Vì Em Mà Sống

Chương 32




“Chị Tiêm, theo yêu cầu của chị, em đã phái hai người, một người theo dõi ở biệt thự của Cố Dư Sinh, người theo dõi người ở nhà Chu Tịnh, hai người kia vừa mới trở về rồi.”

“Bức ảnh ở góc phải có ghi lại thời gian chụp, đều là lúc 11 giờ rưỡi tối nay, thời gian chênh lệch chỉ vài phút.”

Giọng nói trong điện thoại vừa phát ra xong, đối phương đã gửi cho Tưởng Tiêm Tiêm hai tấm hình.

Một tấm là Lương Đậu Khấu ngồi trong xe, bối cảnh là ở nhà họChu, Chu Tịnh lái xe, Lương Đậu Khấu ngồi ở ghế phụ lái.

Tấm còn lại là ở biệt thự của Cố Dư Sinh, Lương Đậu Khấu mang theo một túi rác đem bỏ.

Tấm thứ nhất có thể nhìn thấy Lương Đậu Khấu khá rõ ràng.

Hình ảnh ở tấm thứ hai hơi nhòe một chút, tóc Lương Đậu Khấu khá loạn, quấn đại sau đầu.

Như đối phương vừa nói, thời gian hai tấm hình này được chụp chỉ cách nhau khoảng ba phút.

Tưởng Tiêm Tiêm chưa từng đến nhà của Chu Tịnh nên không biết vị trí cụ thể là khu nào, nên mở bản đồ ra tra một hồi, là ở khu Đông Tứ Hoàn.

Biệt thự của Cố Dư Sinh ở thành Tây, hai nơi cách nhau hai mươi cây số.

Trong khoảng thời gian ba phút, không thể đi từ nơi này sang nơi khác được.

Vì vậy… hai tấm hình này cũng đủ chứng minh có hai Lương Đậu Khấu.

Nhưng mà người nào là thật người nào là giả?

Có điều, không cần biết người nào là thật người nào là giả, điều này có thể nói rõ một vấn đề: chắc chắn Chu Tịnh biết có hai Lương Đậu Khấu cùng tồn tại, hoặc là người đóng giả kia chính là do Chu Tịnh và Lương Đậu Khấu sắp xếp.

Các cô ấy tại lại phải làm như vậy?

Tưởng Tiêm Tiêm cầm điện thoại di động đi vòng quanh phòng ngủ một lúc lâu cũng không nghĩ ra được.

Nhưng mà không cần biết hai người họ sắp xếp cô gái kia làm gì, chỉ cần cô ta có đầy đủ bằng chứng như vậy là có thể nói cho Ngô Hạo biết rồi.

Chu Tịnh là người phụ nữ vừa nham hiểm vừa giả dối, lúc cô và Lương Đậu Khấu đấu đá nhau chết đi sống lại, cô ta cũng làm ra không ít “chuyện tốt” rồi, chuyện lần này nếu muốn thành công, nhất định phải né Chu Tịnh.

Xem ra sáng sớm ngày mai cô nên tìm cớ đến biệt thự của Cố Dư Sinh một chuyến…

.......

Cả ngày không được ngủ, nhưng bây giờ Tần Chỉ Ái vẫn không ngủ được.

Cô cứ mơ mơ màng màng, trong mơ nhìn thấy rất nhiều chuyện đã xảy ra, có vui có buồn đan xen vào nhau, làm cho tim của cô cứ thấp thỏm không yên, hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Cô khó chịu mở miệng hít thở, ngay cả như vậy, hô hấp của cô cũng nặng nề, mãi đến khi bị đè nén đến chịu đựng không nổi mà mở mắt ra, tỉnh lại từ trong mộng, cô mới nhận ra cả váy ngủ đều đã ướt đẫm mồ hôi, cổ họng đau rát, toàn thân giống như có lửa đốt, cực kỳ nóng.

Cô đang sốt sao?

Tần Chỉ Ái miễn cưỡng trở mình, tìm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại một lần nữa.

Rõ ràng cô có đắp chăn nhưng sao toàn thân cô cứ ớn lạnh từng cơn, trên người đổ toàn mồ hôi lạnh, ngực như một có khối đá đè ép, làm cho cô không hô hấp nổi, sức lực cũng không có.

Cô muốn xuống giường tìm nước uống nhưng có người không nghe theo sự điều khiển của cô, không động đậy nổi, cũng chỉ có thể nằm ở trên giường.

Cô cảm nhận được toàn thân mình ngày một nóng lên, nóng đến nỗi giống như bị nướng lên.

Cô đưa tay sờ soạng một hồi lâu mới tìm được điện thoại, gọi một cú điện thoại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.