Vẽ Em Bằng Màu Nỗi Nhớ

Chương 30: Thật sự bị bắt




Mặc kệ Dương Nghiễn đến cuối cùng là có cái chuyện xưa gì, nếu hắn không nói, Phong Tiểu Tiểu hai người cũng không hỏi.

Người khác như thế nào là chuyện của họ, lấy giao tình trước mắt của mọi người mà nói, quản quá nhiều cũng không hay.

Thân là chủ nhà, Lý Trường đối với việc Dương Nghiễn dọn vào là không ý kiến, mà người có ý kiến là Phong Tiểu Tiểu phản đối căn bản là không có hiệu quả. Vì vậy chuyện này cứ thế mà định ra…

Bàn bạc xong, mọi người đều tự nghỉ ngơi, đến ngày hôm sau rời giường, Phong Tiểu rối rắm suốt một đếm đẩy cửa ra, nhìn đến là một mĩ nam thần khinh khí sảng ở giữa phòng khách nhà mình vung tay múa chân, mà xung quanh là công nhân khuân vác đang chuyển đồ gia dụng mới đưa vào bên trong…

“…Anh đang làm gì?!” Phong Tiểu Tiểu vây xem nửa ngày, cuối cùng vẫn là quyết định bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình:”Nếu tôi nhớ không nhầm thì đây là nhà tôi?!” Cho dù nguyên chủ nhân vốn là Lý Trường thì bây giờ cũng là cô đứng tên tài sản.

Tân nhiệm Nhị Lang Thần Dương Nghiễn đúng lí hợp tình cho cái xem thường:”Nhưng tôi muốn ở đây một đoạn thời gian, gia cụ không đầy đủ thì sống kiểu gì?”

Gia cụ không đầy đủ?!

Phong Tiểu Tiểu nhìn nhóm công nhân khuân vác nâng nguyên một tủ rượu, bộ sô pha xa hoa, thảm lông dê mới, dụng cụ pha cà phê, …vân vân…

“Hóa đơn ai trả?” Nhìn qua biết nhất định không có khả năng tranh chấp, Phong Tiểu Tiểu trực tiếp hỏi vấn đề mấu chốt.

“Yên tâm, tiền tôi đã tính hết rồi.”

Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc:”Không phải anh hôm qua bị cướp sạch?!”

Dương Nghiễn khinh bỉ:”Tiểu thư, bọn họ cướp sạch tiền mặt, cướp sạch thẻ, cũng không cướp chìa khóa, trên thế giới này còn có thứ gọi là két sắt ngân hàng…”

Được rồi, cái đó cô cũng không quản được.

Phong Tiểu Tiểu yên lặng an ủi trái tim nhỏ bé yếu ớt, chuẩn bị xoay người trở về phòng, Dương Nghiễn vung tay lên gọi người lại:”Đợi chút, để cảm ơn vì đã cho tôi ở nhờ, hôm nay tôi mời em ăn cơm.”

“Không rảnh, tôi còn phải đến trường.”

“Trường học?!” Dương Nghiễn kinh ngạc:”Em còn chưa tốt nghiệp?”

“Ngạc nhiên cái gì, Tôi mới 20, đương nhiên chưa tốt nghiệp.” Mấy ngày trước là nghỉ hè, bây giờ là khai giảng, tất nhiên phải lên điểm danh. Tuy rằng Phong Tiểu Tiểu nhảy mấy cấp, đã tiến vào giai đoạn thực tập, nhưng mà làm một học sinh chưa tốt nghiệp, nên theo trình tự cũng phải đi 1 lần.

Nữ Oa ở xã hội hiện đại chỉ là cái hột vịt lộn, muốn tìm công việc tự nuôi sống còn phải dựa vào bằng cấp. Cô cũng không thể tay cầm đống bùn đi chữa thương cho người ta, nếu thực sự làm thế, trước khi bị sở nghiên cứu bắt đi, Phong Tiểu Tiểu thấy mình có khả năng bị chú cảnh sát mang đi trước.

Đối phương suy nghĩ trong chốc lát, tựa hồ rất khó xử: “Vậy tôi cố mà đi cùng em vậy, thuận tiện ăn cơm ngay tại bên ngoài trường luôn.”

“…Là anh sợ ở nhà một mình hay nhân duyên quá kém tìm không được bạn bè để giết thời gian mà cảm thấy cô đơn lạnh lẽo…?”

“Tôi nói đúng vậy thì em dùng cái gì an ủi tôi?!”

“Sắc đẹp.” Phong Tiểu Tiểu có lệ đáp.

“…Coi như tôi cái gì cũng chưa nói.”

Giết! Sớm hay muộn cũng tìm cơ hội giết hắn!



Mang theo một cái đuôi đến trường học, Phong Tiểu Tiểu đưa ra thẻ học sinh trước cổng, bảo vệ cho qua đồng thời liên tục đánh giá Dương Nghiễn, từ trên xuống dưới, lại từ dưới lên trên…sau đó thừa dịp Phong Tiểu Tiểu đăng kí, ghé sát vào nhỏ giọng hỏi:”Bạn học, người đàn ông này là cái gì của cháu?!”

“Tiểu bạch kiểm cháu bao dưỡng.”

Dương Nghiễn:”…”

Bảo vệ giật mình gật gật đầu:”Bác biết ngay mà…”

Dương Nghiễn lại:”…”

Một đường vào sân trường, Dương Nghiễn bộ dạng vốn không tệ liền bị vây xem cực kì tàn ác. Chủ yếu là do người này quá kiêu ngạo, ở trường, nơi hơn nửa bộ phận học sinh đều có vẻ mộc mạc xanh tươi lại dám mặc một thân hàng hiệu, thêm phần kim cương tô điểm, kim quang lòe lòe, chỉ còn kém không làm mù mắt chó.

Người lẳng lơ như vậy, không vây xem hắn thì xem ai?!

Phong Tiểu Tiểu thở dài:” Tôi xem như biết vì sao anh bị lũ côn đồ đánh cướp.” Người này chỉ kém không dán lên người tờ giấy ghi chú:”Đến đây, mau đến đánh tôi đi, tài sản béo bở, cố gắng một lần, thu hoạch phong phú…”

Dương Nghiễn ngón tay vén tóc trên trán, quăng đầu khinh thường:”Mấy cái loại tạp chủng, nếu lúc ấy trạng thái của tôi bình thường, đánh mười đứa cũng không thành vấn đề.” Cho dù đánh không lại tối thiểu cũng có thể chạy trốn được, ai kêu lúc ấy thời vận của mình xui xẻo, đang phát sốt chứ.

“Anh thật nhàm chán?!”

“?”

“Tôi cảm thấy anh hình như luôn chuẩn bị để làm tốt việc sinh sự…Ừ, nói văn hoa chút là chỉ e thiên hạ không loạn. Nếu là người bình thường sẽ lựa chọn điệu thấp để cầu ít gây chuyện.” Phong Tiểu Tiểu lại than:”Nhìn anh, tôi đối với hình tượng Nhị Lang Thần trong truyền thuyết đã tiêu tan.”

“…” Dương Nghiễn khóe miệng co rút:”Có thể hiểu được, lúc tôi biết em là Nữ Oa cũng có cùng cảm xúc.”

“Cũng vậy.” Phong Tiểu Tiểu vẻ mặt cười dối trá, bắt tay.

“Khách khí khách khí” Dương Nghiễn nắm trở lại.

Đang khi gió nổi mây phun sấm chớp bắn ra đùng đoàng, một giọng nữ vang đến:”phong Tiểu…A!! Cậu lại dám thông đồng với người khác, mình phải đi mách với tiểu Khương!”

Phong Tiểu Tiểu nhất thời thất bại, đen mặt, hắc tuyến nhìn lại một nữ sinh hướng hai người chạy tới, không thể nói xinh đẹp, chỉ có thể gọi khả ái.

“Tiểu Khương là ai? Chồng em vốn không phải Phục Hi sao?” Dương Nghiễn nhỏ giọng.

“Đừng làm loạn CP, chưa kể người kia có để lại pháp thân tàn hồn không cũng là một chuyện, nói lại tôi cũng không ủng hộ kết hôn cận huyết.” Phong Tiểu Tiểu cũng hạ giọng.

Đang nói, nữ sinh khả ái đã chạy đến bên cạnh hai người, trước đem Dương Nghiễn đánh giá cao thấp một phen, sau đó không vì sắc đẹp mà lung lay, không chút khách khí nói:”Người này là ai? Tiểu bạch kiểm cậu bao dưỡng sao?!”

Dương Nghiễn trong phút chốc đột nhiên có loại cảm giác tỉnh ngộ kì lạ—chỉ bằng tần suất tư duy của hai cô gái này, có thể khẳng định họ là bạn thân.

Phong Tiểu Tiểu thở dài:”Cậu thấy ánh mắt mình tệ thế sao?”

“Cũng đúng.” Nữ sinh khả ái gật đầu.

“…”

Không, không chỉ là bạn thân thường thôi, cái này là sinh tử chi giao mới đúng…

“Không đúng, mình đến không phải nói những chuyện này.” Nữ sinh khả ái đột nhiên nghĩ đến cái gì, một tay đẩy ra kẻ chắn đường ngứa mắt, giữ chặt Phong Tiểu Tiểu như sợ người sẽ chạy trốn ngay lập tức:”Tiểu Khương sắp sinh nhật, gọi điện thoại cho cậu cả đêm sao cậu không tiếp?”

“Chuyện khi nào?” Phong Tiểu Tiểu không tiếp tục nhận vu hãm.

Nữ sinh khả ái vô cùng đau đớn:”Buổi tối hôm trước, ngày sinh nhật của cậu.”

Thì ra là ngày mình biến thân thành Nữ Oa…

Phong Tiểu Tiểu im lặng:”Sinh nhật cậu ta liên quan gì mình?!” Cô bất đắc dĩ:” Thiếu một người đưa tiền mừng tuổi hẳn là không đến mức đói chết đâu.”

“…Cậu đi không không giống với người khác đi.” Nữ sinh khả ái hắc tuyến:”Đừng nói không đưa tiền mừng tuổi, cậu gọi cậu ta đem hết tiền cho cậu cũng không thành vấn đề.”

Dương Nghiễn kinh ngạc nhìn phong Tiểu Tiểu, thật sự nhìn không ra người gọi tiểu Khương kia ánh mắt như thế nào mà có thể coi trọng cô gái này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.