Vị Quýt Yêu Thích

Chương 48: Hương vị của thịt ba chỉ cũng không tồi




Ngự Thiên Thần Minh cực kỳ hối hận, rất rất hối hận.

Cậu luôn cho rằng kỹ thuật pháp sư của mình đã không ai địch nổi, cho nên nếu còn dùng pháp sư để đấu với người khác là không công bằng, bởi vậy mới từ bỏ nghề pháp sư trong trò chơi này. Thậm chí không để ý ngay cả việc mô phỏng cảm nhận của pháp sư là một sự trải qua hoàn toàn mới. Điều này làm cậu rất hối hận nhưng mà không tạo ra cảm giác mãnh liệt như hiện tại.

Lúc này, cậu chỉ có thể cùng nghiên cứu với Cố Phi, đặc điểm của pháp sư rất nhiều, thao tác và kỹ thuật cũng hiện lên trong đầu, cậu cũng nghĩ ra một vài cách chiến đầu gần cho pháp sư. Ngọn lửa đã tắt trong lòng Ngự Thiên Thần Minh bùng cháy lần nữa, hơn nữa càng cháy càng mãnh liệt, càng ngày càng dồi dào. Ngọn lửa bùng mãi đến lúc nó bùng lên cả ngọn lửa tên ‘Hối cmn Hận’.

“Tôi vẫn chưa luyện tốt nghề pháp sư!” Ngự Thiên Thần Minh thét lớn trong nỗi đau.

Các người chơi ở đó nghe thấy, quay đầu nhìn cậu: Một tên cung tiễn thủ mà bảo sự nghiệp pháp sư cái gì?

“Có cần kích động đến mức đó không vậy ba?” Cố Phi ngơ ngác, người khác trong game không biết võ công nên hắn cũng có lúc không hiểu tâm trạng chơi game của đám Kiếm Quỷ, Ngự Thiên Thần Minh bây giờ.

“Được rồi, được rồi! Bây giờ bắt đầu đi!” Ngự Thiên Thần Minh hưng phấn vô cùng.

Cố Phi gật đầu.

Ngự Thiên Thần Minh nhìn một lần rồi kết luận,“Pháp sư level 30 bây giờ biết Hỏa cầu thuật level 0, Kháng cự hỏa hoàn level 6, Tinh thông pháp thuật level 12, Song viêm thiểm level 18, Thiên hàng hỏa luân level 24 và Liên châu hỏa cầu level 30. Tinh thông pháp thuật là skill bị động, đừng chú ý tới nó, có thể dùng trong chiến đấu là năm cái còn lại, vận dụng được là tốt rồi.”

Cố Phi gật gù. “Nguyệt Dạ Linh Bào” của hắn có thuộc tính “Tinh thông pháp thuật +1”, lúc đó hắn không biết cái gì, đang định hỏi Hồng Trần Nhất Tiếu thì đối phương lại bận nên không trả lời cho mình. Sau khi học hết các skill của pháp sư xong, lại nhìn giải thích của skill này thì mới hiểu được đại khái ý nghĩa của nó.

Skill bị động Tinh thông pháp thuật có hai hiệu quả, một là tăng mạnh pháp hệ số của nhân vật. Một là tăng mạnh tỉ lệ tổn thương của pháp thuật.

Nó khác với các skill khác ở chỗ, mặc dù skill bị động được quyết định ở cấp độ kỹ năng chứ không phải là độ thuần thục. Ban đầu là cấp 1, tăng cường pháp hệ số cùng pháp thuật tổn thương tất cả 6%. Người chơi phải tăng cấp mới có thể đi học viện tăng cấp skill, Cố Phi là do tới level 31 mới đi học Tinh thông pháp thuật, cho nên hiện là cấp 3.Tăng cường pháp hệ số cùng pháp thuật tổn thương 18%.

Mà thuộc tính +1 của “Nguyệt Dạ Linh Bào” làm đẳng cấp của skill này tăng lên không ít. Khiến tỉ lệ thương tổn phép thuật của Cố Phi tăng lên, cộng với độ thương tổn của Ám Dạ Lưu Quang Kiếm, liền có thể gây ra sự việc độ thuần thục Thiên Hàng Hỏa  Luân bằng 0 cũng có thể giết chết đám chiến sĩ có ‘Vương Hiệu Lệnh’.

Mà kỹ năng ‘Tinh thông XX’ không phải chỉ dành riêng cho pháp sư. Đạo tặc cũng có ‘Tinh thông chủy thủ’, cung tiễn thủ có ‘Tinh thông cung nỏ’ vân vân quyết định những sở trường đặc biệt của từng nghề nghiệp.

Đây vốn là chuyện mà bất kỳ người chơi bình thường nào cũng biết, có điều Cố Phi là kẻ đến giờ mới học đầy đủ kỹ năng thì làm sao biết mấy cái thông tin đơn giản ghi đầy ở diễn đàn game kia.

Ngự Thiên Thần Minh nói tiếp “Skill Kháng Cự Hỏa Hoàn thuộc về phòng ngự, các pháp sư thường sẽ cố gắng chiếu đấu ở khoảng cách khá xa so với kẻ địch. Skill này khá vô bổ, nhưng nếu anh chọn chơi kiểu cận chiến thì nó có tác dụng rất lớn. Mặc dù mức độ tổn thương không cao nhưng có thể kéo dài skill, nếu anh có thể dán dao vào cổ người ta như vào tôi lúc nãy thì có thể dùng skill đó giết chết tôi được đó. Còn vụ cụ thể thì tôi cần phải coi lại xem sao. Độ thông thạo của anh lúc này là bao nhiêu?”

“Âm…” Cố Phi nói.

“Móa!” Ngự Thiên Thần Minh trợn mắt, “Tên ngu này, độ thông thạo ít thì mức độ tổn thương cũng rất thấp, bình thường anh không dúng nó chứ gì? Không có đường khác ngoài trò phải dùng nó thường xuyên đâu ông anh à!”

Cố Phi gật gù.

“Chẳng qua, trong thời gian kéo dài skill anh có thể kiên trì giết chết đối phương mà không bị đối phương giết được không đấy? Độ khó của màn này rất khó đó!” Ngự Thiên Thần Minh nói.

“Thêm điểm nhanh nhẹn thì thân thủ sẽ linh hoạt hơn.” Cố Phi nói.

Ngự Thiên Thần Minh im lặng. Nếu như là game bình thường, né tránh công kích đều do hệ thống phán định, còn việc tránh thương thì cần phải tùy vào mức độ hoàn thành của người chơi. Nếu người chơi phản ứng nhanh thì có thể né được. Bởi vậy, số liệu của các nhân vật trong ‘Thế giới Song Song’ không đơn giản như các game khác, đây chính là ‘Quyền chủ động nằm trong tay ngài’ như lời quảng cáo đầy buồn cmn nôn.

Đây là nói theo lý thuyết đơn giản. Nhưng độ thích ứng của người chơi thì còn phải bỏ rất nhiều thời gian. Nhưng đợi khi game này ra mắt, tất cả mọi người thường thêm điểm vào thể lực nên ai cũng mạnh về mặt sức lực.

Đương nhiên, những thứ này là chuyện không liên quan gì đến bọn họ. Bây giờ đại đa số người chơi đều đang trong thời gian thích ứng. “Thêm điểm nhanh nhẹn thì thân thủ linh hoạt hơn”, câu nói này vốn chỉ là lý luận suông với Ngự Thiên mà thôi.

Nhìn thấy vẻ mặt xem thường của Ngự Thiên Thần Minh, Cố Phi không định giải thích chỉ vận động cơ thể rồi bảo “Tôi làm mẫu cho cậu xem một chút.”



“Hớ?”

Cố Phi vọt đến trước người cậu ta, sau đó kêu to “Kháng Cự Hỏa Hoàn, ra!”

Tiếp theo là skill thuấn phát, không cần thời gian, khẩu lệnh vừa xuất hiện thì lập tức xoay tròn xung quanh Cố Phi. Sau đó nghe thấy không ít tiếng rên của quái nhỏ, bị đánh ngã dưới chân Cố Phi

Gương mặt nhỏ của Ngự Thiên Thần Minh trắng bệch, “Độ thương tổn phép thuật của anh rất mạnh mẽ, skill phòng ngự cũng có thể giết địch được ư? Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải độ thành thục của anh bằng 0 à? Sao có độ thương tổn cao như thế hả?”

Cố Phi ném cây kiếm Lưu Quang cho Ngự Thiên Thần Minh.

Ngự Thiên Thần Minh cầm lấy, liếc mắt nhìn thuộc tính một lát, đột nhiên cậu ta có xúc động muốn logout cướp luôn cây kiếm này.

“Cái này kiếm đâu ra vậy ba?” Ngự Thiên Thần Minh lè lưỡi hỏi.

“Phần thưởng của chuỗi nhiệm vụ.” Cố Phi bình tĩnh nói.

“Phần thưởng của chuỗi nhiệm vụ? Có cần biến thái vậy không hả? Không lẽ độ tổn thương của pháp thuật cao thế? Cả tổn thương vật lý cũng biến cmn thái? Chẳng phải một kiếm này chém lên người tôi thì tôi chết luôn? Chuyện này… Chuyện này…” Ngự Thiên Thần Minh không nói thành lời.

“Không chết được. Kiếm hệ số của tôi không cao.” Cố Phi nói.

“Hệ số… Cái này giải thích thế nào?” Ngự Thiên Thần Minh nói.

“Hớ? Cái này hả?” Cố Phi nở nụ cười nói hết mấy lời mà Hồng Trần Nhất Tiếu nói với mình. Vốn còn sợ mình nhớ không kỹ, biểu đạt không rõ, nhưng Ngự Thiên Thần Minh là cao thủ trong game, chỉ cần nói sơ sơ đã hiểu rất rõ rồi, nghe xong cậu ta chỉ có thể kêu to, “Thì ra là thế ư?”

Mặc dù là cao thủ trong game nhưng hiện nay game còn chưa yêu cầu hệ số của trang bị, vì vậy, mặc dù có kỹ năng ‘Tinh thông cung nỏ’ rồi thấy chữ hệ số 18%, nhưng cũng không biết rõ hệ số này nghĩa là gì, cũng không nghiên cứu ra tác dụng của số liệu này.

“Nói vậy, có yêu cầu hệ số tức là trang bị cấp cao hả?” Ngự Thiên Thần Minh nhìn kiếm, “Theo số liệu thuộc tính trên kiếm này thì đây ít nhất cũng  là trang bị cấp 50. Nói cách khác, nhân vật level 50, 60 có thể đạt được hệ số này nhỉ? Nếu không thì giả thiết hệ số này cũng không có nghĩa lý gì.”

“Cậu muốn nói gì?” Cố Phi hỏi.

“Ý của tôi là, bây giờ anh level 30, hơn nữa lại thêm điểm nhanh nhẹn, lại có thêm hệ số tổn thương pháp thuật này nữa. Nhưng nếu không phát huy toàn bộ thì đâu chỉ cỡ tinh thông bằng 0 thế này? Chuyện gì thế? Hệ số pháp thuật này anh kiếm đâu ra?” Ngự Thiên Thần Minh khó hiểu.

“Độ chính xác của phép thuật là cấp 3, chỉ có 18%, tôi có một bộ đồ ‘Tinh thông pháp thuật +1’ nên coi như có khoảng 24%. Pháp sư cũng phải có pháp hệ số tồn tại có sẵn chứ nhỉ?” Cố Phi nói.

“Kiếm này yêu cầu pháp hệ số 170%, thêm hệ số có sẵn của pháp sư cũng không thể giúp anh dùng luôn được cây kiếm level 50 này chứ? Ảnh hưởng hệ số pháp thuật tăng thêm thì có thể là trí lực, nhiều lắm thêm chút tinh thần, không thể do nhanh nhẹn, anh không thêm những thứ này... thì với số điểm trí lực và tinh thần của level 30 cộng với pháp hệ số thì được bao nhiêu? Không thể, tuyệt đối không thể!” Ngự Thiên Thần Minh vừa tính toán vừa nói, đột nhiên nghĩ tới “Khoan đã, anh nói bộ đó có +1 tinh thông à? Là đồ gì thế?”

Cố Phi cởi bộ Nguyệt Dạ Linh Bào ra đưa cho Ngự Thiên Thần Minh xem.

“Đù má, bộ này kiếm đâu ra vậy? Cái này nhất định là đồ của level 60 hoặc 70 rồi nhỉ?” Ngự Thiên Thần Minh ngây người rồi.

“Cũng là phần thưởng của chuỗi nhiệm vụ kia.”

“Quần áo có thêm 20 điểm trí lực… Cái này cũng không quyết định gì, tinh thông phép thuật +1… Như vậy, cái +1 này sợ không chỉ tăng skill bị động kia thêm 1 cấp không đâu nhỉ?” Ngự Thiên Thần Minh nói.

“Có ý gì?”

“Hic, hệ số này dùng hình thức phần trăm để biểu thị. Vậy cái +1 có thể tính như 100% rồi ha? Nếu thế bộ đồ này giúp anh có thêm 100% pháp hệ số, vậy thì đã đạt được yêu cầu rồi, uy lực phát huy của anh cũng rõ rồi đó.” Ngự Thiên Thần Minh sáng mắt, gương mặt giống như Columbus tìm ra đại lục mới.

“Mau! Xem thử đi!” Ngự Thiên Thần Minh ném Linh bào Nguyệt Dạ Linh Bào và kiếm Ám Dạ Lưu Quang lại cho Cố Phi, chỉ vào quái nhỏ nói “Lên đi!”

Cố Phi lĩnh mệnh, cầm kiếm lưu Quang chạy tới bên cạnh quái nhỏ, gọi “Kháng Cự Hỏa Hoàn.”

Quả nhiên, quái nhỏ lần này bị hỏa thiêu đến mức kêu rất quái dị nhưng không có ngã xuống, rõ ràng tổn thương pháp thuật của Cố Phi đã cao tới mức không tưởng.rơi xuống một bậc.

“Oa ha ha! Tôi đúng là cao thủ tuyệt vời nhất của giới pháp sư, nếu không sao có thể khai đạo cho anh chỉ trong thời gian ngắn vậy cơ chứ?” Ngự Thiên Thần Minh cười to.

Người chơi xung quanh nhìn hai người như động vật kì lạ: Cung tiễn thủ này xem mình là pháp sư à? Ngu xuẩn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.