. Cho dù thật sự xảy ra chuyện gì lớn ắt cũng sẽ có người chống đỡ, ko động được đến hắn đâu. 

Lần này Tiêu gia hiển nhiên cũng ko hài lòng với việc Cơ Hạo Điển muốn Trường Sinh thật sự, vì thế bọn họ liền chuẩn bị một động thái lớn.

Tiêu gia ẩn nấp cũng khá tài tình, đến cả mật thám của Lục Phiến Môn ở Giang Nam cũng không phát hiện ra được động tĩnh gì của bọn họ. Cũng chính là một nhân lúc ẩn lúc hiện của nhà họ Lư trong số sáu đại thế gia - Lư Uyển Đình nghe được một vài chuyện hóng hớt, hình như là lúc trước Tiêu gia có tìm đến nhà họ Lư để liên thủ nhưng kết quả lại bị nhà họ Lư từ chối.

Nhưng mà Tô Tín cũng rất tò mò, lần trước bè lũ tàn dư của nước Ngô xúi giục trong trong bóng tối ở Tiêu gia Giang Nam đạo, còn có Bạch Liên dạy tính toán Đại Chu, nhưng kết quả lại thất bại. Suýt chút nữa đã để Cơ Hạo Điển dành được ưu thế rồi. Thế mà bây giờ Tiêu gia lại tới đây? 

Lần trước tuy rằng ở bề ngoài, Tiêu gia chỉ là bị giám sát chặt chẽ trong mấy năm. Mất đi một quãng thời gian tự do, nhưng trên thực tế tổn thất của Tiêu gia không chỉ có riêng những thứ này.

Trong khoảng thời gian Tiêu gia bị phong toả, vừa hay Tô Tín cũng bắt đầu vùng lên ở Giang Nam đạo, gây xích mích ly gián, giết hại các tông môn phải, để cho toàn bộ Giang Nam đạo đều bao phủ trong cơn mưa máu.

Lấy thực lực Tô Tín lúc trước, chỉ cần Tiêu gia chịu đứng ra, Tiêu gia dù cho chỉ khởi động một phần trăm thực lực, Tô Tín đều không chống đỡ được. Nhưng đáng tiếc khi đó Tiêu gia lại không thể ra mặt, vì thế danh tiếng của Tiêu gia ở Giang Nam đạo có thể nói đã phải chịu tổn thất lớn, thậm chí ở trên giang hồ đều là như vậy. 

Lần này Tiêu gia muốn phá hoại kế hoạch lớn về trường sinh của Cơ Hạo Điển, lẽ nào Tiêu gia không sợ sau đó Đại Chu sẽ trả thù sao?

Đương nhiên Tô Tín cũng có thể hiểu được Tiêu gia, đặc biệt là người của Tiêu gia Cơ Hạo Điển chắc chắn có oán hận trong lòng đối với triều đình.

Tiêu gia được Cơ Hạo Điển phong làm an. Mặc dù người trong giang hồ đều xem đây là một kiểu Lưi kéo. Đến ngay cả triều đình cũng phải lấy lòng phong hầu Tiêu gia, điều đó đã chứng minh được địa vị của Tiêu gia. 

Nhưng trên thực tế an hầu nghĩa là gì? Thật ra đó chính là muốn người của Tiêu gia các ngươi được bình an, ngoan ngoãn ở lại thành Giang Nam, vô công dồi nghề sống qua ngày. Tuy rằng Tiêu gia các ngươi trước đây là hoàng tộc nhưng hiện tại chỉ là một gia thế trong giang hồ mà thôi. Đừng tự tìm đường chết nữa, nhận mệnh đi.

Mang theo một cái tên gọi đầy mùi vị nhục nhã, Tiêu gia có cảm tình tốt với triều đình mới là lạ đấy.

Người của Phạm Dương Lư thị dã đến. Trong số sáu đại thế gia ở Lang Gia Gia Cát thị chỉ còn có Nhữ Dương Thượng Quan thị đã xác định là sẽ ko tới. 

Người của Lang Gia Gia Cát thị đều rất thông minh. Bọn họ giỏi nhất là bo bo giữ mình. Bây giờ Thịnh kinh thành chính là một cái hố lửa. Bọn họ đến cả tâm trạng xem trò vui cũng đều không có.

Mà Nhữ Nam Thượng Quan thị thì lại bởi vì Thượng Quan Phi Vân nên mới bị Lục Phiến Môn Tổng bộ đầu Nhữ Nam với Đại tổng quản quân bộ làm khó dễ. Bọn họ cũng biết lần này mình đã chọc giận Cơ Hạo Điển nên hiện tại bọn hắn chọn là ko đối đấu với Cơ Hạo Điển nữa mà là chuẩn bị tạm thời nhịn ván này, xem xét cuối cùng thế nào rồi mới tính tiếp.

Tiêu gia lại là gia tộc cuối cùng vào thành. Do phụ thân của Tiêu Hoàng, Tiêu Vô Thắng một đời an hầu trực tiếp dẫn người đến. Qủa đúng như những gì Lư Uyển Đình nói, Tiêu gia đến cũng ko có thiện ý gì. 

Ngoại trừ những người này ra, bảy bang trong thiên hạ cũng như tám môn phái tà đạo ko có thêm một ai đến.

Bảy bang trong thiên hạ vốn xuất thân từ trong dân gian nên hạn chế của triều đình đối với bọn họ là ít nhất, trái lại,

Các đại tông môn võ lâm lại đàn áp bọn họ rất nhiều. 

Huống hồ thực lực của bản thân bọn họ cũng không tính là quá mạnh nên thậm chí trong toàn bộ bảy bang trong thiên hạ đến ngay cả một cường giả Chân Vũ cảnh cũng không tìm ra được. Bọn họ ko có tư cách xen vào chuyện như này. Và tám môn phái tà đạo cũng tương tự.

Thế lực của tám môn phái tà đạo thậm chí còn không bằng bảy bang thiên hạ. Trong đó có một nửa nghiên cứu đều là những thứ ngoài lề võ đạo, cũng giống như Dược Vương Cốc vậy.

Những người có sức chiến đấu thật sự thật ra cũng chỉ có bốn nhà đó là Đường Môn, Bạch Đế thành, Huyết Y Lâu, Chiếu Ảnh Minh Nguyệt cung. 

Chỉ có điều những năm gần đây Đường Môn có chút suy yếu, lại còn bảo thủ. Bạch Đế cách xa Thục trung đạo. Tuy rằng thực lực mạnh, nắm giữ toàn bộ Thục trung nhưng Bạch Đế thành cũng giống như Đường Môn đều không thích quản chuyện của ngoại giới.

Tổ chức sát thủ Huyết Y Lâu chỉ nhận tiền không nhận người, bọn họ sẽ không quản những chuyện vô bổ đâu.

Chiếu Ảnh Minh Nguyệt cung cũng rất ít khi xuất hiện trên giang hồ. Thậm chí đệ tử của các nàng rất ít khi xuống núi xông xáo giang hồ. Vì thế mọi người cũng là có chút mơ hồ với thực lực của Chiếu Ảnh Minh Nguyệt cung. Nhưng mà bọn họ cũng có thể khẳng định rằng Chiếu Ảnh Minh Nguyệt cung tuyệt đối sẽ không xen vào chuyện lần này. 

Đã như thế, vậy thì toàn bộ trên giang hồ còn lại có mỗi Đạo Môn là đủ thực lực thật sự để xen vào chuyện này.

Ngày thứ nhất, người của Đạo Môn chưa tới, đến ngày thứ hai thì người của Tạo Hóa Đạo Môn mới đến.

Lần này Tạo Hóa Đạo Môn là do chính cường giả thứ năm trong Địa Bảng "Cửu Hoa đạo quân" Trương Bá Đoan. Đến đây cùng hắn vẫn còn có hai tên cường giả Dương Thần của Tạo Hóa Đạo Môn. 

Tô Tín híp mắt lại, tuy rằng Tạo Hóa Đạo Môn ngày thường không hay gây sự nhưng thực lực thật sự của bọn họ còn đáng sợ hơn Thiếu Lâm tự gấp nhiều lần.

Cường giả Dương Thần cảnh của Thiếu Lâm tự ăn đứt vẻ bề ngoài của những kẻ mà Tô Tín biết. Huyền Tự Bối là một người đàn ông trung niên chính trực. Trong đó có không ít võ giả tiềm lực cấp Dương Thần. Mà võ giả đời trước của Không Tự Bối tuy rằng già nua nhưng vẫn không yếu ớt. Vì thế thế lực ẩn giấu của Thiếu Lâm tự hiện tại cũng rất khủng bố.

Nhưng trước mắt hai tên võ giả Dương Thần đứng sau lưng Trương Bá cũng đủ để Tô Tín có thể cảm giác được rõ rệt rằng bọn họ cũng là những người trung niên chính trực, hoàn toàn ko phải là những tên võ giả tiền bối ẩn tu. 

Nhưng trong tài liệu của Lục Phiến Môn ko hề có tên của bọn họ, điều này có chút đáng sợ. Thực lực của Tạo Hóa Đạo Môn liền ngay cả Lục Phiến Môn bọn họ đều đoán không ra, rốt cuộc thực lực của bọn chúng mạnh đến cỡ nào?

Chỉ có điều sau khi Tạo Hóa Đạo Môn đến thì ba gia tộc lớn của Đạo Môn đều ko có người nào đến.

Phương Tiên đạo môn ở cách xa hải ngoại nên ko cần bàn đến rồi. Bọn họ ko đuổi kịp nối, huống hồ Phương Tiên đạo môn rời xa sự phân trang trên Trung Nguyên. Bọn họ cũng ko hề nghĩ tới sẽ làm ầm ĩ ở đây. 

Còn về Thái Thượng đạo môn, chắc là do bọn họ ngại chuyện phiền phức mà thôi. Đối với bọn hắn, chỉ cần không phải là chuyện hại đến lợi ích của bản thân là bọn họ sẽ tuyệt đối sẽ ko chủ động ra tay.

Còn vì sao Long Hổ Đạo Môn ko tới thì Tô Tín cũng không biết.

Ngược lại đến cả mật thám Lục Phiến Môn đều không thể truyền đến một tin tức xác thực. 

Thời gian hai ngày được mong chờ cuối cùng cũng đến thật nhanh, vì thế ngày thứ ba Tô Tín liền dặn dò Tề Long và những người khác bảo vệ tài sản cá nhân. Một khi có tin tức gì liền lập tức nói cho hắn.

Hoàng Bỉnh Thành thì lại có chút nghi ngờ nên liền lên tiếng:

- Lão đại, xem ra người trong giang hồ đều ko thích chương trình này, giờ đã muộn rồi, vẫn chưa được phân nửa các môn phải trong giang hồ. 

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Là do ngươi tưởng tượng quá nhiều rồi nhưng một nhà có thực lực như Tạo Hóa Đạo Môn còn mạnh hơn cả. Món nợ này còn có thể tính toán như vậy được sao?

Huống hồ trên giang hồ này khác xa với những gì mà ngươi tưởng tượng đó. Bởi có một số người không thích xuất đầu lộ diện. Nhưng thực lực của bọn họ sẽ là cả một vùng trời mà ngươi chưa từng được biết, cũng giống như mấy năm này có những vị chưa từng lộ mặt vậy. 

Nếu như chuyện này làm ầm ĩ to lên, kinh động đến bọn họ thì chắc chắn họ sẽ ra tay đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.