Vẽ Em Bằng Màu Nỗi Nhớ

Chương 8: Đại chiến mỹ thực!




CHƯƠNG 25,

Hoàng Siêu thân là một tên mãng phu, dù có trì độn, thô lỗ và không nhẫn nại đến đâu cũng tuyệt không phải giống cái.

Tuy rằng y ngay từ đầu xác thực có ý hảo hảo hôn, hảo hảo sờ, để cho Uông Dương chết mê chết mệt, dị thường kích động, thở gấp kêu Hoàng Siêu nhanh chóng tiếp tục, nhưng cũng chính bởi vì nguyên nhân biểu hiện của Uông Dương t*ng trùng ngập não, đã hãm sâu vào *** không thể tự thoát ra được, lay tỉnh thần hồn mãng phu trong lòng Hoàng Siêu.

Uông Dương hối hận ngay lập tức, hắn vừa khóc cầu để Hoàng Siêu chậm một chút thôi, thế nhưng hồn mãng phu thức tỉnh nào có thể tùy tiện nói đạo lý một hai câu là có thể tiếp tục ngủ say trở lại chứ, thế là mặc Uông Dương quỳ gối trên giường quở trời mắng đất chửi cầm thú, cũng không thể ngăn cản lại 100% quyết tâm Hoàng Siêu nhét hung khí vào trong thân thể Uông Dương.

Hoàng Siêu từ lúc suy nghĩ xoắn bện vào nhau đã suy nghĩ hết rồi, thịt cóc đưa đến bên mép, không ăn hết thì đúng là có lỗi, dù sao nhóc Uông Dương này cũng khá nghiêm túc, y cũng dự định tương lai nghiêm nghiêm túc túc xử lý quan hệ giữa hai người, cho nên nên làm thì làm thôi.

Mặc dù giai đoạn ‘tiền hí’ khá ngắn gọn, mà đoạn giữa lại biến thành Hoàng Siêu đơn phương làm ‘cực hình’, nhưng lần đầu tiên dù gì cũng phải làm thôi.

Cũng may đoạn sau Uông Dương cũng đã cố gắng thích ứng điều tiết, dần dẫn thở chậm lại, đoạn sau không còn đau đớn của một bên nữa, từ trong động tác chỉ lặp đi lặp lại cũng có được chút ít vui vẻ.

Bởi đây là lần đầu tiên của hai người, cho nên trận tình ái này giằng co không mấy thì đã kết thúc, thế nhưng thể lực tiêu hao cũng không thể thông qua khoảng thời gian dài ngắn mà so sánh được.

Uông Dương tựa như chết qua một lần, ghé vào trên giường thở hồng hộc, đằng sau đau chết đi được coi như không tính đi, đầu gối đập vào giường bị ma sát đau nhức, ngay cả tiếng nói cũng bởi vì sử dụng quá độ mà giống như bị hỏa thiêu, đầu khớp xương trên dưới cơ thể như vừa mới bị xẻ ra rồi lắp lại vậy, một chút khí lực cũng không dụng được, quá trình làm tình còn không tốt đẹp bằng một phần mười trong tưởng tượng.

Kỳ thực Hoàng Siêu cũng không thoải mái hơn hắn là bao, Uông Dương bị đè nặng một mực hữu ý vô ý phản kháng, chỉ là muốn ngăn y lại tiếp tục động trước động sau, chính là một chuyện phi thường tiêu hao thể lực, hai người còn đều là lần đầu tiên, chưa từng có kinh nghiệm, Hoàng Siêu đồng thời là người đè, còn phải bớt thời giờ cân nhắc làm sao mới có thể khiến Uông Dương sướng đây, vì tương lai thu được kinh nghiệm nhất định, làm tình một lần giống như đang đấu với một tên tội phạm vậy, không chỉ so dũng khí còn phải đấu trí, thể lực và trí nhớ của Hoàng Siêu bị ép khô, mệt chết đi được.

Mặc dù vừa mệt vừa đau lại không thu được kết quả tốt đẹp như tưởng tượng, nhưng Uông Dương lại thỏa mãn không ngờ, loại thỏa mãn này toát ra từ trong lòng, tuy rằng tình hình hiện tại đã thay đổi kha khá, cùng với tưởng tượng ban đầu của Uông Dương có chênh lệch nhất định, có điều y cũng không tính toán nhiều đến vậy, cảm thấy mỹ mãn nhận thức tình ái xong, cùng với người mình thích đồng thời ở cùng một chỗ, xem TV xong thì đi ngủ, cuộc đời này có bao nhiêu là hoàn mỹ.

“Đứng lên nhóc con, đừng có ngủ.” Nhưng mới được không bao lâu, Hoàng Siêu lại tới kéo hắn.

“Làm gì chứ, em muốn ngủ giường! Kiên quyết không đi ngủ sô pha đâu! Anh không thể ăn xong thì vứt được!” Uông Dương phản kháng.

“Ai bảo cậu ngủ sô pha, chúng ta đi tắm.”

È! Tắm uyên ương! Con mắt Uông Dương sáng bừng lên bị Hoàng Siêu kéo đi.

Thế nhưng trước đó đã tiêu hao thể lực, một trận tắm uyên ương tắm đến mức hai người đều sắp ngủ gật, đơn giản rửa sạch rồi tùy tiện xoa xoa, rồi kéo hắn quay về ngủ trên giường, xong đâu đó tình cảnh ướt át trong mộng tưởng của Uông Dương đã xuất hiện lần nữa.

Uông Dương đang nửa ngủ nửa tỉnh cho ra một cái kết luận, cùng Hoàng Siêu yêu nhau, sức tưởng tượng phong phú quá mức tuyệt đối là một chuyện khiến người ta thất vọng.

_Hoàn chính văn_


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.