Đánh giá: 9/10 từ 11 lượt
Giới thiệu:
Năm ấy Hứa Thanh Phong không màng đến lời đe doạ chia tay của cô, dứt khoát bay đến Syria, trở thành một phóng viên chiến trường, dùng tính mạng của mình để tốc ký những câu chuyện xưa đầy nhân văn ở nơi ấy.
Chỉ sau hai năm đã giật được vô số giải thưởng lớn nhỏ, trở thành một ngôi sao mới được toàn giới truyền thông ngưỡng mộ.
Hai người gặp lại nhau ở bệnh viện.
Hàm Tinh yên lặng đứng ở xa, tận mắt nhìn thấy Hứa Thanh Phong đang dỗ dành một người phụ nữ mang thai, chàng trai năm ấy trải qua nhiều gian khổ càng trở nên trầm ổn hơn, cũng chói mắt hơn.
Chỉ là vị trí bên cạnh người đàn ông ấy đã không thuộc về cô nữa rồi.
***
Công ty đột nhiên có tin đồn một vị sếp trong ngành muốn tới đảm nhiệm chức chủ biên.
Ngày đầu tiên nhậm chức, khi nhìn thấy Hứa Thanh Phong, Hàm Tinh không khỏi ngạc nhiên.
Người đàn ông trở nên thanh nhã và lạnh lùng, cười nhạt lộ ra vẻ xa cách.
Nhưng lại cố tình ăn dấm chăm chỉ hơn bất cứ ai, thậm chí còn không để ý đến thân phận đàn ông đã có vợ của mình, hết lần này đến lần khác trêu chọc cô.
Sau một thời gian đấu tranh giữa tình cảm và lý trí, Hàm Tinh dứt khoát từ chức.
Sự lạnh nhạt, thờ ơ của người đàn ông cuối cùng cũng sụp đổ, một đôi mắt vốn dịu dàng chứa đầy vì sao giờ lại đỏ bừng, vô cùng đáng thương lôi kéo góc áo cô giải thích, "Anh thật sự không có vợ mà, chỉ có một mình em."
Hoá ra tất cả mọi sự trùng hợp đều nằm trong kế hoạch của người đàn ông này.
Sợi chỉ đỏ cô từng tự tay bện cho anh là tín ngưỡng duy nhất của anh mỗi lần tính mạng gặp nguy hiểm.
P/s: Người phụ nữ mang thai là em gái của nam chính.
Một câu tóm tắt: Em là tín ngưỡng duy nhất của anh.
Lập ý: Quý trọng từng khoảnh khắc.
Bình luận truyện