Vẽ Em Bằng Màu Nỗi Nhớ

Chương 2: Chạy trốn!




CHƯƠNG 19,

Đêm đó Uông Dương lại trải qua ở nhà Hoàng Siêu, sau đó lại đương nhiên thay Hoàng Siêu xoa bóp rồi.

Đây cũng không phải là lời do Uông Dương ý đồ đen tối nói ra, mà là do Hoàng Siêu chủ động yêu cầu.

“Cậu ở nhà tôi lừa ăn lừa ở, chỉ bảo cậu làm chút việc không quá đáng chứ?” Hoàng Siêu nói thì như vậy, vừa nói còn vừa ngoắc ngoắc ngón tay với Uông Dương.

Đâu chỉ không quá đáng, quả thực là quá tự nguyện ấy chứ! Uông Dương bị ngón tay kia quyến rũ, mơ mơ màng màng đi qua.

Qúa trình cũng giống như đêm hôm trước thôi, Hoàng Siêu căn bản không biết Uông Dương có dã tâm thế nào, nên hừ hừ thì hừ hừ, không chút khách khí chỉ thị Uông Dương nên xoa chỗ nào, bóp chỗ nào, thoải mái được một lát rồi cũng y như đêm trước, ngủ tự lúc nào không hay.

Thấy Hoàng Siêu có một quãng không bảo mình phải làm gì, Uông Dương cũng theo lý thì nên đi ngủ mới đúng, nhưng lúc này hắn lại giống hệt đêm hôm trước, lại bắt đầu một vòng tâm lý giãy dụa.

Ngứa tay quá… Uông Dương nghĩ, sờ cái mông chút chắc không phạm pháp đâu ha? Dù sao bệnh lạ một ngày không gặp sẽ khó chịu, lại có bệnh lạ một ngày không sờ sẽ chết cho nên sờ cũng không sao đâu nhỉ? Lúc này, toàn bộ đầu óc hắn đều tràn ngập ảo tưởng đẹp đẽ, những ảo tưởng này giống như rễ cây luồn lách trong đất, vòng vèo uốn lượn, ăn sâu bén rễ, vô luận làm gì cũng không thể cản được.

Dùng phương thức đáng khinh như vậy an ủi mình, Uông Dương không chút xấu hổ đưa ‘ma trảo’ về phía cái mông Hoàng Siêu, không kiêng nể gì mà hưởng thụ xúc cảm từ mông của một người đàn ông khác, sau khi sờ soạng một lúc xong, hắn lại dùng cùng một phương thức như trên an ủi mình tiếp, thuận tiện hôn trộm một cái lên gáy.

Từng bước một lún sâu xuống không cần nghĩ suy gì hết, Uông Dương gần như đang theo đuổi tâm tình, mặc cho nó đang phát triển theo một phương hướng chưa biết tiền đồ ra sao.

Khi Uông Dương lại bò từ trên giường Hoàng Siêu xuống, hắn đã trộm hôn lên mỗi phần cơ thể lộ ra ngoài như lỗ tai, gáy, mu bàn tay các loại được vài lần rồi, hắn thậm chí còn len lén nhấc vạt áo Hoàng Siêu lên, ở thắt lưng y trộm để lại một vết ô mai.

Đứng ở bên giường, Uông Dương vô cùng hài lòng với thành quả ngày hôm nay, hắn lại ‘gian’ tư thế ngủ của Hoàng Siêu thêm một lần rồi xoay người đi vào phòng vệ sinh.

○○○


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.