Vẽ Em Bằng Màu Nỗi Nhớ

Chương 37: Thích, không thích, thích




Trong khoảng thời gian này Lý Trường liên tục bận rộn với việc mở tiệm gốm, tăng ca giám sát trang hoàng, cam đoan trong thời gian ngắn nhất hầu hạ bạn học Nữ Oa vào nghề, thoát li hàng ngũ dân cư nghèo thất nghiệp.

Mặt khác, phù triện đã hết, cho nên để kịp thức tỉnh vị thần tiếp theo nếu gặp được thì phải chuẩn bị đạo cụ cho tốt, Lý Trường vừa phải giải quyết chuyện cửa hàng, vừa phải tìm anh bạn chữ như gà bới nhập hàng…Bởi vậy có thể thấy, Lý Trường thật sự rất bận, rất bận.

Nhưng dù bận đến mấy ông ta cũng phải tới, không chỉ vì Dương Nghiễn gọi điện nói phát hiện một nhân vật tình nghi được cho là thần tiên có khí tràng kì quái hư hư thực thực, mà còn vì Phong Tiểu Tiểu cùng Dương Nghiễn không tự giác lại bị dính vào một cái phiền toái. Thời điểm Dương Nghiễn gọi điện, Lý trường kì thật đang chạy trên đường đến chỗ hai người.



“Hai đứa bây lại làm cái gì?!” Lý Trường vào cửa trước tiên nhìn thấy Khương Lễ, nhíu mày hồ nghi 30 giây sau mới quay đầu hỏi hai người.

“Chào chú!”Khương Lễ có chút hoảng hốt khi gặp mặt vị phụ huynh trong truyền thuyết. Nghe nói đây này là ba của Phong Tiểu Tiểu, phải để lại ấn tượng tốt.

“…Cậu ngồi ở đó trước, tôi tìm bọn chúng nói chút việc.” ông chú không nói gì, tuổi thằng nhóc này đã lớn lại có một viên bất lão tâm (tâm không già=còn ngây thơ)….Ấn tượng trừ 10, hảo cảm giảm 20. Hừ! Muốn theo đuổi Nữ Oa?! Chỉ mặt hàng nước mắt này, so sao được với Phục Hi?!

Phong Tiểu Tiểu đối với lời chất vấn của Lý Trường rất là mạc danh kì diệu, cùng Dương Nghiễn liếc nhau kinh ngạc hỏi:”Thầy muốn nói chúng con làm gì?!”

Lý Trường nhìn chằm chằm hai người bọn họ một hồi lâu, xem biểu tình là thật sự không biết, bất đắc dĩ thở dài, xoa xoa thái dương:”Khu chung cư này vừa xảy ra án mạng…”

“Là nhà ai?!”Phong Tiểu hút một hơi, tuy rằng vừa mới tiếp xúc gần gũi sát thủ trong truyền thuyết, nhưng loại chuyện này đối với tiểu quần chúng mà nói vẫn có chút kinh tủng. Lại nói khu chung cư này cô quá quen thuộc, lỡ như là người quen thì trên mặt cảm tình đúng là khó tiếp nhận.

“…Không phải là người quen của con.”Lý Trường ánh mắt phức tạp nhìn Phong Tiểu Tiểu.

“Vậy là tốt rồi…kia nếu không biết, vậy án mạng phát sinh thì liên quan gì đến chúng ta?” Phong Tiểu Tiểu thở ra một hơi, sau đó càng kì quái, cũng không phải là cô cùng Nhị Lang Thần làm, lại nói hai người cũng không có ở hiện trường vụ án…

Lý Trường lại than thở:”Nhưng mà nạn nhân cùng hai đứa coi như có liên quan…có phải mấy ngày trước con cùng Dương Nghiễn đánh một đám côn đồ đúng không?”

“Con thấy tất yếu nhất bây giờ là thanh minh mình trong sạch, đánh người là Dương Nghiễn, con chỉ đứng nhìn.” Phong Tiểu Tiểu nhấc tay.

Dương Nghiễn sờ cằm:”Chết là mấy thằng côn đồ kia?”

Khương Lễ thân là con trai nhà sát thủ, tiểu nam sinh đối với việc liên quan đến mạng người cảm giác rất bình thường, cái hiện tại cậu ta để ý chính là Lý Trường đối với bản thân hình như không mấy thân thiện:”Chú, mời chú uống nước” Khương Lễ nhìn, trông mong lấy lòng Lý Trường, đổi khách thành chủ bưng trà đổ nước như là việc đương nhiên.

“…”

Lý Trường không nói gì, nhận li trà, ánh mắt hết sức phức tạp rối rắm xem Khương Lễ, quay đầu tiếp tục nói:”Bởi vì căn cứ theo kết quả điều tra, mấy tên côn đồ kia đã tranh chấp với hai đứa, thậm chí đánh nhau không lâu, cho nên cảnh sát đưa hai đứa vào diện tình nghi lớn nhất…dùng cách nói khách quan mà tổng kết là hai đứa có đủ động cơ gây án.”

Khương Lễ khẩn trương lại kiên định nói:”Nhà cháu có luật sư chuyên nghiệp với phong phú kinh nghiệm có thể giúp Tiểu Tiểu thoát thân!” Nói xong lại lấy lòng nhìn Phong Tiểu, vẫy đuôi cầu khen ngợi, cầu được hỏi thêm, các loại cầu…

“…Cảm ơn, nhưng việc này không phải mình làm.” Phong Tiểu Tiểu mặc mặc, khóe mắt giật giật hết chỗ nói.

Dương Nghiễn không để ý lắm tới bên này, buông tay nhìn Lý Trường bất đắc dĩ nói:”Tôi trước còn có phiền toái trên người, không nghĩ tới bây giờ vận xui còn chưa hết…cũng không phải tôi làm, nhưng dựa theo cách nói của ông, chuyện này có điểm phiền.”

“Đúng thật phiền toái!” Lý Trường gật đầu.

Mặc dù là thần tiên, nhưng đã sinh hoạt tại hoàn cảnh đô thị hiện đại thì cũng bị chế ước. Bọn họ không có khả năng thoát li trói buộc của hoàn cảnh, càng không thể không nhìn đến pháp luật và qui tắc, đừng nói hiện tại thần lực của mọi người còn chưa ổn định, cho dù thực có thần lực trong người, cũng phải tuân theo qui tắc của xã hội…Nếu cảnh sát thật muốn đem hai người mang đi, cho dù Lý Trường có là Ngọc hoàng đại đế cũng không có biện pháp ngăn cản, trừ phi hắn muốn bị cả nước truy nã.

Phong Tiểu Tiểu cùng Dương Nghiễn đương nhiên hiểu biết điểm này, hai mặt nhìn nhau, cùng bất đắc dĩ.

Bạn học tiểu Khương cuối cùng cũng phát hiện không khí không thoải mái, trái phải nhìn nhìn, lại cắn môi mở miệng:”Hay là…mọi người mang cháu đến hiện trường nhìn thi thể xem sao?”

“Có gì đẹp mặt đâu, muốn chụp ảnh lưu niệm?!” Phong Tiểu Tiểu xem thường.

Bị người trong lòng xem thường, tiểu Khương càng thêm gấp gáp: “Không phải, ý mình là, mình rất quen với phương diện này, đi xem có lẽ sẽ tìm được manh mối gì đó?”

“Nga?!” Lý Trường kinh ngạc, thấy hai người khác không tỏ vẻ phản đối, chần chờ nói: “Muốn xem thi thể có chút khó khăn, nhưng hiện trường hơi xa một chút nên muốn xem qua có lẽ cũng được…Vừa rồi thất lễ, xin hỏi nhà cậu là pháp y, hay cảnh sát thế gia?!”

Khương Lễ đỏ mặt, ngượng ngùng:”Nhà cháu là sát thủ sản nghiệp, danh dự lâu đời uy tín, cam đoan làm việc gọn ghẽ, trong giới luôn có được danh tiếng tốt cũng được khen ngợi. Hạng mục công việc tính toán theo đầu người, khởi đầu từ mười vạn, dựa vào trình độ khó dễ của đối tượng mà tăng giá. Nếu sau này muốn ủy thác cháu có thể giảm giá cho chú.”

“…”

Lý Trường yên lặng quay đầu, nhìn xa—-nguyệt hắc phong cao…Ừ hôm nay thời tiết thật không tệ…



Đèn đường buông xuống, Dương Nghiễn nhìn về phía xa nghe nói là hiện trường vụ án, nói:”Hình như có cái gì ở đó.”

Lý Trường gật đầu:”Thông Thiên Nhãn của nhị Lang Thần nhìn được nhiều hơn so với người bình thường, thuộc loại mắt thần phiên bản siêu cấp, cũng bao gồm luôn mắt Âm Dương…ta quên mất có thể trực tiếp gọi cậu lại đây xem xét.”

Khương Lễ nhỏ giọng hỏi Phong Tiểu Tiểu:”Tiểu Tiểu, hai người này có phải hay không có bệnh di truyền…về… phương diện tinh thần?!”

Lý Trường liếc Khương lễ một cái:”Tuy rằng tôi tạm thời nhìn chưa ra cậu là cái gì, nhưng mà có thể chắc chắn cậu cũng giống chúng tôi là một loại người…thằng nhóc, dạy cậu thứ tốt, về sau phàm là gặp được người đàn ông nào họ Phong thì trốn xa một chút, gì cũng không biết mà muốn đào góc tường nhà Phục Hi?!”

Xuất phát từ tinh thần săn sóc người bệnh hoạn cùng tôn trọng người trong lòng, Khương Lễ ngoan ngoãn câm miệng.

Phong Tiểu Tiểu ngón tay trạc trạc Dương Nghiễn:”Mắt Âm Dương? Anh thấy quỉ?”

Dương Nghiễn gật đầu:”Thấy không rõ lắm, có thể là do chưa hoàn toàn thức tỉnh, nhưng mà có ba đoàn xanh nhạt mơ hồ liên tục đảo quanh chúng ta, hẳn đúng là mấy tên không hay ho kia.”

Da đầu Phong Tiểu Tiểu run lên, nhất thời cũng cảm thấy chung quanh trở nên âm phong thảm thảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.