Về Đi Anh... Nơi Đây Em Vẫn Đợi!!!

Chương 32




" Ầm"

Nhìn trước mắt một hố nhỏ Mộ Ly không hỏi giật mình, đây là nàng đang thi triển thuỷ cầu thuật gây nên, nếu bình thường thuỷ cầu thuật thì không tạo nên một sát thương lớn như vậy nhưng biết bản thân linh lực mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường nên nàng chỉ dùng một tia nhỏ linh lực, nhưng thật không ngờ chỉ một tia nhỏ linh lực thôi mà thuỷ cầu thuật của nàng mạnh gấp đôi thậm chí hơn nhiều lần so với người bình thường, đây là thành quả mà nàng không ngừng dùng nhật nguyệt nhị khí rèn luyện mỗi ngày.

" Không ổn, với thanh thế như thế này không thể ở đây tập luyện, phải rồi ở sau sơn có một tiểu đầm nơi đó thuỷ mộc linh khí dư thừa rất thích hợp cho ta luyện tập, phải xin phép trưởng lão mới được." Nhìn trước mắt tiểu hố Mộ Ly làm ra quyết định sau đó đến động phủ của Mục trưởng lão.

............................................................................

" Mục trưởng lão đệ tử ngoại môn Mộ Ly có việc cầu kiến." Đứng trước cửa động phủ Mộ Ly cung kính hô.

" Không cần phiền phức như vậy, ta đoán được ý ngươi đến đây, người có thể tuỳ tiện ở đó tập luyện nhưng không được phép phá hoại quá lớn, không thể tuỳ tiện dẫn người khác tiến nhập vào." Tang thương thanh âm vang lên.

Không cần gặp mặc Mộ Ly cũng biết thanh âm này là của ai, phải biết với tu vi của Mục trưởng lão thì thần thức có thể bao phủ cả ngọn núi này, bởi vì như vậy nên từ lúc nhập môn tới đây Mộ Ly cũng không giám sử dụng không gian, nơi đây long ngư hỗn tạp như vậy mọi sự đều cẩn thận vẫn hơn.

" Đa tạ trưởng lão thành toàn." Cảm tạ một phen Mộ Ly rất nhanh chạy đến phía sau núi.

Đây là một không gian hoang sơ, nhìn khung cảnh xung quanh cũng nhận biết rất ít người đặt chân đến, phía sau núi cũng không trồng hoa đào mà trồng một kì lạ cây nhìn tựa như liễu mà không phải liễu, từng chùm hoa tím rũ xuống như thiếu nữ e lệ, theo kiến thức của mình thì nàng biết đây là một loài cổ thụ kì lạ được đặt tên là dạ nguyệt tử mộc, ban đêm khi trăng lên cao mỗi bông hoa sẽ phát ra một loại ánh sáng làm mê động lòng người.

Ngắm nhìn cảnh đẹp xung quanh một hồi Mộ Ly chạy đến một góc tiểu đàm, nơi đây là một bãi đất trống rất thích hợp cho việc tu luyện đặc biệt là một ít thân thủ bộ pháp.

Nhìn hoàn cảnh xung quanh Mộ Ly cũng không gấp rút luyện tập, đầu tiên nàng tế ra một trận mâm, gắn lên năm viên hạ phẩm linh thạch sau đó tế luyện lên, vung tay một cái thân hình nàng biến mất tại trỗ.

Trận mâm này là lần trước diễn luyện trận pháp không gian, trong hai năm này nàng không ngừng tìm hiểu sau đó khắc vào bên trong trận mâm, trận này là một loại huyễn trận dựa trên lục hợp cơ sở, dựa vào hoàn cảnh xung quanh mà làm một huyễn cảnh như ảo như thật, nhìn trước mặt trận pháp Mộ Ly mới an tâm đứng lên.

Điều chỉnh lại tinh thần Mộ Ly bắt đầu điều chỉnh bên trong thuỷ linh khí đi theo kinh mạch, tay ngọc khẽ nâng một đạo thuỷ cầu thuật cấp tốc bắn về trước, lần này là dùng năm thành thực lực mà thi triển Mộ Ly nghe một tiếng " ầm" thật lớn, khói bụi đầy trời, cho đến khi khói bụi tán đi chỉ còn một ba thước hố nhỏ.

" Thanh thế lớn như vậy rất dễ bị người né tránh, thuỷ cầu thuật tuy là căn bản của thuỷ hệ pháp thuật nhưng làm cơ sở diễn luyện ra các loại pháp thuật khác, quỷ tu có kĩ năng khống hoả rất quỷ dị được xem là bậc thầy khống hoả, bọn họ có thể thu liễm hoả diễm hơi thở một cách triệt để mà âm thầm tấn công người khác, nếu ta có thể thu liễm khí thế của thuỷ cầu thuật mà nội hàm vào bên trong." Mộ Ly đi qua đi lại suy luận, nếu có thể thu liễm hơi thở của thuỷ cầu thuật thì khí đối địch với địch nhân rất có thể xem nhẹ thuỷ cầu thuật mà bị trúng tập kích. " Áp xúc, ta sẽ tạo một tầng bên ngoài che mắt, bên trong lực lược sẽ bị áp xúc thành một đoàn thu liễm, không chỉ có thể thu liễm pháp thuật mà còn có thể tăng cường lực sát thương." Nghĩ đến đây Mộ Ly hai mắt sáng lên, ngọc thủ nâng lên, một tiểu thuỷ cầu xuất hiện trong lòng bàng tay.

" Tiếp theo là nên áp xúc chúng lại." Nhìn trong tay thuỷ cầu Mộ Ly bắt đầu điều khiển, có kinh nghiệm trong việc điều khiển thanh phong thuật nên cũng không bở ngỡ gì, vốn màu xanh thuỷ cầu không ngừng dao động, Mộ Ly càng cố gắng đè nén chúng thì nàng pháp hiện bên trong thuỷ linh khí đang không ngừng bạo động đứng lên.

" Bùm." Một vụ nổ nhỏ pháp ra từ lòng bàn tay nàng, khí vụ bay thành khói, khi khói tan thì chỉ thấy Mộ Ly lúc này thân mình ướt sũng, đầu tóc vốn tán loạn giờ thành rối bù, một bên nàng âm thầm may mắn, cũng may là nàng dùng một ít linh khí nếu không bây giờ tay của nàng sợ là bị nổ tan tành.

" a haahaaa, tiểu nha đầu vốn tự cho thông minh cho nên ăn không ít khổ nha, phải biết muốn nội liễm pháp thuật thì ngươi phải nắm trong tay khống chế nguyên tố một cách thuần thục, ngươi thanh phong thuật mặc dù rất lạ nhưng chỉ là mới nhập môn, phía trước thuỷ đàm có thể giúp ngươi tập làm quen về điều khiển thuỷ nguyên tố, chỉ khi nào người thật sự thuần thục khống thuỷ thuật thì hãy nghĩ đến việc đấy."

Nghe được thanh âm này Mộ Ly không khỏi giật mình, đúng thật là lão quái vật, chỉ một ảo trận thôi cũng không thể ngăn cản thần thức của hắn.

" Đa tạ trưởng lão chỉ điểm." Không thấy đối phương trả lời nên Mộ Ly đành nghe theo đi lại tiểu thuỷ đàm phía trước.

" Ta nên làm sao đây, khống thuỷ khống thuỷ, ta từng đọc qua nhân ngư tộc thông tin, bọn họ trời sinh cùng thuỷ nguyên tố thân cận từ lúc sinh ra đã có thể điều khiển thuỷ nguyên tố như tay chân của mình."

" Thân cận, khiến chúng như một phần của thân thể."

Theo bản năng Mộ Ly đưa tay về phía trước, một dòng nước từ thuỷ đàm dần dần bay lên, nhẹ nhàng uống lượng theo cánh tay nàng.

" Thuỷ nhu hoà rất dễ điều khiển, trong các loại thuốc tính thuỷ nguyên tốc rất dễ điều khiển nhất nhưng lại khó có thể đại thành nhất, nếu như khống chế thuỷ nguyên tố như tay chân của mình thì...."

Vừa suy nghĩ miên mang, nàng bắt đầu khống chế một dòng nước nhỏ theo cánh tay mình đi đến một buội có phía trước, nhưng chỉ đến gần năm tấc dòng nước như mất lực rớt xuống đất.

Nhíu mày nhìn phía trước, Mộ Ly lại tiếp tục điều khiển một dòng nước nhỏ, lần này cẩn thần hơn lần trước, năm tấc, bốn tấc, ba tấc, hai tấc, cho đến khi tiếp xúc với một nhánh cỏ, nhẹ nhàng điều khiển dòng nước nhỏ đi dọc theo nhánh cỏ sau đó chỉ thấy tay nàng làm một động tác như ngắt cỏ, " phụp" khi vừa ý niệm đến đây thì dòng nước lại như mất lực mà rơi xuống đất.

" Thật khó a, trẻ con khi mới sơ sinh thì ban đầu là tập cầm nắm, xem ra tại lại hấp tấp rồi." Cười khổ một tiếng Mộ Ly mới sửa soạn tinh thần lại bắt đầu lại luyện tập.

Lần này không phải là ngắt cỏ mà là nâng một viên đá nhỏ, quả thật là như trẻ nhỏ, Mộ Ly phải điều khiển cẩn thận lắm mới có thể điều khiển dòng nước nắm chặt viên đá, cứ thế làm đi làm lại nhiều lần Mộ Ly mới có thể nâng lên viên đá, từ đây nàng bắt đầu thay đổi độ lớn của viên đá.

.............................................................................

Nhìn trước mắt viên đá đang bị dòng nước bao vây trước mặt mình Mộ Ly không khỏi tươi cười, nàng đã thành công, nàng đã có thể nâng bắt một vật thể nhẹ nhõm, mặc dù còn luốn cuống tay chân nhưng cũng xem như thành công.

.............................................................................

" Tình nhi phía trước có sơn động ngươi mau vào." Đằng xa rừng rậm có hại đạo nhân ảnh đang chật vật chay trốn một đàn thú dữ.

" Phong sư huynh còn ngươi." Thiếu nữ hồng phấn mẫu đơn lôi vẽ lo lắng với thiếu niên, hai người này không ai khác chính là Mộ Tình Tình cùng Lâm Phong.

" Không cần lo cho ta, sư huynh là phong linh căn có thể thoát khốn được, ngươi mau mau vào trong tránh nạn, tốt nhất phát tín hiệu cho đồng môn cứu giúp." Lâm Phong vừa nói đến đây đẩy Mộ Tình Tình vào trong sơn động, sau đó tạo một kết giới che lấp lại.

" Phong sư huynh ngươi cẩn thận."

Nhìn phía trong kết giới thân ảnh, Lâm Phong cảm giác nhu tình đứng lên.

.............................................................................

Mộ gia nghị sự điện.

" Phía đại tiểu thư sao rồi." Trầm thấp thanh âm của Mộ Phong vang lên.

" Hồi bẩm gia chủ đại tiểu thư đang tiếp cận được Lâm Phong hiện tại bọn họ đang cùng nhau lịch lãm ở Đà La sơn mạch." Một hắc y nhân phía dưới cung kính nói.

" Ừm, nếu Tình nhi có thể lấy được tâm của tên tiểu tử kia, sau này Mộ gia sẽ cùng Lâm gia cùng chung một chuyến thuyền, sau này có đại địch cũng sẽ có bia đỡ đạn cho Mộ gia ta."

" Còn bên kia tiểu nha đầu ấy có động tĩnh gì không." Nhìn phía dưới hắc y nhân Mộ Phong tiếp tục hỏi.

" Bẩm gia chủ nàng không có động tĩnh gì, từ lúc nhập môn đến nay thuộc hạ không thấy nàng ra khỏi tàng kinh các, bởi vì bên trong có lão quái vật nên thuộc hạ không thể theo dõi hơn." Hắc y nhân nói đến đây không khỏi ướt lạnh sống lưng, đã bao nhiều lần hắn muốn theo dõi Mộ Ly nhưng không ngờ lại bị một đạo thần thức mạnh mẽ quét ngang khiến hắn muốn ngất xĩu.

" Hừ, tiếp tục theo dõi nàng, nếu có động tĩnh trực tiếp báo cáo." Mộ Phong âm trầm đứng lên. " Ngươi lùi ra đi."

" Thuộc hạ cáo lui."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.