Vì Sao Hạ Lạnh?

Chương 32: Xuân tâm nhộn nhạo




“Mày là Tiếu Thiên Dạ phải không?” Trong lời nói của Dạ Thiên Ưng tràn đầy bình thản ……

Có lẽ từ lâu anh phải nghĩ đến Tu La chính là Tiếu Thiên Dạ, ha ha, người có thể thù hận anh như vậy cũng chỉ có hắn ta.

Với thực lực của Dạ Thiên Ưng thực ra sớm có thể động thủ ám sát Tiếu Thiên Dạ, nhưng mãi chưa động thủ. Là con người mâu thuẫn.

Là vì cái gì?

Khi còn bé Tiếu Thiên Dạ đuổi anh đến Nhật Bản, anh không hận hắn, chưa từng ……

Cho đến trước giờ phút này, anh cũng chưa từng nghĩ đến phải trả thù oán hận hồi nhỏ!

Bọn họ là anh em, máu mủ tình thâm.

Nhưng mà giờ phút này, anh muốn giết hắn, tự tay giết hắn giết anh ruột!

Đừng nói chuyện vớ vẩn, ngày mai nhé, tao sẽ đưa người phụ nữ của mày và anh em mày đến chỗ phồn hoa nhất trên đường cái, đến lúc đó tốt nhất mày nên thu nhận bọn họ đi!”

“Chờ một chút! Thánh Quân đâu ? ?”

“Hắn? Chẳng qua là một góc màu nhỏ, nhiều nhất cũng chỉ là cắt tay cắt chân mà thôi.” Tu La vui trên nỗi đau của người khác nói xong, liền cúp điện thoại.

Đôi mắt Dạ Thiên Ưng đột nhiên nhớ đến điều gì nhìn cũng không rõ giống như ảm đạm: “Thánh Long, thật xin lỗi.”

Là anh, là ân oán của anh em anh trong khi đó lại làm hại đến anh em tốt của anh.

Nhưng mà, Lăng Thánh Long không có trách anh, không có!

Anh ấy cho những đứa trẻ mồ côi không cha không mẹ bọn anh rất nhiều thứ rồi.

Không có huyết thống nhưng kiểu như tay chân …...

“Thiên Ưng, nên làm gì bây giờ?”

Làm sao bây giờ? Anh cũng không biết, căn cứ của Tu La rốt cuộc ở đâu? Hoàn toàn không thể tìm ra, nhưng mà. . . . . . .

Anh sẽ chờ Tiếu Thiên Dạ xuất hiện!

Thà giết lầm cũng không bỏ qua! Anh chưa từng thể hiện đối với người thân của mình, xem ra lần này lại cần phải dùng ở trên người Tiếu Thiên Dạ!

“Thánh Long, cậu đi xem Thánh Quân một chút đi. . . . . .”

"Dạ."

Ở bên ngoài phòng nhỏ xem ra là khí thải mờ mịt, nhưng bên trong lại đã tràn ngập mùi vị tà ác.

Tu La vẫn dùng mặt nạ pha lê mỏng quan sát Ngô Hiểu Dao và Hàn Tuấn Hi diễn xuất tình cảm mãnh liệt, khóe môi nhếch lên thoáng nụ cười kinh khủng: “Cho bọn chúng quá nhiều mị dược có phải không? Đã nhiều lần như vậy còn không gừng? Xem ra con bé kia chắc chắn có khả năng mang thai đứa nhỏ rồi.”

“Trai gái hai người đều hạ phần lượng.”

“Ôi, kích thích, ta mệt rồi, nhớ kỹ sáng sớm mai khi bọn chúng tỉnh lại nhất định phải gọi tao, tao muốn đầu tiên nhìn vẻ mặt bọn chúng sau khi khôi phục lý trí!”

“Dạ!”

Tràn đầy tà ác, Tu La tương tự giống như là có trạng thái tâm lý không bình thường, bây giờ hắn cảm thấy mưu sát Dạ Thiên Ưng cũng đã không phải lạc thú, lạc thú chân chính là tổn thương người bên cạnh Dạ Thiên Ưng.

Anh em, người yêu, một người cũng không buông tha.

Hắn và anh rốt cuộc có mối thù sâu đậm gì?

Trên giường Ngô Hiểu Dao và Hàn Tuấn Hi bởi vì kiệt sức quá độ mà đi ngủ.

Cho đến sáng sớm. . . . . .

Cô khôi phục ý thức, nhưng mà cô không mở hai mắt ra, mà là lẳng lặng nằm ở trên giường.

Thuốc này thực sự thật là khủng khiếp, nếu như có thể cùng lúc xóa đi phần ký ức kia của cô sẽ thật tốt nhỉ?

Không có, không có. . . . . .

Một đêm của đêm qua, một đêm cô đều nhớ lại rõ ràng!

Thậm chí nhớ rõ cô cùng Hàn Tuấn Hi triền miên với nhau tổng cộng mấy lần.

Rốt cuộc là ai?

Rốt cuộc là ai làm ra loại chuyện này?

Nếu mà không muốn cho cô và Dạ Thiên Ưng ở cùng một chỗ, có thể giết cô, có thể làm cho cô cùng người đàn ông xa lạ phát sinh quan hệ!

Vì sao là Hàn Tuấn Hi, tại sao cứ phải cố ý là anh em của Dạ Thiên Ưng?

Thật hèn hạ!

Bỉ ổi!

Chẳng qua kẻ kia chính là cố ý muốn phá hoại hoàn toàn Dạ Thiên Ưng, nếu như là người đàn ông xa lạ anh ấy có thể giết hắn rồi.

Nhưng mà là anh em tốt, anh không thể giết hắn rồi, trái lại còn có thể đối mặt anh mỗi ngày. 10nlk.

Nước cờ của kẻ kia biết bao độc ác!

Cô ư? Cô làm sao bây giờ?

Tiếp tục theo Dạ Thiên Ưng gánh tai họa cùng nhau? Hay là chia tay?

Nghĩ tới đây, nước mắt của cô không nhịn được nhỏ xuống.

Bàng hoàng luống cuống, vậy nên ở hay là nên đi?

Chuyện này cũng không có ai sai cả, nhưng mà quả thật là độc ác với ba người họ.

Một mũi tên trúng ba con chim! !

“Nếu đã tỉnh, làm sao hai người không giao lưu tình cảm với nhau như hôm qua chứ? Tổng cộng sau lần đấy, thật là rất kích thích mà!” Lời nói mỉa mai lại từ trong phòng truyền ra.

Tay cô nắm chặt quả đấm, căm hận cùng nhục nhã nước mắt theo khóe mi không có cách nào khiềm chế giữ lại.

Bên cạnh Hàn Tuấn Hi cũng tỉnh dậy, anh ta và cô như nhau, không có cách nào đối diện lẫn nhau, không thể đối mặt. . . . . .

Anh ta tự tay kéo ga trải giường, thoáng cái đã che ở trên người của cô.

Anh ta cuốn nửa dưới cơ thể đưa lưng về phía cô ngồi ở bên giường.

Bây giờ rõ ràng đã thuận theo mưu kế của Tu La, chính là nam nữ trên giường đã không thể đối mặt với nhau, như vậy khi bọn chúng gặp Dạ Thiên Ưng sau này thì sao?

Nghĩ lại hắn liền hài lòng nở nụ cười.

“Con mẹ nó mục đích của mày là gì?” Hàn Tuấn Hi ở trong phòng căm phẫn chất vấn Tu La bên ngoài phòng.

Hắn mỉm cười, vào lúc này lời nói đã tràn ngập giọng điệu tàn ác: “Hừ, tao muốn xem Dạ Thiên Ưng kia bày ra vẻ mặt đau khổ cùng bất đắc dĩ ! !”

Hắn thốt ra lời này, nằm trên giường Ngô Hiểu Dao nắm chặt tay, lớn tiếng gào lên: “Tiếu Thiên Dạ! Anh ấy là em của mày đấy! !”

“Con đàn bà thối tha mày câm miệng cho tao! !” Tu La không biết vì sao cô lập tức liền đoán được hắn là ai, phẫn nộ tháo mặt nạ trên mặt xuống, quả nhiên là Tiếu Thiên Dạ: “12 năm trước nếu như mày không đỡ cho nó đao kia, bây giờ chúng mày cũng không phải chịu khổ như vậy!” 14967626

“Ha ha ha ha.” Cô nở nụ cười, cười đến mờ mịt, giữa anh em này rốt cuộc có thù hận gì, anh trai phải khi dễ em trai như vậy? “Mày cho rằng với bản lĩnh của Dạ Thiên Ưng nếu muốn tìm người ám sát Tiếu Thiên Dạ khó khăn sao? Tại sao anh ấy vẫn nhường nhịn mày, mày chẳng lẽ không hiểu rõ sao?”

“Nó sợ tao!”

“Sợ? Anh ấy sẽ sợ mày sao? Ở trong lòng mày lẽ nào không có thứ tình thân này sao, anh ấy là một lòng đang nhường nhịn mày người anh trai này đấy! ! !”

Rốt cuộc ai mới là ác ma?

Dạ Thiên Ưng giết người không chớp mắt vẫn chậm chạp không thể đối đầu động thủ anh trai.

Cảnh sát chính nghĩa lại hết lần này đến lần khác làm hại em trai.

Đen thật là đen sao?

Mà trắng cũng trắng vắng mặt đi nơi nào chứ?

Thiên thần đều có biến chất, ác ma cũng có thánh thiện đấy!

Cô đau đớn cười lớn, có vài thứ thật không trở về được.

Nhưng mà có vài thứ lại nhất định phải giải quyết!

Cô muốn giết Tiếu Thiên Dạ, không quản mọi thứ để giết hắn rồi!Cho dù sẽ vi phạm pháp luật!

“Đừng nói với tao tình anh em! Bên này mày mày cùng Hàn Tuấn Hi lên giường về sau Dạ Thiên Ưng còn có thể yêu mày sao? Cho dù có yêu mày cũng là vì báo đáp ân tình 12 năm trước thôi, đau xót của phụ nữ!” Vào lúc này lời nói của Tiếu Thiên Dạ liên tục đả kích cô, đang không ngừng ác độc hủy hoại lòng cô, tra tấn trong lòng cô.

Cô cúi đầu, nếu như Dạ Thiên Ưng thật sự không cần cô, cô cũng sẽ không trách hắn, nhưng mà nếu như Dạ Thiên Ưng chỉ là vì đền ơn mà gượng gạo chấp nhận chuyện của cô, như vậy cô thực sự không thể chịu đựng được.

“Dù cho. . . . . .”

“Mày nói cái gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.