Vị Đắc Xán Lạn

Chương 29




Hai đứa nhỏ mới mấy tuổi đầu lại càng ngày càng tinh, cũng càng ngày càng thông minh, Vân Thuỷ Dạng sợ có một ngày không thể giấu được bọn nhỏ nữa.

Cô cũng sợ lời nói dối có thiện ý bị vạch trần, bởi vì cô thật sự không muốn nhìn thấy ánh mắt thất vọng của bọn chúng.

Bọn nhỏ nói với cô chúng muốn ba, cô nên làm gì? Cô nhiều lắm cũng chỉ có thể kéo dài nửa năm!

Nếu như nhà họ Cận biết được sự tồn tại của bọn nhỏ, sẽ tiếp nhận bọn chúng sao?

Cận Kỳ Ngôn và Cận Kỳ Hạo sẽ nghĩ như thế nào?

Về sau sẽ thế nào?

Vân Thuỷ Dạng không có đầu mối, chỉ có thể từng bước một, con của cô, nhất định cô sẽ không cho bất kỳ kẻ nào tổn thương bọn nhỏ.

...

Hoàng Du nhìn hình chụp thám tử đưa, tấm hình Kỳ Ngôn bị hai đứa bé mang kính đen ôm thật chặt chân, bà xem đi xem lại.

Bởi vì hai đứa bé đều mang kính đen, thấy không rõ khuôn mặt, bà chỉ thắc mắc đó là con nhà ai.

Kỳ Ngôn không gần nữ sắc, khả năng hai đứa bé này là của anh không lớn, cho nên, Hoàng Du không để ở trong lòng.

Tâm tư cháu trai bảo bối, bà hiểu rất rõ.

Mặc dù bà cũng thích con bé Mạch Nhiên kia, nhưng mà, bà không muốn Kỳ Ngôn chờ đợi như thế.

Hai đứa cháu trai đều thích Tiêu Mạch Nhiên, bà cũng không muốn bởi vì một người phụ nữ mà hủy đi tình anh em của hai đứa cháu, đó là kết quả bà không muốn nhìn thấy nhất.

Trước đó bà rất kỳ vọng vào Vân Thuỷ Dạng, bà đã cân nhắc muốn giúp cô, nào biết được cô và người đàn ông khác lại làm ra mấy chuyện mờ ám.

Một người phụ nữ đã bị vấy bẩn, bà không thể để cho cô bước vào cửa nhà họ Cận!

"Ai..." Hoàng Du nhìn chằm chằm tấm ảnh chụp, thở dài rồi lại thở dài!

Bà chỉ mong Kỳ Ngôn sớm hiểu được một điều, đừng chờ đợi con bé Mạch Nhiên kia nữa.

Hai đứa cháu trai đều đã ba mươi tuổi rồi, mà đều không lập gia đình, còn đang chờ cùng một người phụ nữ, sao mà bà có thể không quan tâm cho được?

~~~~~~~~

Trước khi về nước, Vân Thuỷ Dạng đã nhờ công ty môi giới tìm xong phòng ở, vừa về đến nơi, cô và hai đứa trẻ có thể vào ở ngay.

Chuông cửa vang lên, Vân Thuỷ Dạng ra mở cửa, cô nhận được một món đồ chuyển phát nhanh.

"Các con, ba ở Luân Đôn gửi quà cho các con này, còn có một bức thư nữa nha!"

Ngay lập tức, Vân Dật Xuyên và Vân Tử Duyệt chạy ra từ trong phòng, bọn nhỏ không để ý tí nào đến mẹ, vội vàng mở quà.

"“Ba” thật tuyệt! Ba mua cho con nữ hoàng Elsa mà con thích nhất này!"

"Âu da! “ba” mua cho con Transformers, có thể biến hóa thành một cỗ xe thể thao nha."

Nhìn thấy bọn nhỏ hồn nhiên vui vẻ, khóe miệng Vân Thuỷ Dạng cũng hiện lên nụ cười nhạt: “Chuẩn bị xong chưa? Mẹ bắt đầu đọc thư ba viết nhé."

"Chuẩn bị xong rồi, chúng con sẽ chăm chú nghe." Lập tức, hai đứa nhóc không hẹn mà cùng nhìn về phía mẹ mình.

"Duyệt Duyệt và Xuyên Xuyên thân yêu, ba rất nhớ các con, nhớ nhiều thật nhiều! Ba xin lỗi, tạm thời ba tiếp nhận nhiệm vụ đi London, nửa năm nữa mới trở về. Thích món quà ba mua cho các con không? Thích nhà mới ba chuẩn bị cho mấy mẹ con không? Các con phải ngoan ngoãn nghe lời mẹ, đừng chọc mẹ tức giận, ba sẽ sớm trở về, yêu Duyệt Duyệt, yêu Xuyên Xuyên!"

"Chúng con đều thích quà “ba” tặng, cũng thích nhà mới “ba” chuẩn bị, cảm ơn “ba”, chúng con sẽ chờ “ba” trở về."

"Ba biết các các rất ngoan, ba nhất định sẽ về sớm thôi. Cất kỹ đồ chơi, đi giày xong, chúng ta chuẩn bị ra ngoài ăn cơm. Ngày mai, mẹ dẫn các con đi nhà trẻ đăng ký, mẹ cũng chuẩn bị đi làm rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.