Vị Khách Lúc Nửa Đêm

Quyển 2 - Chương 4-1




Một học kỳ nữa cũng kết thúc, Hải Minh cầm chiếc bằng khen học sinh giỏi mà hồ hở trong lòng. Nói gì chứ, chỉ cần tờ giấy này thôi hè này cậu có thểđòi ba mẹ mua cho cái con ngựa sắt rồi.

Tan trường Hải Minh vui vẻđứng dưới sân đầy nắng, hai tay giang rộng , mặt nhìn lên trời tươi cười xoay. Cảnh tượng lung linh ánh sáng, con bướm bay ngang qua cậu chạy nhanh theo nó, bắt lấy nó “Bướm ơi! Chờ Minh với hô hô hô”.

Có người nào đó ngồi trong phòng giáo viên nhìn ra, trên mắt hiện lên ý cười. Hải Minh vẫn mê mải chạy đến bụi *** bụt kiểng nởđầy hoa, “Hải Minh à! Nhận quà của tôi nè ha ha ha”.

Một đàn ong bay ra, trong đó có một con to béo bay lượn lờ trước mặt cậu chìa cái vòi vừa to vừa dài. Hải Minh bịđàn ong tập kích bất ngờ cả con bướm cũng chạy trốn trối chết, nấp sau cành hoa thầm cầu nguyện cho cậu.

“Á……..á………..á…………”

Hải Minh chạy thụt mạng vòng vòng sân trường, “Ha ha ha! Hải Minh quà của tôi có thú vị không? Há há há”, gã đầu têu ngồi trong phòng ôm bụng cười ngắt ngẻo.

Hải Minh chạy một vòng lớn vẫn không thoát khỏi đàn ong hung hãn, trên người cậu đã bị chích mấy phát đến sưng đỏ. Chạy qua hành lang, cậu nhìn thấy một căn phòng

còn mở, thầm nghĩ may trong lòng, sau khi chạy vào đó cậu sẽđóng cửa thật nhanh.



Giang đầu thối vẫn còn đang cười không để ý đến nguy hiểm gần kề, “A……..a………..a………….”, cậu chạy đến trước cửa ngờđâu vấp phải vỏ chuối đứa nào đó ăn xong vứt lại cả người ngã nhào đè xuống Giang đầu thối.

“Aaaaa…………..arg…………aaaaaaaa…………..” (Tiếng của Giang)

“Arg……..aaaaaaaa………………..” (Tiếng của Minh)

“Cả hai cậu, lớn rồi còn chơi dại nữa! Chọc con nào không chọc lại đi chọc tổ ong hả?” y tá phòng y tế cầm lên bông băng xoa thuốc lên vết thương tấy đỏ.

Giang đầu thối bị chích ba phát ở mặt, một phát ở cổ, hai ba phát ở tay. Còn Hải Minh tội hơn bị chích trên dưới mười mũi.

“Tôi nói cho hai người biết nhá! May nó là ong thợ, nó mà là ong Chúa nó chích cho

mà toe *beep* (ý là tiếng bíp khi người nào đó nói bậy) nghe chưa!”



Ñaøi Hoa Cuùc 27

Aùn Maïng Coù Theå Cheát Ngöôøi Ñoù

Giang đầu thối và Hải Minh mặt phơi phới ngước lên hứng nước của y tá, lòng thầm mắng nhỏ ‘Cái bà mập kia, mau im giùm cái không thì tôi cho bà toe *beep* bây giờ’.

Cuối giờ chiều hai người thất thỉu ra về, ngồi trên xe bus mỗi người hừ lạnh nhìn đối phương.

“Giang đầu thối, anh đóng phim gì mà bịđánh sưng húp thế”

“Minh bé bỏng, cậu đi đâu để người ta bắn lủng lỗ nhiều thế, hả?”

Một tia sét bắn ra từ hai cặp mắt nổ lách chách.

“!@$%^%&^*&(*^*&)(_%&^$#…………”



Không ai chịu thua ai hai cái đầu kề sát vào nhau, vừa đi vừa cãi nhau chí chóe cho đến khi vào nhà.

“Thôi nào! Hai đứa đừng như trẻ nhỏ nữa” mami đang làm trong bếp nghe tiếng cãi nhau liền chạy ra ngoài can ngăn.

“Mẹ à! Anh ta lấy đá chọi tổ ong cho nó chích con nè!” cậu liếc mắt lên án người nào đó.

Giang đầu thối nắm tay mami mè nheo, “Mẹ! Đừng tin lời em ấy nói, con mới bị oan đó”.

“Ai cho anh gọi mẹ hả”

“Me…….! Em ấy ăn hiếp con”

Kết quả phân xử cuối cùng của mami chính là Hải Minh làm sai phải khoanh tay xin lỗi Giang đầu thối. Cậu ôm mặt khóc nức nở trước phán xét của mami trọng địch hơn nhân dân trong nhà, một đường nước mắt khẽ rơi chạy vào phòng đóng cửa.

Giang đầu thối ởđây nịnh nọt vào trong bếp hí hửng phụ mami nấu cơm, nhìn nhìn mấy cái đốm trên người anh thở dài ‘Cứđể vậy cho tô điểm thêm tình yêu mới được, xóa nhanh quá không vui”.

Hì hục cả buổi chiều cũng làm xong buổi cơm tối, Giang đầu thối vươn vai vào tắm cho bớt mùi. Nhìn lên đồng hồđã quá giờ, mami lên gõ cửa phòng cậu “Hải Minh dậy ăn cơm đi con”.

Nghe tiếng mami, cậu lăn vài cái sau đó ngồi dậy ngáp ngắn ngáp dài vào nhà tắm.

Phòng vệ sinh được chia làm hai bằng tấm mành mỏng, do đó bên ngoài không thểthấy bên trong còn bên trong nhìn thấy bên ngoài mồn một. Mắt ngắm tiểu kê kê của

Ñaøi Hoa Cuùc 28



Aùn Maïng Coù Theå Cheát Ngöôøi Ñoù

Hải Minh vừa giải phóng ra khỏi chiếc quần chật hẹp, Giang đầu thối ở bên này cườità.

Đợi đến khi cậu chuẩn bị bắn pháo hoa, anh tốc mành ra mặt lăm lăm đi đến. Cậu bịmột trận làm cho hết hồn khiếp vía, từđâu lại chạy ra tên cặn bã của xã hội này vả lại trên người anh ta……..

“Giang đầu thối! Anh mau mặc quần áo vào~~~~”, Hải Minh đưa tay che đi đôi mắt mà quên rằng tiểu kê kê mình vẫn còn đung đưa trong gió.

Nhìn xuống phía dưới Giang đầu thối chợt cong khóe miệng, bất ngờ nắm lấy đôi tay cậu đẩy một cái khiến cậu ngã lưng vào tường, mặt *** dật nói “Hải Minh có muốn tắm với tôi không?”, sau đó anh ta còn vươn ra chiếc lưỡi mềm mại liếm vòng tròn lên má cậu.

Hải Minh nhắm tịt mắt trước con người đang trần trụi với thiên nhiên hồn nhiên đến đáng ghét, “A~~~! Anh bỏ tay tôi ra~~~~~~tôi không muốn tắm cùng với người nhưanh”.

Chen chân vào giữa hai đùi cậu, hơi nước trong phòng tắm bốc lên làm cảnh tượng mờ mờảo ảo “Cậu có biết cậu quyến rũđến mức nào không?”.

Cậu bất ngờ bị tập kích, bây giờ có muốn chạy cũng chẳng được, bởi vì Giang đầu thối đã kề sát dán chặt cả người anh ta vào cậu, tay lần mò xuống phía dưới, do đó nhìn bờ vai màu ong mật trước mặt cậu há miệng cắn mạnh một cái.

Anh cười khuẩy, với sức lực của cậu đối với anh chỉ như con muỗi cắn chẳng thấy đau. Cũng hơi tâm lý, không lẽ không cho cậu một chút mặt mũi anh giả vờ kêu a một tiếng.

Cậu thấy thế cũng vui vẻ cắn tiếp, hết cắn ở vai rồi chuyển sang cắn ở cổ, hết ở cổ rồi tới xương quai xanh, chuyển qua chuyển lại cậu cắn tới bờ ngực sáu múi. Lúc này cậu nhìn lên, trông mặt Giang đầu thối thực sự rất thỏa mãn, tay chống lên tường còn cậu thì đang thưởng thức hương vịđược cắn thân thể cường tráng kia.

Giang đầu thối cười rạng rỡ “Hải Minh, sao cậu không tiếp tục”.

Nhả ra cái đầu hạt tiêu cậu đang định ngoạm, cậu đơ cả mặt trân trối không nói nên lời. Thật ra nhìn từ dưới lên trông Giang đầu thối hoàn mỹ lắm chứ, từng giọt nước từmái tóc rơi tí tách trên nền, đôi mắt hẹp dài, chiếc lưỡi liếm lên đôi môi mỏng khẽnhếch. Anh ta vươn tay lấy vòi sen sau đó vặn nước xả lên người cậu.

Chiếc áo sơ mi mỏng không thể che giấu thân hình thon đẹp của cậu, anh tham lam cắn nhẹ vành tai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.